101 Y ngớ ngẩn đưa mắt ngắm nhìn U Linh Nữ hỏi :- Ngươi muốn nói gì nữa?- Ta hỏi ngươi, số người mà ngươi đã bắt cóc mang đi, bây giờ họ thế nào rồi?- Tạm thời không thể phụng cáo với ngươi được.
102 U Linh Nữ cố làm ra vẻ thần bí, mỉm cười nói :- Ta phải thần bí một lần. Các ngươi cứ đi nghỉ cho khỏe, ta cũng phải về phòng nghỉ ngơi thôi. Dứt lời, U Linh Nữ quay mình bỏ đi luôn.
103 Châu Hổ gật đầu cười khoái chí. Y từ từ bước sang hướng U Linh Nữ. Bấy giờ U Linh Nữ cũng đã vận công vào song chưởng chuẩn bị xuất chiêu, bỗng nhiên.
104 Vương Bán Tiên mặt lạnh như tiền, đứng ở một bên không nói gì hết. Mai Hương bước tới trước mặt Vương Hoa nói :- Vương Hoa, chúng ta hãy động thủ nha.
105 Vương Hoa đang còn kinh hãi hồ nghi bỗng lại nghe Vương Bán Tiên cất tiếng như điên như cuồng nói :- Châu Mã, ngươi đã bất ngờ chăng?Võ Lâm Hoàng Đế lạnh lùng nói :- Thế là hôm nay các ngươi định tiêu diệt bọn ta tại nơi đây rồi sao?- Đúng thế.
106 Gã đứng ở bên trái ngạc nhiên, nói :- Biện pháp gì chứ?- Tẩu!- Đào tẩu ư?Gã đứng ở bên phải khẽ gật đầu nói :- Đúng thế, chúng ta đành âm thầm đào tẩu thôi!Gã đứng bên trái nói :- Ngươi bảo rằng chúng ta bỏ chạy ư?- Đúng thế.
107 Vương Hoa gầm lên nói :- Này Vương Bán Tiên, trước khi chết ngươi còn điều gì muốn nói nữa không?- Không có gì đáng nói hết. - Thế thì tốt lắm, chắc ta cũng không cần thiết lập lại tội trạng của ngươi làm gì nữa chứ? Theo ta thì dù có băm xác ngươi ra làm muôn mảnh cũng chẳng quá đáng!Vương Bán Tiên cười lạnh lùng một tiếng nói :- Ngươi cứ việc hạ thủ đi.
108 Quỷ Diện Tiên Ông nói :- Thế thì phải làm sao đây?- Chúng ta cần phải cấp bách ngăn cản y mới được!- Đúng thế. Quỷ Diện Tiên Ông nói chưa hết lời, bỗng nhiên chiếc cửa bí thất được mở toang ra.
109 Thế rồi đoàn người gồm có mười bốn người: Võ Lâm Hoàng Đế, Quỷ Diện Tiên Ông, Thiết Đao Tiều Chủ, Thiên Tri Thần Quân, Tiếu Tiếu thư sinh, Bạch Phát Tẩu, Chương Vĩnh Kỳ, Vương Hoa, Ngô Tinh, chị em Chương gia, U Linh Nữ và Châu Hổ lần lượt bước ra khỏi thạch động.