41
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
Từ trong phòng Chu Giai đi ra, Chu Thần liếc mắt một cái liền chú ý tới cái tay kia của Chu Giai bị Ngụy Tuyền Tử nắm lấy, tuy rằng y luôn tâm niệm nữ giới bao giờ cũng yếu đuối hơn phái mạnh ít nhiều, nhưng quý cô ở đây bên trong không khác gì một thằng đàn ông a.
42
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
Xem TV một hồi, mẹ Chu đưa điều khiển cho Ngụy Tuyền Tử, để cho nàng chọn kênh mình muốn xem. Nàng cũng không ngại ngần, nhận lấy điều khiển, bắt đầu chuyển kênh.
43 Sau nửa đêm, vài cơn gió lạnh lùa qua ô cửa sổ mở toang, Chu Thần sắp bị đông cứng giật mình tỉnh dậy, trợn mắt nhìn Sở Thiên Dịch dang tay dang chân nằm hình chữ đại đè lên người y.
44 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
“Anh sao lại ở phòng tôi?”
“Em nhầm rồi, đây là phòng anh mà.
45
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
Sở Thiên Dịch hoàn toàn mù tịt không hiểu sao bỗng dưng Chu Thần trở mặt. Hắn nghĩ đi nghĩ lại về lúc hai người đi trên đường, cũng không thể nhớ ra mình đã nói điều gì quá phận.
46
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
“Có vấn đề gì?” Chu Thần cũng chẳng tin tên thần kinh thô Khương Phàm này có thể nhìn ra cái gì.
“Sắc mặt so với lúc đi tốt hơn nhiều, còn cười ngoác cả miệng nha.
47
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
Chu Thần cầm cốc trở về đến nơi thì phát hiện mọi người đều vội vàng chuẩn bị tham dự hội nghị thường kỳ gì đó, không ai chú ý tới sự xuất hiện của y.
48
Edit: Thanh Thanh
Beta: Tiểu Viên
“Cậu nghĩ thông suốt rồi?” Trương Hồng Tường cười ngoác miệng, tay vẫn còn đặt trên lưng Chu Thần, nâng người lên ôm chặt vào ngực.
49
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
Chu Thần đứng ở đầu giường, có chút buồn cười cúi đầu nhìn hắn: “Gì cơ? Anh nhắc lại xem nào?”
Ánh mắt Sở Thiên Dịch mơ hồ, giống như kiệt lực in bóng dáng y vào đáy mắt, cuối cùng có vẻ không chịu nổi nữa, mệt mỏi nhắm mắt lại: “Anh muốn em.
50
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
Sống mười năm trời theo quy củ chặt chẽ, đồng hồ sinh học đã sớm hoạt động đến trơn tru, đúng sáu giờ sẽ tự động mở mắt, có muốn ngủ lại cũng sẽ nhận ra một chút buồn ngủ cũng không còn.
51
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
Nói dứt lời, bốn con mắt ngó lom lom làm Chu Thần mất tự nhiên khụ một tiếng, trừng mắt nhìn tên mũi dài Trương Hồng Tường vẫn còn đứng bên cạnh chờ xem náo nhiệt: “Muộn rồi, Trương tổng nên về thì hơn.
52
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
Chu Thần bị kẹp giữa hai người phụ nữ, người nào cũng không chịu thua kém, gần như lăn xả vào nhau. Sống hơn hai mươi năm trên đời, y là lần đầu chứng kiến một trận chiến người sống ta chết, thật sự luống cuống chân tay, không biết phải làm thế nào.
53
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
Ngày hôm sau, khi Chu Thần tỉnh dậy thu vén sạch sẽ, cánh cửa phòng Trương Hồng Tường còn chưa mở. Y nhìn đồng hồ, thấy còn rất sớm liền đi ra cửa.
54
Edit: Thanh Thanh
Beta: Tiểu Viên
Quý Tử Mặc mở cửa, thấy người tới là Chu Thần hiển nhiên vô cùng kinh ngạc.
“Ờm…” Chu Thần ngập ngừng, chỉ vào con chó Husky đang ngồi xổm bên cạnh y: “Con trai đói bụng, tôi lại lười xuống lầu, muốn xin chút bánh quy của Harry cho nó ăn.
55
Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
Chu Thần nằm mơ, thấy bản thân hồi nhỏ được mẹ đặt trong một cái sọt. Mặc dù bên trên đã phủ kín đầy rơm rạ, cuối cùng y vẫn bị người ngoài hành tinh bắt cóc.
56
Edit: Thanh Thanh
Beta: Tiểu Viên
Chu Thần nằm ngốc trong bệnh viện đến phát chán, cầm dao gọt hoa quả tỉa tỉa tót tót. Lúc sau, quả táo đã biến thành hình quả lê.
57 Thời gian lơ lửng trong không trung chỉ như một cái chớp mắt, Chu Thần chỉ vừa quát thét xong chân đã chạm đất, cú nhảy chỉ ngắn ngủi vài giây đồng hồ mà thôi.
58
Edit: Thanh Thanh
Beta: Tiểu Viên
Sở Thiên Dịch được Chu Thần ngầm đồng ý cho đến tá túc tại nhà y. Đến buổi tối gặp lại, hắn mới biết khi Chu Thần chạy ra khỏi bệnh viện đã ghé qua nhà Trương Hồng Tường.
59 Chu Thần đẩy Sở Thiên Dịch ra, vào phòng thay quần áo ở nhà *sao anh không thay trực tiếp trước mặt ổng luôn*. Khi bước ra, y thấy hắn ngồi tựa trên sôpha rầu rĩ không vui.
60
Tới bữa cơm, rốt cuộc trên bàn ăn thiếu đi một người.
Chu Thần tự tay chuẩn bị một phần ăn riêng cho mẹ mình, bê vào phòng của bà.
Nghe thấy có người tiến vào, người phụ nữ ngồi trước bàn trang điểm cũng không ngẩng đầu, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn quyển album cũ.