141 Thanh âm thảo luận ríu rít bên tai không dứt, từ ngoài cửa sổ hiện lên vô số sao trời lớn lớn bé bé, cảnh tượng từ nhiều năm trước đem ánh sáng nhỏ vụn chiếu lên khuông mặt một đám trẻ tuổi, con mắt màu đen màu lan hoặc nâu của họ sáng lấp lánh, như bản thu nhỏ của vũ trụ ngoài cửa sổ.
142 Bạch Huyễn chờ mong mà nhìn những gương mặt trẻ tuổi phía dưới, khi hắn phát hiện đám người này một cái lại càng bĩnh tĩnh hơn một cái, lắc đầu, "Các ngươi thật không thú vị.
143 La Thành canh giữ ở cửa động, đợi mấy Trùng tộc rải rác bò ra, nghe vậy nói một câu: "Trước khi kỳ rèn luyện kết thúc, chúng ta khẳng định đã đánh cùng hơn một vạn Trùng tộc vài lần.
144
La Thành định đuổi nam nhân chào hàng "Giân lận bảo điển" đi, lại bị Trương Diêu Phong ngăn lại, Trương Diêu Phong thần bí mà kề sát vào nam nhân kia, cười nói: "Ngươi có biện pháp nào có thể gian lận? Đây chính là rèn luyện do mười vạn trường đại học liên hợp tổ chức a!"
Biểu tình thần bí của hắn khiến nam nhân cảm thấy chộp được khách lớn rồi, lập tức hưng phấn bừng bừng mà giới thiệu: "Phương thức khảo hạch của trường học các ngươi không phải là ghi chép bằng huy hiệu sao, ta cùng đoàn đội sau lưng ta nghiên cứu ra được biện pháp che mắt huy hiệu, đem Trùng tộc chúng ta giết được ghi chép vào dưới tên các ngươi!"
"Lợi hại như vậy!" Trương Diêu Phong kinh ngạc nói, "Vậy giá cả thế nào?"
"Cho các ngươi một tích phân, các ngươi cho chúng ta hai khối tiền!" Nam nhân dựng thẳng hai ngón tay lên, bộ dáng các ngươi kiếm lời rồi, cùng lúc đó, thân thể nghiêng về phía trước, định tới gần Trương Diêu Phong, nhưng không biết là vô tình hay cố ý, cánh tay cọ qua trước ngực Diệp Sùng Tuyết.
145 Có một chuyện ăn vạ như vậy, không ai có tâm tình tiếp tục chơi, một đám thần sắc buồn bực trở về, ngày hôm sau cũng sớm mà chuẩn bị tốt vật phẩm một lần nữa chờ xuất phát.
146 "Phát tài cái gì!" Trương Diêu Phong nhảy xuống từ cơ giáp, cũng không chê cục đá dơ hề hề kia, bắt vào tay liền lăn qua lộn lại mà xem, nhưng nhìn thế nào cũng chỉ thấy một tảng đá.
147 Hàn Nghiệp thông báo với Diệp Tố, hắn sắp tiến vào thời kỳ mấu chốt của nhiệm vụ ngầm, sẽ có một đoạn thời gian dài không thể liên hệ với Diệp Tố, nếu Diệp Tố gặp phiền toái có thể tùy thời tìm Nhiết Tiểu Phàm, cái "một đoạn thời gian dài này" cũng không có giới hạn.
148 "Diệp Tố, tại sao mắt ngươi lại hồng như vậy?" Sáng sớm hôm sau, tinh hạm còn trên đường phi hành, khi mọi người đang tụ bên nhau ăn bữa sáng, Trương Diêu Phong thấy được Diệp Tố.
149
Trong mắt nhân loại, đây là một tinh cầu thật hoang vắng. Hàng năm mưa gió không ngừng, cát bay đá chạy, cỏ cây trụi lủi.
Khi bọn Diệp Tố tiếp cận tinh cầu này, lọt vào tầm mắt đầu tiên là một mảnh xám xịt nhợt nhạt mênh mông, ít nhất từ mắt thường thấy được, nơi này không có sinh mệnh.
150 Việc mọi người nghi ngờ con mắt thứ ba khiến Địch Cảnh luôn canh cánh trong lòng, vào khoảng thời gian kế tiếp, Địch Cảnh hóa thân từ Nhị Lang Thần thành Tam Lang liều mạng, đua nhau liều mạng với La Thành, bắt được Trùng tộc liền không khách khí mà bổ một đao, lấy thế bách phát bách trúng để phản đối sự nghi ngờ của mọi người.
151
Cùng với tinh hạm kia áp sát, một vòng trăng rằm trên đầu tinh hạm càng lúc càng sáng ngời trước mắt mọi người.
"Là Phán Nguyệt dong binh đoàn!"
Thanh âm hoảng sợ kinh hỉ cùng lúc vang lên, kinh hỉ đương nhiên là những người đám La Thành, hoảng sợ là Uy Lợi dong binh đoàn.
152 Chừng năm mươi tinh hạm cao cấp cùng phi hành không tiếng động, sao trời lộng lẫy dưới ánh nhìn đạm nhiên ngày càng bỏ xa bọn họ, tinh vân mỏng dần, chân không hắc ám từng mảng lớn lan tràn.
153 Một ngàn người như nước trong biển rộng, lẫn lộn không phân rõ trong đám Trùng tộc. Từng người bọn họ phân tán giữa Trùng tộc, công kích lớn nhất trong phạm vi không có đồng bạn, nhưng chỉ cần lắng nghe chốc lát, có thể nghe thấy thanh âm vũ khí, có thể nghe thấy thanh âm vui sướng khi cơ thể Trùng tộc bị chém làm hai.
154 Ở Tây Đô tinh, Diệp Tố đã trải qua hai tháng huấn luyện phân hóa Cảm thái, nhưng vẫn luôn không hài lòng với thành quả. Moka cũng nói, phân hóa không phải là sự tình một chốc một lát, hiện tại đã có thể ổn định hai loại Cảm thái đã không tồi.
155 Diệp Tố rơi vào mỹ cảnh, Cảm thái của hắn dung nhập thành một bộ phận của tinh thần lực, thành một khối trọng vẹn, tuân phục mệnh lệnh tư duy điều khiển.
156
Địch Cảnh cùng những người khác, ai cũng không thuyết phục được ai.
Bạch Huyễn tranh luận cùng bọn họ cũng không ra được kết quả gì, chỉ có thể gọi điện báo cáo cục khai thác mỏ về tình huống bọn họ phát hiện Thuần thạch cùng bốn vạn Trùng tộc, thấy câu trả lời của đối phương cũng không quá nghiêm túc, Bạch Huyễn thở dài, "Đợi lần này trở về Đông Cực tinh, chúng ta liền thuận đường qua xem, dù sao cũng cảm thấy có chút không an tâm.
157 Trước khi Diệp Tố hoàn toàn ngủ liền thấy thân ảnh Bạch Huyễn vội vàng chạy tới, thấy hồng quang lập lòe chói mắt của tinh hạm sau lưng hắn — đây là báo hiệu nguy hiểm, sau đó, hắn thấy phía sau cơ giáp Bạch Huyễn, phía sau tinh hạm, cách hắn rất xa nhưng có thể áp sát trong giây lát, vạn vạn Trùng tộc, nhiều hơn hắn tưởng tượng, tốc độ cũng nhanh hơn, như mây đen mau chóng áp sát tới, như đường chân trời không ngừng thu hẹp lại, muốn đè ép hết thảy không gian sinh tồn nơi này.
158 Rõ ràng là đang ở trong vũ trụ, nhưng quanh mình Diệp Tố như nổi lên cuồng phong, lấy hắn làm trung tâm, quang ảnh vặn vẹo lập lòe, tiến hành một hồi thịnh thế cuồng hoan, như đang hoan nghênh vật nào đó đã mong chờ lâu lên sân khấu.
159 Khi số lượng Trùng tộc đông đảo bị các lão sư và Phán Nguyệt dong binh đoàn trong ngoài giáp công tiêu diệt không sai biệt lắm, một ngàn học sinh rảnh rỗi cũng bắt đầu theo lão sư chỉ đạo mà phối hợp, có trình tự mà diệt Trùng tộc.
160
Diệp Tố hoàn toàn không biết gì cả về thế giới ngoài Đông Cực tinh hệ.
Sau khi nghỉ ngơi chỉnh đốn năm ngày ở Đông Cực tinh hệ, Lý Ngôn lại một lần nữa thông báo tới các đội trưởng, chuẩn bị rời khỏi Đông Cực tinh.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 23