41
Editor: Sakura Trang
Hai bờ sông vượn kêu không thôi, thuyền nhẹ đã qua núi Vạn Trọng
Lạc Chuy trấn gần ngay trước mắt, bên đại lộ một vị bạch y chân đi xiêu vẹo tuyệt mỹ thiếu niên doanh doanh lăng không nhảy một cái, tung người xuống ngựa.
42
Editor: Sakura Trang
“Thật là đau! Điện hạ. . . ” Một đôi mắt đẹp của Úy Trì Vân Hoàn đã sớm hiện một tầng hơi nước, thân thể mềm mại mềm nhũn liền ngã hướng trong ngực Phong Tiêu Nhiên.
43
Editor: Sakura Trang
“Ưu Nhi ngươi nghe ta giải thích, Hoàn nhi là muội muội của Vân Thiên, từ nhỏ đi theo chúng ta, tình cảm của ta đối với nàng giống như là đối với tiểu muội của mình vậy, tuyệt không phải ngươi nghĩ như vậy, lòng ta ngươi đến bây giờ vẫn chưa rõ sao?”
Phong Tiêu Nhiên thấy Mạc Ưu từ đầu đến cuối đen mặt, gấp đến độ bắt được tay của hắn liền dán vào ngực mình, mặt đỏ lên lớn tiếng nói: “Ta Phong Tiêu Nhiên nếu là lòng trong còn có người khác, ngươi bây giờ liền đem nó móc ra nhìn một chút, có phải là thật hay không!”
Y từ nhỏ chính là hoàng tử kim tôn ngọc quý, chưa từng thấp giọng hạ khí lấy lòng người khác? Chính là trước y thích Mạc Ưu, chưa bao giờ từng dỗ qua hắn nửa câu, ngược lại thì Mạc Ưu trời sanh tính điềm đạm thẳng thắn không câu nệ tiểu tiết, lúc nào cũng đem y bưng ở trong lòng bàn tay.
44
Editor: Sakura Trang
Phong Tiêu Nhiên ở dưới sự trấn an của hắn quả nhiên buông lỏng rất nhiều, chuyên tâm hưởng thụ thể nghiệm vui vẻ hồi lâu chưa từng cảm thụ.
45
Editor: Sakura Trang
Mật huyệt khép chặt đã lâu không bị người tiến vào, hơi có chút khô khốc, nhưng cũng trở nên nhất là nhạy cảm, ở Mạc Ưu không ngừng xoa nắn khai thác, cũng dần thích ứng, thậm chí có chút bọc lấy ngón tay của Mạc Ưu.
46
Editor: Sakura Trang
Mấy vị tướng quân thấy tình cảnh của hai người liền rất thức thời nói sớm rời đi, Phong Tiêu Nhiên nhẹ nhàng vỗ một ít vụn bánh ngọt bên mép của Mạc Ưu, có chút áy náy cười một tiếng: “Trong quân không thể so với phủ trong, qua thời gian ăn cơm liền không người hầu hạ, không thể làm gì khác hơn là ủy khuất ngươi ăn tạm.
47
Editor: Sakura Trang
Đại quân định ở ba ngày sau di chuyển, từ vùng đất cực bắc Lạc Chuy trấn đến chỗ của Tấn vương phủ ở Chiết Tây là huyện Nhiễm Ngân, ước chừng cần hơn nửa tháng, nhưng một nhóm Phong Tiêu Nhiên dường như một chút cũng không vôi, vả lại trong thánh chỉ cũng không hạn định lúc nào y phải đến, liền chuẩn bị để đại quân đi trước, mình mang theo Mạc Ưu cùng mấy tùy tùng một đường đi tới lui dừng một chút dọc đường du ngoạn, lại đi suốt hơn một tháng mới đến.
48
Editor: Sakura Trang
Lúc nhận được tin tức Trinh phi tự vẫn, một nhóm Phong Tiêu Nhiên đang trên đường đến huyện Nhiễm Ngân mắt thấy còn có mấy ngày liền sắp tới…
Đã là thời tiết cuối xuân, càng đi về nam càng có thể cảm nhận được không khí ẩm ướt.
49
Editor: Sakura Trang
Cách Nhiễm Ngân huyện ước chừng tám mươi dặm trong một khu nhà bỏ hoang, hôm nay trước cửa bỗng nhiên có mấy nam tử cường tráng, nhìn một cái chính là người có luyện võ, trang phục trên người cũng giống hộ vệ nhà giàu.
50
Editor: Sakura Trang
Lúc Mạc Ưu thanh tỉnh lại đã là hai ngày sau, ở bên trong Tấn vương phủ Nhiễm Ngân của Chiết Tây.
Nằm ở trên giường khó khăn giật giật tứ chi hết sức nặng nề, nếu không phải nhìn tận mắt toàn thân mình hoàn hảo không sứt mẻ, hắn thật là phải cho rằng thân thể đã sớm bể thành từng miếng.