Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Hà Phong Bạo Chương 517 - 518: Danh Chấn Côn Vân

Chương trước: Chương 515 - 516: Trọng Thương Nguyên Đan



Nếu không thì vừa rồi ngạnh bính một cái cũng không có khả năng trọng thương Đông Phương Quý được.

Đông Phương Quý sở dĩ sẽ bị thua, vết thương bản thân hắn chưa lành là một nhân tố trọng yếu, nhưng hắn cũng đã đánh giá thấp uy năng của Phương Thiên Họa Kích, dùng Ngân Thận Danh Kiếm để ngạnh kháng với pháp bảo vượt qua lẽ thường này, bản thân cũng không phải là lựa chọn sáng suốt nhất.

Bá!

Từ Huyền rất nhanh thu hồi Phương Thiên Họa Kích, hôm nay sở dĩ sử dụng Bảo Khí hạng nặng này, quả thật là do đã đánh giá thấp thực lực của Nguyên Đan kỳ, lại không ngờ rằng Đông Phương Quý vậy mà nắm giữ Ngân Thận kiếm, một trong tứ đại danh kiếm của Côn Vân.

Cho đến lúc Đông Phương Quý kia chạy ra khỏi tầm mắt mọi người trong Hoàng Long thành, ngàn vạn tu giả bên dưới mới kịp phản ứng.

Xoạt!

Bên trong Hoàng Long Linh Thành oanh động một hồi, gần mười vạn tu gi rung động sợ hãi thán phục, dùng ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ kính sợ nhìn về phía thân ảnh vàng nhạt như Bá chủ đứng trên tầng mây kia.

- Đông Phương Quý chạy? Bị một hậu bối đánh bại?

Rất nhiều tu giả, đều có chút không dám tương tin vào hai mắt của mình.

Hết thảy đều đến quá nhanh, cú nghịch tập cuối cùng của Từ Huyền trong nháy mắt đã phân ra thắng bại, khiến cho Đông Phương Quý phải chạy trối chết.

- Từ Huyền này thật sự là kỳ tài ngút trời, là một hậu sinh vãn bối vậy mà một lần hành động đánh bại Nguyên Đan kỳ lão quái danh chấn Côn Vân tu giới !

- Nhân vật bực này, nhìn khắp Côn Vân tu giới gần ngàn năm qua đều không có người thứ hai. Từ Huyền này trở về Hoàng Long, xu thế quật khởi không thể ngăn cản, chắc chắn sẽ trở thành nhân phẩn đỉnh phong nắm giữ vận mệnh Côn Vân tu giới thôi. . .

. . .

Vô số tu giả, kinh hãi rung động đối với nhân tài mới xuất hiện nhiều lần sáng tạo kỳ tích này phải sinh lòng kính phục.

Bên trong Hoàng Long Linh Thàn cũng không có ít tu giả trẻ tuổi sinh lòng ngưỡng mộ đối với thanh niên anh tuấn đang đứng trong hư không kia. Lại càng có không ít nữ tu, nhìn lên ngôi sao chổi quật khởi như kỳ tích trên đỉnh đầu kia, tâm hồn thiếu nữ trực nhảy, đôi mắt sáng si say, không thể tự kềm chế được.

- Thắng. . . Từ sư đệ thắng.

Nhạc Phong run giọng nói, giờ khắc này quang huy của Từ sư đệ khiến đáy lòng hắn vô cùng tự hào, cơ hồ lệ nóng lưng tròng.

- từ Huyền rõ ràng chiến thắng Đông Phương Quý!

Đổng Băng Vân chưa thể khôi phục lại từ trong ngây người, trong mắt đẹp trong trẻo nhưng lạnh lùng giờ khắc này cũng khó có thể che dấu xẹt qua một tia dị sắc sáng ngời.

Nếu như nói, trước đó, cho dù Từ Huyền thực lực cường hoành, khiến cho nàng sinh lòng bất đắc dĩ, nhưng cũng không hoàn toàn kính sợ chịu phục.

Thế nhưng trận chiến đêm nay, nam tử kia dùng tu vị Ngưng Đan trung chiến thắng Nguyên Đan lão quái, phóng nhãn khắp toàn bộ Côn Vân tu giới cũng chưa từng có ai làm được.

Cái này có thể nói là chiến tích và quang huy vang dội cổ kim!

Chiến đấu trên không linh thành chấm dứt, Đổng Băng Vân và Nhạc Phong cũng không nhàn rỗi, hiệp trợ Thiết Dực Long khôi lỗi triệt để đánh tan tu giả ở trận doanh Đông Phương gia.

Trên thực tế, sau khi Đông Phương Quý bị thua bỏ chạy thì dư nghiệt Đông Phương gia ở Hoàng Long thành đã triệt để buông tha chống cự, nhao nhao chạy thục mạng.

Một hai canh giờ về sau, chiến hỏa ở Hoàng Long Linh Thành dần tán đi..

Nam tử anh tuấn sừng sững trên tầng mây Hoàng Long Linh Thành rốt cục lên tiếng:

- Từ sau ngày hôm nay, quyền khống chế Hoàng Long Linh Thành tạm thời rơi vào tay Từ mỗ, có ai không phục không?

Khi thanh âm này vang lên, Hoàng Long Linh Thành lập tức tĩnh mịch một mảnh.

Loại yên tĩnh này, tiếp tục một hồi lâu.

- Hoàng Long Lãnh gia, cam nguyện thần phục các hạ!

Một lão giả áo trắng luyện thần bát trọng cung kính thi lễ thật sâu với thân ảnh như thần linh trên không linh thành kia.

- Ngọc Sơn phái, nguyện ý thần phục, tiếp nhận khống chế của đại nhân đối với linh thành.

- Linh thành phủ, tiếp nhận quản hạt của đại nhân!

- Bắc Sơn Ngô gia. . .

. . .

Không đến một lát thì hơn mấy chục thế lực lớn nhỏ trong linh thành đều nhao nhao hướng Từ Huyền quy hàng.

- Không bao lâu nữa, thế lực của Đông Phương gia ở Phương Thiên lục thành đều sẽ bị khu trục, các ngươi có thể an tâm kinh doanh rồi.

Từ Huyền thoả mãn nhẹ gật đầu.

Đêm đó, thế lực lớn nhỏ bên trong Hoàng Long Linh Thành đều bị quét sạch không còn, toàn bộ chuyển đổi trận doanh, từ "Đông Phương gia" đổi thành "Từ"

Những sự vụ rườm rà kia, Từ Huyền chẳng muốn đi quản, hắn để Nhạc Phong và Đổng Băng Vân, đi quản lý Hoàng Long Linh Thành, thanh lý một ít dư nghiệt của Đông Phương gia.

Đương nhiên, bằng vào ha ba người thì tự nhiên không cách nào quản hạt quản lý toàn bộ linh thành.

Nửa tháng sau, Phương Thiên trọng thành phái ra mấy trăm quân đội tu giả tọa trấn Hoàng Long Linh Thành, tiến thêm một bước thanh lý dư nghiệt Đông Phương gia, tiếp quản rất nhiều tài nguyên trọng địa.

Đồng thời, tu giả đại quân của Phương Thiên trọng thành cũng thành công công phá một tòa linh thành khác ở phụ cận Hoàng Long Linh Thành.

Từ sau khi Đông Phương Quý bị Từ Huyền trọng thương đánh lui thì thế lực Đông Phương gia trong Phương Thiên lục thành sĩ khí đại giảm, có không ít khách liêu Ngưng Đan tọa trấn đại quân dứt khoát trực tiếp đào tẩu.

Ngay cả Nguyên Đan kỳ lão quái cũng bị đánh bại, những Ngưng Đan còn lại sao có dũng khí chiến đấu chứ!

Có thể đoán trước, nửa năm tiếp theo, Đông Phương gia nếu không thể phái ra cường viện thì sẽ triệt để mất đi quyền khống chế với Phương Thiên lục thành rồi.

Trong thời gian ngắn kế tiếp, Từ Huyền chưa từng xuất chiến, mà là đốc thúc người đi tìm nơi hạ lạc của người Trương gia ngày xưa.

Du sư muội ngày xưa cùng với cha mẹ và muội muội của mình đều từng được Trương gia dàn xếp thỏa đáng.

Từ Huyền muốn gặp lại thân hữu ngày xưa thì nhất thiết phải liên lạc với người Trương gia mới được.

Trong trí nhớ của hắn thì năm đó Sở Đông từng nói qua:

- Thân thể của ta là tiên diễn sư, mặc dù vô lực thay đổi chiến cuộc, nhưng những chuyện này tự nhiên an bài chu đáo thõa đáng. Trận chiến này Trương gia cho dù thất bại cũng có thể cam đoạn đại bộ phận tinh anh Trương gia lui lại, rất nhiều thân thuộc nữ quyến, đều được dàn xếp đến một bí cảnh cơ hồ ngăn cách với ngoại giới của Trương gia. Tiểu Bí Cảnh này chính là nơi Trương gia chuẩn bị để bí mật ẩn núp, chỉ có lão tổ và một ít người biết rõ, ngoại nhân tuyệt khó điều tra được. Bất quá, Bí Cảnh này chỉ có thể duy trì hai mươi năm. Một khi vượt qua hai mươi năm, thì có thể sẽ hoàn toàn triệt để ngăn cách với ngoại giới. . .

Hai mươi năm!

Hôm nay tính toán ra đã hơn một nửa rồi.

Cha mẹ của Từ Huyền được dàn xếp trong một Bí Cảnh cơ hồ ngăn cách với ngoại giới, thời gian kéo được càng lâu, càng là bất lợi.

Cũng không lâu lắm, tu giả đi Bắc Phong trọng thành đã truyền đến tin tức, đã liên hệ được với người của Trương gia ngày xưa.

Từ Huyền trở về Hoàng Long, tin tức luân phiên đại chiến thắng lợi, đả bại Đông Phương Quý đã truyền khắp các nơi Côn Vân tu giới.

Mà ngay cả Trương gia cũng nhận được tin tức này, không lâu sẽ trọng chấn tinh anh Trương gia ngày xưa, trở về Hoàng Long thành.

- Thật tốt quá, lập tức có thể nhìn thấy những bằng hữu ngày xưa rồi.

Từ Huyền sinh lòng chờ mong.

Trong lúc này, danh tiếng của Từ Huyền cũng quật khởi ở Côn Vân tu giới, danh chấn tứ phương, oanh động Côn Vân Hoàng Đô và Tứ đại trọng thành.

Chiến tích huy hoàng dùng tu vị Ngưng Đan kỳ chiến thắng Nguyên Đan lão quái, nhìn khắp Côn Vân tu giới cũng chưa từng có ai, đủ để kinh nhiếp rất nhiều Ngưng Đan một phương quốc giả này, càng sinh ra trùng kích cường đại đối với những Nguyên Đan lão quái sừng sững đứng ở đỉnh phong, có thể đếm được trên đầu ngón tay kia.

Cũng là nhân tài mới xuất hiện, uy danh thanh thế của Từ Huyền một lần hành động áp đảo quang huy của "Côn Vân tứ kiệt" .

Côn Vân tu giới, rất nhiều thế lực, nhao nhao phái người tìm hiểu tình huống ngày đó, cũng xác định tính chân thật của nó.

Đông Phương gia với tư cách là người trong cuộc lại yên lặng, đối với chuyện này cũng không có bao nhiêu phản ứng.

Nhưng từ sau trận chiến đó, Từ Huyền đã chính thức được liệt vào hàng ngũ nhân vật cấm kị sững sững ở đỉnh phong Côn Vân Quốc, khống chế vận mệnh trời xanh rồi.

Trong một đoạn thời gian, Từ Huyền danh chấn Côn Vân tu giới, thế như mặt trời ban trưa, thần thoại một tay che trời, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi của Đông Phương gia đã hoàn toàn bị đánh vỡ.

Rất nhiều gia tộc có cừu oán với Đông Phương gia đều vụng trộm phái sứ giả đi Phương Thiên trọng thành, hy vọng có thể kết giao với vị kỳ tích chi tử quật khởi như sao chổi này.

Một ngày này, ở Côn Vân Hoàng Đô vô cùng xa xôi, trong một tòa linh điện vàng son lộng lẫy.

- Sở tiên sinh thật sự là liệu sự như thần, người kia chợt trọng phản Côn Vân tu giới, liền một lần hành động thay đổi thế cục, trọng tỏa nhuệ khí Đông Phương gia.

Trên linh điện, một thanh niên mặc hoàng bào vẻ mặt tươi cười nói.

Phía dưới là một vị nam tử nho nhã áo trắng, tay cầm quạt lông, ánh mắt trầm tĩnh thâm thúy, nghiêng người nhìn về phía Hoàng Long Linh Thành ở xa xôi, thấp giọng nói:

- Hắn còn trở về còn sớm hơn ta dự đoán, cũng càng thêm cường thế. Bất quá, trong chục năm này, sự lớn mạnh của Đông Phương gia cũng không giống ngày xưa nữa, muốn triệt để tiêu diệt nó, cũng không dễ dàng. Cũng may hắn trở về rồi, hết thảy đều có khả năng.

Ở biên cảnh Côn Vân Quốc, một toàn cung điện khổng lồ bị quang khí màu tím bao phủ, chỉ vẻn vẹn là một tòa phủ đệ, nhưng khí phái xa hoa, thậm chí còn hơn cả hoàng cung.

Ở sâu trong phủ đệ, trong một long cung trên hồ nước, ở đây yên lặng áp lực, khí tức trầm trọng.

Trên đại điện một lão giả mặc áo sợi hắc huyền tằm thần sắc đạm mạc, trầm giọng nói:

- Đông Phương Quý, thương thế của ngươi cơ bản khép đã lại, hiện giờ có thể nói kỹ càng trận chiến đó được rồi.

- Vâng, Đại trưởng lão.

Đông Phương Quý hít sâu một hơi, trong đầu lờ mờ nhớ lại tình cảnh ngày ấy.

Trong góc đại điện, còn có một thần bí nhân trên mặt mang mặt nạ ám kim, hắn ngồi ở nơi hẻo lánh, một đôi mắt âm u không ánh sáng trống rỗng mà không hề có cảm xúc chấn động, trong quá trình Đông Phương Quý nói lại quá trình chiến đấu, ánh mắt của hắn, thủy chung chằm chằm vào Đông Phương Quý.

Đông Phương Quý cảm giác toàn thân không được tự nhiên, lạnh như băng xuyên tâm, áp lực đến từ người kia ẩn ẩn còn hơn cả Đại trưởng lão.

Ở Đông Phương bổn tộc, thân phận của Hắc bào nhân thần bí này vẫn là một huyền nghi, Đông Phương Quý chỉ biết đối phương là người sáng lập thất đại Kim Điện Vương. Kim Điện Vương, vĩnh viễn đều có bảy người, chưa bao giờ nhiều, cũng chưa bao giờ ít, dù chết một người, lập tức sẽ có Kim Điện Vương mới được bổ sung.

Sau khi nói xong, lão giả tử hắc thân ảnh vẻ mặt kinh nghi:

- Hậu bối lúc trước của Hoàng Long Linh Thành vậy mà đạt tới trình độ như vậy, dù ngươi bị thương, nhưng có thể đánh lui ngươi, thực lực chân thật ít nhất cũng địch nổi Nguyên Đan sơ kỳ.

- Ha ha, rất có hứng thú.

Đột nhiên, một thanh âm trầm thấp khàn giọng đến từ Hắc bào nhân thần bí trong góc kia, lúc hắn lên tiếng, Đông Phương Quý và Đại trưởng lão, đều lẳng lặng chờ đợi.

- Điểm thứ nhất, hắn theo quay về từ Cửu thành Thần Hoang. Điểm thứ hai, hắn tuy rằng chiến thắng ngươi, nhưng cũng không dốc hết át chủ bài và đòn sát thủ, còn có dư lực.

Thanh âm không mang theo một tia cảm tình chấn động truyền đến.

- Điều này sao có thể!

Đông Phương Quý và lão giả tử hắc thân ảnh cùng kêu lên biến sắc.

Cảnh nội Phương Thiên lục thành, một chiếc bích sắc đại lâu thuyền dài đến hai ba mươi trượng, phiêu phù ở giữa không trung, quanh quẩn một tầng quang mang màu xanh, hai bên có tất cả mười tám mươi căn bích diệp cực lớn, đại lâu rung rung, dẫn động khí lãng mãnh liệt, thôi động lâu thuyền khổng lồ gia tộc phi hành về phía trước.

Chất liệu tòa lâu thuyền này có thể so với Linh Khí, vốn lấy thể tích khổng lồ như thế thì giá trị không thể nào ước đoán được.

Giờ phút này, trên bích sắc đại lâu thuyền, chở đầy lấy ước chừng gần trăm tu giả, tu vị hơn phân nửa đều là luyện thần kỳ tiên sư, nguyên một đám ánh mắt sắc bén, khí tức phi phàm, mang đến cho người khác áp bách khó hiểu.

Trong một tòa phi các chính lâu thuyền, ngồi ngay ngắn hai nam một nữ, quần áo hoa lệ mà không mất vẻ cao nhã.

- Thiếu chủ, ngươi vừa mới đột phá xuất quan, không để ý đến lời ngăn trở của Đại trưởng lão, không thể chờ đợi được chạy tới Hoàng Long Linh Thành liệu có phù hợp không? Lúc này, thế cục Phương Thiên lục thành chưa ổn định, mà mấy người chúng ta ở đây đều là người mà Đông Phương gia phải đuổi giết diệt trừ cả.

Một thanh niên đầu toc rối bời, thần sắc hơi có vẻ cao ngạo trong đó hơi nghi vấn nói.

- Trương Cuồng, hôm nay Phương Thiên lục thành, liên tục đại thắng, Từ huynh đệ trở về Côn Vân, cường thế quật khởi, một lần hành động đoạt lại Hoàng Long Linh Thành, ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn được? Cho dù ta không gấp, Huệ Lan cũng sẽ gấp.

Nam tử ngồi ở trung tâm như một công tử ca, con mắt như ngôi sao, sáng ngời thâm thúy, mặt như quan ngọc, tuấn nhã không mất khí khái hào hùng, một thân áo trắng nhìn qua rất ngọc thụ lâm phong, nhưng cũng có một loại chính khí Trác Nhĩ Bất Quần.

- Phong ca, khiến ngươi khó xử rồi, nhưng ta muốn đến gặp ca ca rồi...

Một nữ tử lan tâm huệ chất ở bên tay phải, trong đôi mắt sáng chớp động lệ quang, nàng mặc một chiếc váy hoa dài, xinh đẹp như hoa sen mới nở, có vài phần nhanh nhẹn.

- Huệ Lan, tâm tình của ngươi ta có thể hiểu được, cách nhau hơn mười năm, ta cũng bức thiết muốn gặp ca ca của ngươi, hắn là một trong mấy người ta cảm thấy kính phục nhất trong cuộc đời này.

Thanh niên tuấn nhã áo trắng thanh âm ôn hòa, vẻ mặt hiện lên thần sắc nhớ lại.

Bích sắc đai lâu thuyền, chở một chuyến mấy người, chậm rãi bay về phía Hoàng Long Linh Thành.

Sưu sưu sưu, bỗng nhiên, phía trước cuồng phong gào thét, đặc biệt lộng lẫy lập loè, tiếng xé gió xuyên thẳng qua mà đến, nương theo đó là vài cổ khí tức của đan đạo cường giả.

Loading...

Xem tiếp: Chương 519: Hội Họp

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Cửu Trọng Tử

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 275


Người Anh Yêu Là Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 22



Một Phần Hai Mươi Tư

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 63


Mùa Đông Của Nam Chính Phim Kinh Dị

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 17