41 Lửa đỏ đầy trời , dưới ánh trăng trông thật bắt mắt, hậu viện rõ ràng cùng tiền sảnh cách nhau một khoảng, nhưng ngọn lửa nóng rực kia vẫn có thể cảm nhận rõ ràng được,đập vào mắt mọi người, có vài phần làm cho người ta sợ hãi.
42 Rốt cục, màn đại hỏa cũng được dập tắt. Nhưng trước mắt phòng ốc đã cháy rụi chỉ trơ lại khung xương, có khác gì một mảnh phế tích còn lưu lại đâu? Trận hỏa hoạn kia, giống như mang theo một cỗ chết chóc không bình thường, không thể ngăn lại, cũng không có khuynh hướng giảm bớt đi, dường như muốn hủy diệt sạch sẽ mảnh đất này, chưa hủy sạch thì chưa ngừng.
43 Cho tới bây giờ đều không có nghĩ tới, từ trước đến giờ nàng không rơi lệ mà vì sao nghe xong lời nói của An Lịch Cảnh khóe mắt lại tuôn ra những giọt nước mắt trong suốt.
44 Nhắc tới nữ nhi của Triệu Thái Sư, e rằng thế nhân cũng sẽ dùng mấy câu như chim sa cá lặn bế nguyệt tu hoa để hình dung. Nhưng nếu nhắc tới cái chết của nàng, lại không người nào không thổn thức.
45 Khói sau trận cháy khiến người ta phải ngạt thở, phế tích được hạ nhân trong phủ suốt đêm thu dọn , mọi người theo nhau đi về phía trước đại sảnh. Giờ phút này, đèn lồng đỏ treo trên mái nhà bằng ngói lưu ly khiến người ta ám ảnh nặng nề.
46 Thiên giới. Phủ Càn Khôn. Xuyên qua gương thần, hết thảy moi chuyện của nhân giới đều hiện ra. Hơn nữa khi An Lịch Cảnh ở trước mặt mọi người thẳng thắn năm lần bảy lượt chiếm tiện nghi của Khuynh Lăng, nữ tử bên cạnh gương thần, trên mặt lộ ra chua xót, móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay.
47 Giống như cái chết của Khuynh Lỗi Nhạc căn bản là không quan trọng, trong khoảng thời gian ngắn, đứa nhỏ này bị mọi người quên đi,tất cả bắt đầu tranh luận về việc khuê phòng của tứ tiểu thư Khuynh phủ cùng với nam nhân xa lạ, hiển nhiên, trong giọng nói ngầm có ý đùa cợt cùng với trêu tức.
48 Trong vòng một tháng Tấn Vân thành liên tiếp xảy ra năm vụ án nữ tử bị hại. Xét theo thủ pháp gây án, bốn người đầu tiên chết đều bị người khác ở phía sau dùng dây thừng thắt cổ đến chết, sau đó còn cứa một đao trên cổ các nàng,trên thi thể có mùi rượu hoa quế nồng nặc, vô cùng có khả năng hung thủ là cùng một người.
49 "Ngươi muốn làm gì?" Trương Toàn vốn còn mang bộ mặt không khuất phục trước kẻ ác lập tức sắc mặt đại biến, đầu óc hắn rối bù lên , đôi mắt hoảng sợ nhìn về ngọc bội trên cổ mình đang bị người ta cầm lấy.
50 "Bởi vì nàng là xử nữ, cho nên lấy máu của nàng có thể sử dụng theo phương thức đặc biệt. ”Giọng nói âm trầm, mang theo hơi thở lạnh lẽo từ địa ngục, làm cho Khuynh Lăng nghe mà sợ đến mức nổi da gà.
51 Khi An Lịch Cảnh chuẩn bị nói những lời tiếp theo thì truyền đến giọng nói trầm ổn đại của tướng quân Tấn Ly gầm lên: "Mau hộ giá! —— "Bốn phía sân bắt đầu xôn xao lên, Khuynh Lăng nhìn về phía trên đài, chỉ thấy thiếu niên vừa mới còn trình diễn vở kịch Trầm Hương phá núi cứu mẹ không biết khi nào trong tay áo rộng thùng thình đã có nhiều hơn một lưỡi đao sắc bén, dưới ánh lóe lên ánh sáng, liếc mắt đã biết sẽ phải đổ máu.
52 Thánh chỉ của Cẩm Hoài đế chiêu cáo thiên hạ, An Lịch Cảnh vừa có công cứu giá vừa có tài phá án được sắc phong thừa tướng, nháy mắt trở thành nhân vật tiêu điểm được dân chúng bàn tán từ ngoài đường đến trong tửu lâu, từ đầu hẻm đến cuối ngõ.
53
Thánh chỉ của Cẩm Hoài đế chiêu cáo thiên hạ, An Lịch Cảnh vừa có công cứu giá vừa có tài phá án được sắc phong thừa tướng, nháy mắt trở thành nhân vật tiêu điểm được dân chúng bàn tán từ ngoài đường đến trong tửu lâu, từ đầu hẻm đến cuối ngõ.
54
Thời tiết hôm nay rất đẹp, mấy tầng mây phía chân trời bồng bềnh với sắc màu tươi sáng. Suốt cả một ngã tư đường, người bán hàng rong rao không dứt, khi thì có xe ngựa hoa lệ chạy xuyên qua giữa đường, khi thì có nhuyễn kiệu phú quý của người ta dừng lại ghé vào một cửa hàng chuyên bán đồ bằng ngọc.
55
So sánh với Khuynh Lăng, Tiểu Bạch Bạch liên tiếp bị An Lịch Cảnh bức bách đã không giãy dụa nữa, đôi mắt linh hoạt đảo qua vài vòng, nảy ra ý hay.
56
Trên mặt đất, là vài nam nhân vừa bị hộ vệ của Thiên Phương quăng ra ngoài cửa. Quần áo rách nát, khuôn mặt lôi thôi đã sớm không nhìn ra bộ mặt nguyên trạng, hoàn toàn là chật vật.
57
Có lẽ do kiêng kị thân phận Tả tướng của An Lịch Cảnh, vài tên hộ vệ cũng không tiếp tục truy đuổi, trái lại ngăn cản dân chúng đứng ở ngoài không cho vào trong.
58
"Tả tướng có rảnh lại đến. . . Các cô nương đều rất nhớ ngài. . . Ta cũng rất nhớ ngài. . . "
Phía sau, tiếng nói buồn nôn của tú bà vẫn văng vẳng bên tai, Khuynh Lăng đau đầu bước đi nhanh.
59
Hoa đăng lan tràn một đường, từ ngã tư đường đến bờ sông, trên thảm cỏ náo nhiệt phi thường. Một cây cầu ba khúc, một dòng sông xanh trong, nước sông từ từ tràn đầy.
60
"Chi Đinh quận chúa, lão nhân thấy tam điện hạ cùng nữ tử này rất xứng đôi, hủy đi mối nhân duyên này, coi chừng bị Thiên lôi đánh. " Vầng sáng nhẹ nhàng bao phủ quanh mặt trăng, phía trên tầng mây, nhìn Khuynh Lăng vẫn còn oán trách An Lịch Cảnh vẽ lung tung lên hoa đăng của nàng nhưng hai người vẫn cùng nhau thả hoa đăng trên mặt sông, Nguyệt lão chỉ thấy tam điện hạ thật sự có cách dạy, liệt nữ sợ triền lang, không phải cổ nhân đã dạy vậy sao.