21 - Ha ha, cảm ơn ý tốt của cậu, sau này nếu như có gì cần tôi sẽ nhờ cậu giúp đỡ. Lý Nam thản nhiên nói, nếu là trước kia hắn sẽ lên tiếng nói vài lời đả kích Tào Tiểu Mao, thế nhưng hôm nay trong lòng hắn đã có chí hướng lớn, cũng bắt đầu chú ý đến lời nói và việc làm của mình, đã trở nên trầm ổn hơn khá nhiều.
22 Ba người Lý Nam đi theo một nhân viên mặc đồng phục màu đen lên lầu ba, Tống Kiện đã chọn một phòng karaoke, đây là một phòng xép, có ba gian, gian bên ngoài rất lớn, có thể ca hát, bên trong còn có hai phòng nhỏ hơn không biết dùng làm gì.
23 Anh đẹp trai, em uống với anh một ly. Khi Lý Nam còn đang suy nghĩ mông lung thì cô gái số mười đã rót ra hai ly bia, nàng đặt một ly đến trước mặt Lý Nam, cặp mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Lý Nam.
24 Lý Nam nhìn vào hai gian phòng nhỏ ở nơi này, thế là hắn chợt hiểu nó dùng để làm gì, đây không phải thuận tiện cho người khác làm chuyện xấu sao? Lý Nam lắc đầu, hắn dịch người ra phía sau rồi nói: - Đừng đùa, hôm nay các cô chỉ cần uống rượu với tôi là được, nếu không anh sẽ bỏ đi.
25 - Anh Tống, tôi mời anh. Lý Nam nhận chai bia Tống Kiện đưa đến, cùng cụng ly với Tống Kiện, sau đó ngửa cổ lên uống. Mặc dù hai bên mới tiếp xúc nhưng Tống Kiện lại làm cho Lý Nam sinh ra cảm giác quá âm trầm, gương mặt người này tái nhợt, khi cười rộ lên thì ánh mắt rất âm hiểm, làm cho người ta sinh ra cảm giác không thoải mái.
26 Ủa, mình làm sao vậy? Lý Nam cảm thấy rất khó hiểu, hắn tranh thủ thời gian uống một ngụm rượu, hai chân khép chặt cố gắng áp chế bộ vị bên dưới không dựng thẳng lên, nếu để cho hai cô gái nhìn thấy thì chỉ sợ quá mất mặt.
27 Trong mắt Lý Nam đầy tơ máu giống như đã nhịn ngủ cả một tháng, nhìn qua giống như còn phát ra ánh sáng đỏ rực, gương mặt hắn đỏ ửng giống như có thể nhìn thấy những tơ máu hiện ra trên da, máu tươi có thể nhỏ giọt ra bất cứ khi nào.
28 "Con bà nó chứ!" Lửa giận trong lòng Lý Nam nhịn không được thiếu chút nữa đã bộc phát, hắn thật sự không nhẫn nhịn được tình huống người này diễn trò.
29 Lý Nam đi ra khỏi hội sở Kim Cảng vàng son, hắn nhanh chóng bước đi trên đường lớn, trong lòng bừng bừng lửa giận, trong cơ thể càng có thêm một nỗi xúc động.
30 - Thật sự rất thoải mái, chạy thế này có cảm giác rất tốt, nếu như đi xe về thì rất khó chịu. Lý Nam chạy cấp tốc về nhà, sau đó ngồi trong phòng khách cảm thấy tâm tình thoải mái, mồ hôi đã khô, hắn cảm thấy tinh thần rất sảng khoái, giống như chưa từng có được cảm giác như lúc này.
31 - Không có chuyện gì phát sinh sao? Điều này là không thể. Lão đạo sĩ lắc đầu, sau đó bắt lấy cổ tay của Lý Nam, ngón tay đặt lên trên mạch máu, sau đó lại híp mắt tinh tế cảm nhận.
32 Lão đạo sĩ đi qua mở chiếc thùng gỗ phai màu sơn lấy từ bên trong ra một quyển sách ố vàng, sau đó thận trọng đưa cho Lý Nam rồi nói: - Đây chính là Tiên Thiên Đạo Dẫn Tổng Quyết, chuyên phối hợp với Tiên Thiên Ngũ Hình, cậu cầm lấy chịu khó học tập, có gì không hiểu cứ hỏi tôi.
33 Lão đạo sĩ nhìn gương mặt của Lý Nam rồi dùng giọng hèn mọn nói: - Chẳng lẽ nhịn ba năm cũng không được sao? - Cũng không phải là như vậy. Lý Nam đỏ mặt giải thích, hắn cười hì hì nói: - Chỉ là đôi khi thật sự là thân bất do kỷ, nếu như súng muốn phát hỏa thì ai mà nhịn được? Tuy Lý Nam có ước hẹn ba năm với Giang Mộng Thu, nhưng hắn muốn thông qua cố gắng của mình để nhanh chóng được điều động đến thành phố Thiên Đô, sau đó hai người sẽ ở bên nhau.
34 - Điều này. . . Chỉ sợ là không dễ dàng. Lý Nam cười khổ nói, mặc dù hắn tràn ngập tin tưởng và tán thành câu nói của lão đạo sĩ, vì dù sao người nào cũng không phải trời sinh làm quan, cho dù là con cháu đời thứ hai của dòng tộc quan gia, chẳng lẽ bậc cha chú tổ tông của bọn họ cũng là người làm quan sao? Thế cho nên Lý Nam cảm thấy chỉ cần mình cố gắng là được, nhưng dù tự tin thế nào hắn cũng không nghĩ rằng có một ngày mình tiến đến thủ đô, bây giờ nghe lão đạo sĩ nói bằng giọng điệu đầy hào khí như vậy, hắn không khỏi sinh ra cảm giác bất ngờ.
35 Mười giờ sáng ngày chủ nhật Lý Nam cuối cùng cũng nhận được điện thoại của trưởng khoa Vương Gia Dân phòng tổ chức thị ủy Vũ Dương, thông báo chín giờ sáng ngày thứ hai đến báo danh ở phòng tổ chức thị ủy.
36 Cam Cư Hoa ngồi bên trái Lý Nam, còn cách Lý Nam một người, hắn ngồi thẳng, vẻ mặt nghiêm túc và trầm ổn. Hắn đã sớm biết kết quả mình được phân phối vào trong phòng tổ chức thị ủy, đây chính là đơn vị tốt mà người nào cũng muốn chen chân vào, người ta thường nói vào công tác ở phòng tổ chức thì mỗi ngày đều có thể cầu tiến, sau này chỉ cần mình cố gắng biểu hiện một chút, cộng thêm năng lượng của gia đình, con đường làm quan nhất định sẽ bừng sáng.
37 - Thưa các đồng chí, thường ủy thị ủy trưởng phòng Lý phòng tổ chức đã rút chút thời gian cấp bách đến thăm mọi người, yêu cầu mọi người hoan nghênh chào đón.
38 - Kính thưa trưởng phòng Lý, tôi tên là Lý Nam, rất vui khi có được cơ hội phát biểu vài lời, bây giờ tôi xin mạn phép nói ra một vài ý nghĩ của mình.
39 - Thật sự không ngờ. Lý Nam thầm cảm khái: - Cũng không biết trưởng phòng Lý có ấn tượng gì về mình không? Nếu như sớm biết anh ấy là trưởng phòng tổ chức, khi đó mình sẽ không vội vàng rời đi như vậy.
40 - Khó chịu thì thế nào chứ? Người ta có thể đẩy mình đến phòng văn thư bị xa lánh, nhất định phải có bối cảnh, nếu giải thích lý do này với bọn họ, mình có thể lật bàn được sao? - Việc đã đến nước này thì chỉ có thể đến phòng văn thư báo danh, tranh thủ thời gian biểu hiện một chút, sau đó sẽ tìm được cơ hội phát triển.