Phi ở phía trước là một vòng sáng ba màu, phát ra khí tức dị tộc thần bí, huyến mỹ sáng lạn, đằng sau truy đuổi là một đạo nhân ảnh, khí tức bạo ngược, ẩn ẩn nhấp nhô một tia vàng nhạt, mang đến cho người trầm trọng không hiểu.
Những nơi hai người đi qua, tiếng gió rít gào chói tai, khí lãng tứ tán, làm cho vô số Yêu tộc, nhân loại, dị tộc tâm thần rung động.
- Là Ngưng Đan kỳ!
Một dị tộc vừa toát ra khỏi mặt nước, bị dọa kêu to một tiếng, lập tức trốn vào trong thuỷ vực.
Giữa không trung một chiếc thuyền buồm màu trắng, đang phi hành ở phía trước, bỗng nhiên gặp phải hai nhân ảnh sấm sét này, hơn vài chục Tu Giả nhân loại trên thuyền buồm tâm thần sợ run.
- Là khí tức đan đạo...
- Xem tình hình còn không chỉ là một vị Ngưng Đan kỳ, bọn hắn đang chém giết nhau sao?
- Khá tốt không có lan đến gần Phi Vân thuyền chúng ta.
Tu Giả nhân loại bên trên Thuyền buồm, mặt lộ vẻ kính sợ, đưa mắt nhìn hai thân ảnh mơ hồ kia đi xa.
Đồng dạng có không ít người thở phào một hơi, khẻ lau mồ hôi.
Ngưng Đan cường giả, cao cao tại thượng, là cấp độ khó có thể chạm, để cho vô số Tu Giả Thoát phàm tam giai ngưỡng mộ.
Lúc này, hai đại Ngưng Đan truy đuổi nhau kia, xuyên thẳng qua dãy núi, tầng mây, Trường Hà, trận kia tự nhiên đồ sộ, thực sự làm cho Tu Giả phụ cận chờ đợi lo lắng.
Đan đạo cường giả chiến đấu, lan đến gần bất luận nơi nào, đều là một hồi tai nạn không nhỏ. Cho dù là một tia dư âm chiến đấu ảnh hưởng, cũng mang đến tai hoạ ngập đầu cho Tu Giả bình thường.
Đương nhiên, Cửu Long vịnh chi địa, cường giả như mây, cao nhân lánh đời không ít, không thiếu Ngưng Đan cao nhân.
- Ngưng Đan trung kỳ dị tộc!
Ở bên trong ngọn núi nào đó, một vị Huyền Y lão giả đang tu luyện, cảm nhận được hai khí tức kia, tâm thần bỗng dưng rùng mình.
Đan đạo cấp độ, mỗi khi đột phá cảnh giới, so sánh với Thoát phàm tam giai, đều muốn khó khăn hơ rất nhiều, Ngưng Đan trung kỳ thực lực càng tiến thêm một tầng, so với Ngưng Đan sơ kì thì mạnh hơn rất nhiều.
Thời điểm Huyền Y lão giả kia triển khai thần thức xem xét, sắc mặt kinh ngạc, khó có thể tin:
- Chuyện gì xảy ra? Ngưng Đan trung kỳ Khổng Tước dị tộc, lại bị một nhân loại Ngưng Đan sơ kì đuổi giết! Không đúng, khí tức trên người thiếu niên kia thật đáng sợ...
Hai đạo thân ảnh mơ hồ này, kiên nhẫn truy trốn, một mực tiếp tục nửa canh giờ, tốc độ cũng dần dần chậm lại.
Một đoạn thời khắc, Khổng Tước lão bà phi ở phía trước, kinh sợ chất vấn:
- Họ Từ tiểu tử, ngươi còn ý định truy bao lâu? Trung tâm Cửu Long vịnh này, không thiếu cường giả ẩn nấp, nếu hai chúng ta nguyên khí đại thương, cũng khó nói đan đạo cường giả khác, sẽ không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.
Thân hình Từ Huyền có chút cứng lại, ở trong quá trình đuổi giết, dần dần cảm thấy cố hết sức, lực lượng Tam phẩm Phong Linh phù trong túi trữ vật, cũng nhanh tiêu hao hầu như không còn.
- Ha ha ha...
Trên mặt hắn trào phúng:
- Ngươi cái ác bà này, trước kia Âm Hồn Bất Tán, không phải muốn tìm manh mối chín thành thất lạc sao? Hiện tại ngay cả dũng khí chiến một trận cũng không có.
Hắn ý đồ dùng chín thành thất lạc hấp dẫn đối phương, thế nhưng mà Khổng Tước lão bà căn bản không mắc mưu, một lòng chạy trốn, không cùng Từ Huyền ngạnh bính.
Lực lượng Tam phẩm linh phù trên người Từ Huyền hoàn toàn tiêu tán, chỉ có thể trơ mắt nhìn Khổng Tước lão bà cùng mình dần dần kéo ra khoảng cách.
Khổng Tước lão bà càng bay càng xa, hơi buông lỏng một hơi, may mắn tốc độ phi hành của Từ Huyền không bằng công kích cùng phòng ngự biến thái của hắn, nếu không chỉ sợ mình khó tránh khỏi một kiếp.
- Họ Từ tiểu tử! Đừng vội càn rỡ, sớm muộn cũng có một ngày, ngươi sẽ bị cường giả Khổng Tước nhất tộc ta đuổi giết đến chết!
Khổng Tước lão bà khó tiêu một ngụm ác khí trong lòng, hung hăng uy hiếp nói.
Nàng là Ngưng Đan kỳ uy tín lâu năm, lại bị một thanh niên mới tấn chức đan đạo đuổi giết cùng trào phúng, thật sự trên mặt không ánh sáng.
- Hừ, không cần Khổng Tước nhất tộc các ngươi đuổi giết, có ngày Từ Huyền ta sẽ đích thân sát nhập Ác Thiên Hoang địa, để cho Khổng Tước nhất tộc các ngươi vì hành vi hôm nay, trả giá thật nhiều!
Thanh âm Từ Huyền, từ xa đến gần, âm vang hữu lực, lộ ra một cổ sát phạt quyết đoán, làm cho Khổng Tước lão bà càng bay càng xa, tâm thần không hiểu trầm xuống.
Thần hoang đại địa, chia làm Tam đại khu vực: Trung Thổ Thánh Vực, Ám Đại cổ vực, Ác Thiên Hoang Vực.
Trong đó hoàn cảnh ác liệt nhất chính là Ác Thiên Hoang, cũng chính là đại bản doanh của dị tộc.
Mà thế lực nhân loại, chiếm cứ Trung Thổ Thánh Vực có địa thế tốt nhất.
Giờ phút này hai người ở trong Cửu Long vịnh, thì thuộc về Ám Đại cổ vực mà nhân loại, yêu thú, dị tộc cùng tồn tại.
Khổng Tước lão bà cảm nhận được thanh âm thiếu niên nhân phía sau kia có sát ý quả quyết, vốn là kinh hãi, nhưng sau đó tự giễu cười cười:
- Giết đến Ác Thiên Hoang địa? Uy hiếp cả Khổng Tước dị tộc ta? Thật sự là nghé con không sợ chết!
Nàng cũng không có đem lời nói của Từ Huyền để ở trong lòng, một đường bay ra bên ngoài Cửu Long vịnh.
Thẳng đến một chỗ bí ẩn, cùng nữ hài Thải Y hội hợp.
- Cô cô, sự kiện kia truy tra như thế nào? Ngươi không phải nói muốn bắt giữ nhân loại kia, tra hỏi manh mối Cửu thành thất lạc sao, sao lại...
Vẻ mặt Thải Tước kinh ngạc nhìn qua Khổng Tước lão bà lúc này thần sắc hơi có vẻ chật vật.
- Việc này không nên chậm trễ! Mau trở lại Khổng Tước thánh điện!
Khổng Tước lão bà không nói hai lời, lôi kéo Thải Tước bay đi.
- Cô cô! Đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Thải Tước kinh nghi khó hiểu hỏi.
- Việc lớn không tốt, chí bảo Khổng Tước thánh điện Thất Linh đồng tước của chúng ta, lại bị một nhân loại trộm đi.
Sắc mặt Khổng Tước lão bà ngưng trọng.
- Điều này sao có thể! Bốn năm năm trước, ta cùng Thái gia gia vẫn chứng kiến kỳ bảo trong truyền thuyết kia mà?
Thải Tước há to mồm, vẻ mặt kinh ngạc.
Nếu như Từ Huyền ở đây, chỉ sợ cũng phải giật mình không nhỏ.
Bởi vì bốn năm năm trước, khi đó Từ Huyền còn chưa có tiến vào Thần hoang đại địa. Mà bảo vật thần bí Thất Linh đồng tước này, từng ở Hoàng Long Thành lưu lạc mấy trăm năm!
Nếu như lời Thải Tước không giả, chẳng lẽ thế gian này, lại có hai kiện kỳ bảo truyền thuyết giống y như đúc.
Cần biết ba mươi kiện kỳ bảo truyền thuyết này, địa vị ở trong Thần hoang đại địa, là gần với chín kiện bảo vật thất lạc, đều là thế gian duy nhất, huống chi Thất Linh đồng tước là kỳ bảo truyền thuyết bài danh cực kỳ gần phía trước.
- Cô cô quá nhạy cảm rồi, Thất Linh đồng tước trong tay thiếu niên nhân loại kia, nhất định là phỏng chế phẩm, hì hì.
Thải Tước rất nhanh cười hì hì nói.
- Phỏng chế? Không có khả năng...
Mắt Khổng Tước lão bà lộ ra kiên quyết, trong đầu bỗng nhiên hiển hiện tình hình Từ Huyền dùng bổn mạng Viêm Hỏa khống chế Thất Linh đồng tước, diệt sát Ngưng Đan trung kỳ Kim Lang đại Vương. Phỏng chế tuyệt đối không có khả năng có uy năng cùng khí tức kia.
Nhưng nếu như Thất Linh đồng tước trong tay Từ Huyền là thật, như vậy vật trong Khổng Tước Thánh điện kia là...
Khổng Tước lão bà cảm giác thất thố nghiêm trọng, nếu như để cho ngoại giới cùng dị tộc khác biết được, chí bảo của Khổng Tước nhất tộc vậy mà mất tích, bị nhân loại đoạt được, cái kia còn có tư cách gì dừng chân trong Thần hoang?
...
Đưa mắt nhìn Khổng Tước lão bà chạy ra khỏi phạm vi thần thức, Từ Huyền có vài tia không cam lòng, nhưng sau đó xoay người, trở lại Hỏa Nhai phủ.
- Chủ nhân trở lại.
Tuyết Vi trong động phủ chờ đã lâu, lúc này chứng kiến Từ Huyền bình yên vô sự trở lại, cũng là hơi buông lỏng một hơi, trận chiến này liền giết hai đại Ngưng Đan kỳ, chiến lợi phẩm đều ở trên tay Tuyết Vi, nàng cũng ngoan ngoãn giao cho Từ Huyền.
Từ Huyền sửa sang lại chiến lợi phẩm, rất nhiều thứ đều hư hao ở trong chiến đấu, thí dụ như Kim Lang đại Vương bị Thất Linh tước linh đốt cháy, hóa thành tro tàn, chỉ còn lại có Thanh Đồng trường kích kia là bảo vật nguyên vẹn.
Túi trữ vật của Thư Ngọc San, ngược lại là nguyên vẹn, bên trong có vài trăm khối chính phẩm linh thạch, kể cả Bảo khí kia, còn có đại lượng linh đan, linh phù...
- Chậc chậc, diệt sát một Ngưng Đan kỳ, so với ta ở trong Hoàng Long thành chinh chiến hơn một năm thu hoạch còn nhiều hơn.
Từ Huyền cảm thấy mỹ mãn, duy nhất tiếc nuối là để cho Khổng Tước lão bà kia đào tẩu.
- Chủ nhân, không nghĩ tới trên tay ngài trừ Phương Thiên Họa Kích ra, còn có Thất Linh đồng tước là truyền thừa chi bảo của Khổng Tước tộc, đây chính là tồn tại bài danh thứ ba trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo truyền thuyết của Thần hoang. Từ xa xưa tới nay, vật ấy đều đặt ở Khổng Tước thánh điện, với tư cách trấn tộc chi bảo, cực ít sử dụng. Hơn nữa với tư cách truyền thừa chi bảo, không phải hậu duệ Khổng Tước nhất tộc, là khó có thể khống chế nắm giữ vật ấy, không biết chủ nhân là như thế nào làm được?
Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi, cảm thấy ngoài ý muốn nói.
- Ha ha ha! Khổng Tước nhất tộc trấn tộc chi bảo?
Lúc này đến phiên Từ Huyền kinh hỉ ngoài ý muốn, khó trách lúc ấy dùng Thất Linh Đồng Tước diệt sát Kim Lang đại Vương, Khổng Tước lão bà kia biểu lộ cực kỳ đặc sắc.
Như vậy tính toán, trong tay Từ Huyền đã có hai kiện truyền thuyết kỳ bảo, theo thứ tự là thiết sách cùng Thất Linh đồng tước. Thiết sách kia bài danh còn không rõ.
Nghĩ đến Thiết Dực Long hư hao, Từ Huyền lấy ra Thiết sách, đầu nhập tài liệu linh thạch, tiến hành chữa trị cùng tinh luyện.
Sau khi Từ Huyền hỏi thăm xuống, Tuyết Vi trầm ngâm một lát đáp:
- Cái này có thể là Thiên Giới Sách thần bí nhất của Thiên Cơ tộc, bài danh thứ bảy, địa vị gần với Thiên Cơ Lệnh đứng đầu ba mươi sáu kiện kỳ bảo.
- Thiên Giới Sách?
Con mắt Từ Huyền sáng ngời, rốt cuộc biết được danh tự của vật này.
Bất quá, tin tức cụ thể có quan hệ tới Thiên Giới Sách, Tuyết Vi cũng không rõ ràng lắm.
Năm sáu ngày sau, tu bổ Thiết Dực Long Khôi Lỗi hoàn thành, Từ Huyền cân nhắc gom góp tài liệu, vì nó thăng cấp luyện chế.
Bất quá, thời điểm hắn mở ra trang thứ tư Thiên Giới Sách, phát hiện trận đồ một tờ này, từ nguyên lai ảm đạm không ánh sáng, đã khôi phục đến màu sắc sáng ngời bình thường.
Trang thứ ba là luyện chế ra Thiết Dực Long Khôi Lỗi cường đại. Như vậy trang thứ tư có thể chế tạo Khôi Lỗi cường hoành hạng gì?
Từ Huyền đem thần thức rót vào, xem thật lâu, mở to mắt, thở dài một hơi:
- Trang thứ tư này đồng dạng là sáng tạo Khôi Lỗi mới, thực lực cường hoành, ít nhất đạt tới Ngưng Đan hậu kỳ, thậm chí rất cao. Nhưng tài liệu sưu tập cần thiết, so với trang thứ ba càng nhiều hơn không chỉ mười lần...
Rồi sau đó một thời gian ngắn, Từ Huyền ở Hỏa Nhai phủ bế quan, củng cố tu vi cảnh giới.
Một tháng điên cuồng tăng lên kia, hoặc nhiều hoặc ít, mang đến cho thân thể một ít di chứng, không có khả năng trong thời gian ngắn thanh trừ.
Từ Huyền hít sâu một hơi, Hỏa chi tâm trong thân thể lưu chuyển ra một tia quang khí hồng ngọc, dung nhập hệ thống Tỳ chủ thổ, cuối cùng chuyển hóa làm một phần Thổ Nguyên lực, dung nhập Thổ tỳ.
Bản thân hắn là Hỏa thuộc tính, thông qua loại huyền ảo này, từ Hỏa sinh Thổ, liên tục không ngừng.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, hơn nửa năm thời gian trôi qua, tu vi cảnh giới của Từ Huyền đã được củng cố xuống, một ít di chứng trong cơ thể, ở dưới Nguyệt Quang bí châu cùng Thổ nguyên chi lực song trọng điều hòa, rốt cục hoàn toàn được khu trừ.
Mà ở một ngày này, hồng sắc linh dịch ở trong Thất Phương ngọc bình dần dần khô cạn, phát ra "Chi két" một tiếng...
Một tiếng nổ kỳ dị kia cũng kinh động Từ Huyền, vội vàng lấy ra Thất Phương Ngọc bình.
Lúc này Thiên hỏa linh dịch trong Thất Phương Ngọc bình, chỉ còn lại có một phần tư, bên trong có ấp một quả trứng thần bí.
"Két" một thanh âm kỳ dị vang lên lần nữa, chính là đến từ Phượng Tước đản biến dị này.
Ngưng mắt nhìn lại, tầng kén hồng bên ngoài quả trứng kia, nổ tung ra một lỗ hổng, tản mát ra một cổ nóng bức kinh hồn đáng sợ, khí tức bất thường, dần dần lộ mở.
Từ Huyền triển khai thần thức, rót vào trong đó quan sát, phát hiện bên trong hồng kén, bày biện ra một vỏ trứng có vân lạc thần bí, dị thường bóng loáng, khí tức cổ xưa mà lại để cho người kinh hãi.
Hắn tinh tường nhớ rõ, nguyên lai mặt ngoài quả trứng, hoa văn không có phức tạp như vậy, càng không có khí tức cổ quái kia.
Hơn nữa lúc này, ở bên trong Phượng tước đản biến dị này, có một dấu hiệu tánh mạng vô cùng cường đại.
Từ Huyền nhắm mắt lại, Hỏa chi tâm trong cơ thể gia tốc nhảy lên.
Bành! Bành!
Nhịp đập của Từ Huyền, rất nhanh dung nhập với nhịp đập của sinh linh trong Phượng Tước đản biến dị, thậm chí sinh ra một loại cộng hưởng thần bí.
Bằng vào liên hệ này, Từ Huyền rõ ràng cảm nhận được sinh mệnh lực cường đại của sinh linh thai nghén bên trong quả trứng kia, chưa sinh ra, cũng đã hơn xa một ít yêu thú trưởng thành.
- Sinh linh thai nghén ở bên trong Phượng Tước đản biến dị này, không khỏi cũng quá mạnh đi.
Từ Huyền hơi giật mình, thậm chí có chút ít hâm mộ ghen ghét.
Trong thiên địa, nhất định có có chút sinh linh, chúng cái gì cũng không cần làm, vừa ra đời đã gặp may mắn, có được ưu thế không gì sánh kịp.
Giờ phút này sinh linh thai nghén ở bên trong Phượng Tước đản biến dị này, cũng là như thế, chưa sinh ra đã có được lực lượng còn hơn một ít yêu thú trưởng thành, hỏa linh chi uy ẩn chứa thậm chí so với Phượng Tước điểu Luyện Thần cửu trọng kia còn mạnh hơn.
Từ Huyền ý niệm tầm đó, tiến vào trí nhớ Tinh Hải, tìm được tàn hồn kiếp trước.
- Tìm ta làm gì? Có rảnh đi tìm nhiều linh hồn trân bảo chút ít, lần trước mô phỏng Bất Hủ Kim Đan, tiêu hao hơn nửa tài liệu rồi...
Tàn hồn kiếp trước lười biếng nói.
- Phượng Tước đản biến dị kia, đã phục sinh!
Từ Huyền hơi có vẻ hưng phấn nói.
- Cái gì! Ngươi nói là Phượng Tước đản biến dị kia á?
Tàn hồn kiếp trước lộ vẻ dị sắc, nhắm mắt lại, bắt đầu quan sát Phượng Tước đản biến dị trong Thất Phong Ngọc bình.