21 Hàn Tịch không lên tiếng, không khí trong tổ phó bản trở nên gượng gạo, ngay cả người xuề xòa như Liên Chiến cũng cảm thấy có gì không đúng – phó bản này càng đánh càng mệt.
22
Gần đây Hàn Tịch quên ăn quên ngủ vì game. Cả ngày mê mải làm nhiệm vụ, người khác là vì thăng cấp, còn cậu lại do yêu thích những nhiệm vụ này.
Ngay cả những đoạn hội thoại người khác chỉ mau mau chóng chóng tua qua, Hàn Tịch cũng chăm chú đọc từng câu từng chữ.
23 Hàn Tịch đi theo sư phụ bôn ba vài ngày, được phổ biến cho rất nhiều kiến thức trong game, ví dụ như cấp bao nhiêu phải tới khu vực nào thăng cấp, ví dụ như trang bị màu sắc khác nhau sẽ có cường độ thuộc tính khác nhau, ví dụ như phải chọn một chức nghiệp sinh hoạt sao cho xuôi chèo mát mái, lại ví dụ như chơi game phải ăn vận sao cho phù hợp với bản thân, như vậy mỗi ngày đều nhìn mới thấy thuận mắt.
24
“Tiểu Ảnh!!! Tiểu Ảnh phẩm hạnh đoan chính một lòng võng phối của tôi!!! Ông làm sao vậy!!!”
Hàn Tịch thầm nghĩ thế là hết, lại sắp niệm kinh rồi.
25
Sở Thần: Thanh Hợp, làm phiền một chút, có đang onl không?
Minh Âm: Tôi đây.
Sở Thần: Là thế này, Cà Phê muốn chơi “Mộng đại lục”, tôi định chơi cùng cậu ấy.
26 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng hôm sau, Hàn Tịch rời giường với đôi mắt sưng húp như hai quả hạch đào [*].
27
Nhánh Cỏ: Vốn ông đây còn tưởng mày là người tốt, kết quả cmn thì ra mày cũng chỉ là hạng người đó!
Nhánh Cỏ: Thằng điên như mày lúc hại người chẳng lẽ không thấy bứt rứt sao?
Nhánh Cỏ: Thằng ngu!
Nhánh Cỏ: Rác rưởi!
Nhánh Cỏ: C*t chó!
Lục Thanh Hợp ăn chửi cảm thấy thật hoang mang, hình như hắn đâu có gây chuyện gì?
Minh Âm: ???
Nhánh Cỏ: ? cái rắm! Bây giờ còn mẹ nó giả vờ ngây thơ với ông à!
Minh Âm: Thực xin lỗi tôi thật sự không biết anh đang nói gì.
28
Nhánh Cỏ: Ôi, tôi đọc bài viết của anh rồi, tôi đã hiểu lầm…thực xin lỗi…
Nhánh Cỏ: Hóa ra anh thật sự không hay biết gì hết!
Minh Âm: Cậu biết làm sao liên lạc được với Tiểu Ảnh không?
Mặc kệ hắn gửi bao nhiêu tin nhắn trên YY, Tiểu Ảnh đều không đáp lời, thực giống như đã bốc hơi khỏi thế gian làm hắn lo lắng không yên.
29 Tha thứ hay không, thật ra cũng không có gì khác biệt, hết thảy rồi cũng sẽ theo thời gian hóa thành cát bụi. Cho nên, nói một câu “Tha lỗi cho anh” cũng nào có khó.
30
Hàn Tịch bối rối, vì sao chẳng ai nói lời nào?
[Công hội] [Satan]: Thân ái à ~ đây không phải hoạt động của công hội đâu ~ đây là sự ưu ~ ái ~ khích ~ lệ của hội trường đó ~
= =|||||| Đầu óc người này bị hư mất rồi sao? Trên người Hàn Tịch nổi đầy da gà.
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong giây lát, Hàn Tịch không rõ mình đang suy nghĩ gì nữa.
32 Hoàng hôn phủ bóng, Hàn Tịch thích chí nằm trên giường, hưởng thụ cuộc sống thoải mái không vướng bận. Đột nhiên, cậu chợt nhớ ra điều gì, lập tức bật dậy như lò xo lao tới trước máy tính.
33
Sáng hôm sau, Hàn Tịch còn đang mơ màng đã bị cuộc điện thoại của Con Thỏ đánh thức.
“Tiểu Ảnh ~~~~~!!!!!! Mau xem bình luận dưới video của ông đi!!!!!!”
Hàn Tịch chống hai mí mắt thâm quầng nặng trịch, chậm chạp lết đến trước máy tính.
34 Trong danh sách khách mời tham gia buổi giao lưu lễ hội anime của thành phố XX xuất hiện một vị đầy bí ẩn, khiến cho fans hâm mộ nhiệt tình suy đoán. Ảnh Vô Yên là nhân vật được đồn đoán nhiều nhất, vô số fan tuyên bố dù phải chen chúc đến mấy cũng phải tận mắt gặp được đại nhân, làm cho Hàn Tịch cảm thấy vô cùng áp lực.
35 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hàn Tịch nhìn chằm chằm người đối diện chừng ba giây đồng hồ, rồi lặng lẽ cúi đầu xuống, nét bút chạy thật nhanh trên giấy, viết gì Hàn Tịch cũng không để ý nữa, cậu chỉ biết phải đem áp – phích nhét vào trong tay người đó, sau đó ra hiệu cho đối phương, anh có thể biến.
36
Không biết tự lúc nào, căn phòng dần trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng hát truyền cảm phiêu lãng giữa không trung, vương vấn bên tai mỗi người.
Từ đầu chí cuối Hàn Tịch đều cúi đầu, nhận lấy ánh mắt không rõ ý tứ của tất cả mọi người.
37 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một buổi chiều, Hàn Tịch đang trốn trong phòng lướt mạng, mãi tới giờ cơm tối, Lục Thanh Hợp chạy tới gõ cửa.
Thể loại: Dị Năng, Dị Giới, Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 73