81 Yên Nhi canh giữ bên ngoài nghe tiếng kêu thảm thiết của hắc y nhân, xoay chân muốn tiến vào, thân thể lại đột nhiên khựng lại, thì ra đã bị Tần Liễm điểm huyệt.
82 Yên Nhi canh giữ bên ngoài nghe tiếng kêu thảm thiết của hắc y nhân, xoay chân muốn tiến vào, thân thể lại đột nhiên khựng lại, thì ra đã bị Tần Liễm điểm huyệt.
83 Nhắc tới chuyện này, Thanh Linh cũng có chút buồn cười, nhưng khi nhớ đến đều tại vì tên nam tử như yêu nghiệt trước mặt này mà Vô Ưu ra tay độc ác với nàng, lại không khỏi giận dữ: “Ngươi nói mà còn không biết xấu hổ, nếu không phải do ngươi quá đào hoa khiến Vô Ưu kia ái mộ, thì chẳng lẽ tự dưng mà nàng ta ra tay độc ác, muốn đẩy ta vào vũng bùn nhão nọ sao?”
Hắn thế nhưng lại không biết xấu hổ còn muốn so đo với nàng vì sao người thứ nhất nàng nhờ giúp đỡ lại không phải là hắn: “Nếu không phải do ta mạng lớn bò lên, cuối cùng tức giận quá mới đẩy các nàng ta xuống đó một phen, thì đêm nay ta há có thể tránh khỏi kiếp trở thành trò cười lớn nhất cho người ta sao?”
“Vô Ưu đẩy ngươi vào vũng bùn?” Mặt hắn biến sắc, đáy mắt nổi lên một trận lạnh lẽo.
84 Nhắc tới chuyện này, Thanh Linh cũng có chút buồn cười, nhưng khi nhớ đến đều tại vì tên nam tử như yêu nghiệt trước mặt này mà Vô Ưu ra tay độc ác với nàng, lại không khỏi giận dữ: “Ngươi nói mà còn không biết xấu hổ, nếu không phải do ngươi quá đào hoa khiến Vô Ưu kia ái mộ, thì chẳng lẽ tự dưng mà nàng ta ra tay độc ác, muốn đẩy ta vào vũng bùn nhão nọ sao?”
Hắn thế nhưng lại không biết xấu hổ còn muốn so đo với nàng vì sao người thứ nhất nàng nhờ giúp đỡ lại không phải là hắn: “Nếu không phải do ta mạng lớn bò lên, cuối cùng tức giận quá mới đẩy các nàng ta xuống đó một phen, thì đêm nay ta há có thể tránh khỏi kiếp trở thành trò cười lớn nhất cho người ta sao?”
“Vô Ưu đẩy ngươi vào vũng bùn?” Mặt hắn biến sắc, đáy mắt nổi lên một trận lạnh lẽo.
85 Phủ Hộ quốc Tướng quân, ngoài viện Diệp Thanh Ngọc.
Người trong Khánh Công yến vừa tản ra, Lâm thị đã lập tức vội vàng chạy về phủ, đi đến viện Diệp Thanh Ngọc.
86 Phủ Hộ quốc Tướng quân, ngoài viện Diệp Thanh Ngọc.
Người trong Khánh Công yến vừa tản ra, Lâm thị đã lập tức vội vàng chạy về phủ, đi đến viện Diệp Thanh Ngọc.
87 Hách Liên Dực trong lòng thầm kinh ngạc, mặt cũng biến sắc theo, Tần Liễm không uống chén tiên di kia, chuyện này sao có thể? Rõ ràng là hắn tận mắt thấy Tần Liễm đã uống cạn chén tiên di ấy.
88 Hách Liên Dực trong lòng thầm kinh ngạc, mặt cũng biến sắc theo, Tần Liễm không uống chén tiên di kia, chuyện này sao có thể? Rõ ràng là hắn tận mắt thấy Tần Liễm đã uống cạn chén tiên di ấy.
89 “Mang kiếm đến” Tần Liễn lên tiếng phân phó, lập tức có một ám vệ giao kiếm đến trên tay hắn.
“Tần Liễm, ngươi thật to gan! Bản vương là huyết mạch của hoàng thất, ngươi cầm kiếm chỉ vào bản vương là không đặt cả hoàng thất vào mắt sao?” Hách Liên Dực trầm giọng nói, khẩu khí thay đổi thàn nghiêm túc, đáy mắt lóe qua một chút bối rối.
90 “Mang kiếm đến” Tần Liễn lên tiếng phân phó, lập tức có một ám vệ giao kiếm đến trên tay hắn.
“Tần Liễm, ngươi thật to gan! Bản vương là huyết mạch của hoàng thất, ngươi cầm kiếm chỉ vào bản vương là không đặt cả hoàng thất vào mắt sao?” Hách Liên Dực trầm giọng nói, khẩu khí thay đổi thàn nghiêm túc, đáy mắt lóe qua một chút bối rối.
91 “Vinh Vương, ngươi không nên được voi đòi tiên!” Thanh Linh thống hận nói.
“Các ngươi cứ yên tâm, dược này được chế thành chất lỏng đỡ thương và rượu, uống vào chỉ không sử dụng được nội lực trong nửa canh giờ mà thôi, tuyệt không cần lo lắng đến tánh mạng.
92 “Vinh Vương, ngươi không nên được voi đòi tiên!” Thanh Linh thống hận nói.
“Các ngươi cứ yên tâm, dược này được chế thành chất lỏng đỡ thương và rượu, uống vào chỉ không sử dụng được nội lực trong nửa canh giờ mà thôi, tuyệt không cần lo lắng đến tánh mạng.
93 Ám vệ thủy chung không phải là đối thủ của ngân diện, mắt thấy ngân diện sắp thoát khỏi vòng vây của ám vệ di chuyển về phía bên này, một dãy lụa trắng bay ra từ trong váy dài của Tần Liễm, quấn chặt sau lưng ngân diện nhân, một đầu khác lại bay trở về trong tay Tần Liễm.
94 Ám vệ thủy chung không phải là đối thủ của ngân diện, mắt thấy ngân diện sắp thoát khỏi vòng vây của ám vệ di chuyển về phía bên này, một dãy lụa trắng bay ra từ trong váy dài của Tần Liễm, quấn chặt sau lưng ngân diện nhân, một đầu khác lại bay trở về trong tay Tần Liễm.
95 Thanh Linh vẫn còn chưa biết mình đã làm ra chuyện đáng sợ gì, đôi mắt lười nhác mông lung mở ra một đường nhỏ, sau đó lại nhắm lại, đầu lại vụi vụi. Trong không gian mông lung, nàng cảm giác có người hung hăng túm nàng lên, một tay đặt trên eo nhỏ nhắn, hung hăng bóp chặt, lực đạo như muốn bóp đứt eo của nàng.
96 Thanh Linh vẫn còn chưa biết mình đã làm ra chuyện đáng sợ gì, đôi mắt lười nhác mông lung mở ra một đường nhỏ, sau đó lại nhắm lại, đầu lại vụi vụi. Trong không gian mông lung, nàng cảm giác có người hung hăng túm nàng lên, một tay đặt trên eo nhỏ nhắn, hung hăng bóp chặt, lực đạo như muốn bóp đứt eo của nàng.
97 Thanh Linh cố gắng nặn ra hai giọt nước mắt, tận lực dùng giọng điệu đau thương mà tuyệt vọng, lã chã chực khóc nói: “Phụ thân, mẫu thân nói nữ nhi có mạng không rõ ràng, biết khắc chết người, chi bằng phụ thân hãy ban cho nữ nhi cái chết.
98 Thanh Linh cố gắng nặn ra hai giọt nước mắt, tận lực dùng giọng điệu đau thương mà tuyệt vọng, lã chã chực khóc nói: “Phụ thân, mẫu thân nói nữ nhi có mạng không rõ ràng, biết khắc chết người, chi bằng phụ thân hãy ban cho nữ nhi cái chết.
99 Dưới cây ngô đồng, nam tử một thân thanh sam theo gió mà đến. Thân hình hắn gầy gò, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy vẫn như cũ vô cùng tuấn mỹ.
Diệp Tự nhìn thấy người tới, nhíu mắt lại, lộ ra sự khinh thường.
100 Dưới cây ngô đồng, nam tử một thân thanh sam theo gió mà đến. Thân hình hắn gầy gò, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy vẫn như cũ vô cùng tuấn mỹ.
Diệp Tự nhìn thấy người tới, nhíu mắt lại, lộ ra sự khinh thường.