1 Ninh Khê Nhược tên giống như người, mây bay nước chảy sinh động nhẹ nhàng khoan khoái động lòng người, một cái nhăn mày phong tình vạn chủng, nếu sinh ở thời cổ đại nhất định làm cho vô số tài tử phong lưu quỳ rạp dưới váy tuyệt đại mỹ nhân.
2 Được nghỉ ngơi thực sự là tốt đẹp. Nhớ lại lúc còn đi học, đến các nơi vui chơi giải trí, hiện tại có công việc thật là thân bất do kỷ– vì còn phải chờ tới ngày được nhận lương, phải cố làm việc cẩn thận, quan sát cuộc sống hàng ngày.
3 “Hắn tỉnh. ” Nha hoàn tiểu Thúy thấy thiếu niên trên giường mở nhẹ đôi mắt, liền mừng rỡ như điên hướng ra ngoài kêu to.
Khê Nhược giơ nhẹ tay, phát hiện cả người mệt mỏi.
4 Khê Nhược bắt đầu quãng thời gian không lo cơm áo.
Vừa rời giường liền có tiểu nha đầu đến, bưng trà đưa nước, chải đầu rửa mặt, hầu hạ ân cần, khiến hắn trong lòng phát run.
5 Khi Khê Nhược xuất hiện trước mặt hắn, Vân Đạm Tình ngừng lại rồi tiếp tục hô hấp, tế bào trong cơ thể đều khẩn trương.
Trong ấn tượng của hắn Khê Nhược luôn thanh nhã, không thể tiếp cận, mà giờ này lại có vẻ …… mê người? Hắn có biết hay không ăn mặc như vậy vào phòng nam nhân là có ý tứ gì?
Tiểu Thúy như đọc được ánh mắt của chủ tử, lui thân đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa.
6 Ánh dương mềm nhẹ.
Kiến trúc chật chội.
Ngã tư đường náo nhiệt.
Thật nhiều người.
“Đây là Trường An phố trong truyền thuyết sao? Giống như đã từng tới.
7 Trí nhớ trong cơ thể vừa tỉnh dậy, tính cách của Khê Nhược bắt đầu hỗn loạn hẳn lên.
Lấy tình tiết của các loại đam mỹ làm cơ sở, dựa theo quan điểm khoa học hiện đại tổng hợp lại và phân tích, cho dù là linh hồn trao đổi, xuyên không nhân cách hẳn là sẽ không biến hóa.
8 Khê Nhược thỏa mãn nhìn nam nhân trước mặt đang lang thôn hổ yết càn quét thức ăn, trên mặt hắn không dấu được ý cười.
“Nhìn chằm chằm ta làm gì, ăn này nọ một chút như vậy liền no sao?” Đạm Tình một mặt hướng miệng mình một cái chân gà, một mặt đặt vào bát Khê Nhược thêm một khối đậu hủ hổ phách, “Thủy nhi, cơ thể ngươi cần phải bồi bổ.
9 Dư quang sáng sớm trước nay chưa từng có ôn nhu gọi người thức dậy, đặc biệt không tác dụng với những người lúc tối đã vận động kịch liệt.
Nhưng mà giọng người có thể làm được.
10 Khê Nhược thật lâu không có ngủ ngon như vậy. Có thể là do bản năng con người, sau khi tiến vào thân thể của Phù Nhật, hắn vẫn không quá thích ứng, thẳng cho đến hôm qua khi hắn cảm nhận được hắn và cơ thể của Phù Dhật đã hợp nhất, mỗi dây thần kinh của hắn đều căng đến cực hạn, cả người hắn như bị say sóng, mõi mệt nặng nề vây lấy hắn.
11 Ánh mắt Khê Nhược trở nên mê võng.
Thời gian không ngừng trôi.
Phù Nhật mười ba tuổi.
“Sư huynh, ngươi nói sư phụ có hay không thực chán ghét ta?”
“Như thế nào lại có thể?”
“Nhưng vì cái gì gần đây sư phụ không chịu nhìn ta?” Ba quang phản chiếu ánh chiều tà, chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp nhưng chưa thành thục của Phù Nhật, động lòng người không nói nên lời.
12 Sau khi đưa Khê Nhược đi, Đạm Tình bắt đầu hoài nghi quyết định của chính mình có chính xác hay không.
Vân Nguyệt Khai sẽ không xông vào vương phủ, nhưng là lấy hắn cá tính, đánh lén cũng rất có khả năng a.
13 “Cái gì! Khê Nhược, không, Phù Nhật cùng lục hoàng tử tiến cung?” Đạm Tình cơ hồ nắm chặt Vương Phong Mạnh,“Như thế nào ngươi có thể cho lục hoàng tử cùng Phù Nhật ở cùng một chỗ?”
“Khi ngươi đem người đến nơi này, không phải đã muốn đoán trước kết quả sao?”
Đạm Tình á khẩu không trả lời được.
14 “Bổ thận hoàn, uống vào sẽ khỏe. ” trong đầu Khê Nhược bỗng nhiên hiện ra quảng cáo như vậy. Ba điều bất hiếu, thứ nhất là không con. Ở cổ đại là thế, người có sức lao động còn phải dưỡng cha mẹ, những kẻ có tiền thường mưu cầu danh lợi.
15 “Ta nói chuyện xưa cho ngươi nghe. ” Quân Tắc trải qua một phen đấu tranh tư tưởng, quyết định đem mọi chuyện hắn biết nói ra.
Người cổ đại luôn nói chuyện rất hàm xúc, nếu bắt đầu nói về chuyện gì, thường thường mở đầu bằng miêu tả người khác, Khê Nhược bất đắc dĩ.
16 “Chuyện xưa vừa rồi ngươi nghe có hiểu hay không?” Quân Tắc nói, “Thời điểm đó ngươi cùng Vân gia đã có ân oán. ”
“Tỷ tỷ của Vân Nguyệt Khai chính là người hạ độc?” Khê Nhược phát hiện cuộc sống của Di Nhật quả thực như là trong phim, “Cho dù là như vậy, cũng không thể ảnh hưởng chúng ta.
17 Không gian im lặng đến đáng sợ.
“Xem đủ chưa?” Khê Nhược mở miệng đánh vỡ yên lặng.
“Ngươi khi nào thì phát hiện?” Quân Tắc từ trên cây nhảy xuống, nhẹ nhàng rơi xuống trước mặt Khê Nhược.
18 Trăng lên cao
Quân Tắc mang theo Khê Nhược lặng lẽ lẻn vào tẩm cung thái tử.
“Ngũ Ca, huynh muội các ngươi gặp lại nhau, ngoại nhân như ta xin về trước.
19 Đại hoàng tử Chu Minh Vũ gần đây mắt trái giật không ngừng, tìm một đạo sĩ tính toán, nói là gần đây sẽ có tai nguyên, tai nguyên ở hướng Đông Bắc.
Chu Minh Vũ nghĩ nghĩ, phía Đông Bắc chính là thái tử điện? Vì thế dẫn theo vài thị vệ bên người đi đập phá.
20 Chu Minh Vũ từ lúc đến thái tử điện một bụng hỏa không thể nào phát tiết, vì thế cho lui người, một mình ở hoa viên đối với cây cỏ cùng đá quý ra đòn.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 14