181 CHƯƠNG 180.
Trộm coi thần tình của Tiêu Vân Khởi giờ phút này, hẳn đã nhận ra hắn là người ra tay tập kích đêm qua tại chợ đêm.
Ánh mắt của họ Tiêu kia, quả thật rất tinh tường.
182 CHƯƠNG 181.
Lôi Hải Thành âm thầm quan sát sứ thần các nước, thấy mục quang chúng nhân lấp lóe, đều cùng không giấu được sự thèm khát, đố kỵ, sầu lo.
183 CHƯƠNG 182.
Phân phó thị nữ cho đi, Lãnh Huyền cùng Lôi Hải Thành dời sang chính điện, nhìn nhóm người Phượng Ly Quân dưới sự dẫn dắt của thị nữ xuyên qua sân, kính cẩn lễ phép tiến vào.
184 CHƯƠNG 183.
Khuôn mặt hắn bình thản, lướt qua bên người Băng Nguyệt cùng Minh Nguyệt, dặn hai người vài câu hầu hạ Liệt bệ hạ, quay đầu chắp tay từ biệt Lôi Hải Thành, theo thị nữ dẫn đường phía trước, đi bộ ra khỏi Khai Nguyên cung.
185 CHƯƠNG 184.
Trên bậc thềm đá xanh ngoài điện, Dạ Ưng khoanh chân ngồi ngay ngắn. Một thanh trường kiếm tra vỏ không chút trang trí đẹp mắt đặt ngang trên gối.
186 CHƯƠNG 185.
“Huyền. . . . . . ” Nhìn đến nhân ảnh ngồi ở bên án thư, Lôi Hải Thành kêu nửa tiếng liền ngừng lời lại.
Lãnh Huyền đã ăn vận chỉnh tề, thần sắc bình tĩnh, cầm chén trà bích ngọc trong tay, đang chậm rãi thưởng trà cùng với U Vô Thương ngồi ở đối diện.
187 CHƯƠNG 186.
Lôi Hải Thành cởi bỏ y phục dạ hành, đổi y phục, trở lại bên người Lãnh Huyền, Dạ Ưng đang bẩm bảo ngọn nguồn đầu đuôi tình hình lâm triều với Lãnh Huyền.
188 CHƯƠNG 187.
“Tuyên. ” Minh Chu thu lại nụ cười mỉm vẫn treo trên khuôn mặt, vung tay áo, ra hiệu ngừng đàn sáo ca múa.
Chúng nhân cũng dừng cười nói, trở nên yên tĩnh.
189 CHƯƠNG 188.
Chuyện thích khách sau một phen sục sôi ầm ĩ, liền bị quẳng sang một bên.
Sứ thần các nước lục tục chào từ biệt, Kim Hà thái tử thì lưu lại thêm chút thời gian, cùng Minh Chu chính thức ký hạ minh ước xong mới dẫn tùy tùng rời kinh.
190 CHƯƠNG 189.
Hai người kia không mang mặt nạ, trên người cũng thay đổi trang phục người hầu, trên vai Minh Nguyệt còn khoác một cái bọc nhỏ.
Lôi Hải Thành không khỏi nhíu mày.
191 CHƯƠNG 190.
“Ngươi nói trên thân hai người bọn họ đều có cùng hình xăm hình thoi, cũng thật là kỳ lạ. ”
Lãnh Huyền nằm ở trên giường, trầm ngâm thấp giọng nói: “Một là Kim Hà quốc thái tử, một là đệ tử của Phượng Ly.
192 CHƯƠNG 191.
Điều này, trái ngược hoàn toàn với những gì hắn dự liệu.
Lôi Hải Thành ngây ra dưới đáy lòng, đương nhiên không hiển lộ trên mặt, song cũng nhớ rằng thái y đã từng đề cập qua Minh Nguyệt ngoại trừ vết đao thương ở bụng, trong lúc đánh nhau còn bị bó đuốc của thị vệ ngộ thương khiến cho bỏng da.
193 CHƯƠNG 192.
Trong mây mù, một bóng trắng cao gầy chiếu ánh trăng, nhạt đến gần như trong suốt, bất chợt thuận theo sườn dốc băng trơn bóng nhanh chóng nhảy xuống, mũi chân khẽ búng giữa đám hoa sen băng trên mặt hồ, vọt tới trên một đóa sen băng lớn nhất ở trung tâm, ổn định thân hình.
194 CHƯƠNG 193.
Tay trái Lôi Hải Thành đang giữ chặt vào trong hốc băng, chống đỡ cân nặng hai người của hắn cùng Lãnh Huyền. Sự việc thình lình xảy đến, tay phải càng không kịp quay về cứu.
195 CHƯƠNG 194.
Đỉnh núi nhanh chóng khôi phục lại sự thanh tịnh. Đã đến chính ngọ, sắc màu cực quang trên đỉnh biến ảo lưu chuyển, tráng lệ lạ thường.
196 CHƯƠNG 195.
Dứt bỏ những chuyện triều chính lớn nhỏ phiền toái, Lãnh Huyền vẫn cứ hàng ngày dùng một thang thuốc, khi nhàn rỗi liền cùng Lôi Hải Thành đến ngự hoa viên tản bộ, ban đêm ở Khai Nguyên cung uống rượu ngắm trăng, cuộc sống mặc dù bình thản như nước, nhưng lại rất thư thái tự tại.
197 CHƯƠNG 196.
Lôi Hải Thành bất đắc dĩ lắc đầu, đuổi theo Lãnh Huyền, khẽ nhảy qua ngưỡng cửa, khép cửa điện lại. Duỗi tay từ phía sau giữ chặt Lãnh Huyền, cằm kề bên cổ nam nhân, thở dài: “Ngày đó ngươi nói ta đừng có ly khai ngươi, hiện tại ngươi lại nghĩ lung tung, không phải là muốn khuyên ta lấy vợ sinh con đấy chứ?”
Thân hình Lãnh Huyền hơi rung động, cũng không quay đầu, nâng tay vỗ nhẹ gò má Lôi Hải Thành, cuối cùng cười: “Ta đã nghĩ quá nhiều rồi.
198 CHƯƠNG 197.
Lại là Thương hoàng! Lôi Hải Thành âm thầm nghiến răng, cố nhịn xuống sự kích động muốn đào mộ quất xác, nói: “Ngươi sao lại không ép hỏi ra giải dược rồi mới giết hắn?”
“Ta đương nhiên đã truy vấn qua.
199 CHƯƠNG 198.
Toàn thân Lãnh Huyền run rẩy, khuôn mặt vốn dĩ trắng bệch không huyết sắc lại càng thêm tái mét, ngây người một hồi lâu, mới dùng thanh âm khó khăn như thể không phải tự bản thân phát ra nói: “Hải Thành sẽ không thích đâu, hắn sẽ hận ta.
200 CHƯƠNG 199.
Từ Kinh thành hướng về Mạc Bắc, ngàn dặm xa xôi, đường xá gian khổ. Giữa sa mạc lại càng khó đoán biết tiết trời, chẳng biết được hiểm nguy trước mắt.