41 Hôm nay là ngày mỗi tháng một lần Cesar Cavill tuần thành, mà Jeff làm tân nhậm thị vệ cũng bị lôi theo. Này vốn là một ngày không tồi, Jeff lần đầu tiên dùng phương thức này du lãm tòa cổ thành, cảm thấy hưng phấn không thôi, nào biết lúc mới vừa ra khỏi phủ thành chủ không bao lâu, liền thấy ở chợ có người nháo sự, mà người té trên mặt đất không phải ai khác, đúng là Lý Thiệu Thần đang tòng quân.
42 “Anh lặp lại lần nữa. ” Lý Thiệu Thần ngoáy ngoáy lỗ tai, tỏ vẻ gió lớn không có nghe rõ, mang thai thần mã, nhất định là cậu nghe nhầm. Phỏng chừng là nguyên nhân hôn mê, hiện tại đầu cậu còn chưa thanh tỉnh, cậu cần ngủ tiếp để bình tĩnh tâm thần.
43 “Tôi không phải là người ở thế giới này, mà là nhân loại bình thường đến từ một thời không khác. So với thế giới của các anh thì hoàn toàn không giống, chúng tôi không thể biến thân thành hình thú, cũng không có chủng tộc ma pháp kỳ kỳ quái quái.
44
“Tình huống thu mua lương thực như thế nào?”
Nghe được câu hỏi của Lambert, trên mặt Cesar lộ ra biểu tình không quá vừa lòng. ”Tình huống không tốt như trong dự đoán, Ẩn Nguyên hội trước đã thu mua ở nhà giàu hoàn tất, đến trong tay chúng ta, toàn bộ đều là một ít tiểu thương, không bằng một phần ba lương thực năm nay.
45 Hai người thấy Lý Thiệu Thần đến cũng không cảm thấy kinh ngạc, khi Quách Tử Kiến thấy cậu xuất hiện, lười biếng từ trên ghế ngồi dậy, phun cọng cỏ trong miệng ra, đưa tay chào hỏi.
46 Sao lại hỏi như vậy?” Lambert đem đầu gác lên trên đầu Lý Thiệu Thần, đối với việc cậu hỏi vấn đề kỳ quái như vậy tỏ vẻ rất tò mò. Hắn vẫn luôn không rõ bên trong đầu Lý Thiệu Thần đến tột cùng đang suy nghĩ gì, có một số việc làm hắn trở tay không kịp.
47 Lý Thiệu Thần cảm giác chung quanh có rất nhiều người đang cãi nhau, thanh âm rất lớn, rất ồn ào, đầu cậu cũng sắp nổ tung, cậu cố sức mở to mắt, mơ mơ màng màng chỉ nhìn thấy mũi dao loé sáng, đây là đang làm gì? Lý Thiệu Thần theo bản năng muốn chạy trốn nhưng thân thể lại không nghe sai sử, ngồi phịch ở trên giường không nhúc nhích.
48 Mấy trăm năm, nàng rốt cục lại nghe được thanh âm nhuyễn nhu của nhi tử, tuy bé gọi không phải là tên cha mẹ, tuy thanh âm của bé còn có một chút do dự, tuy nghe thập phần xa lạ, nhưng những thứ đó nàng đều không ngại, tâm tình Hathaway rất kích động.
49 Nhìn qua thì đây là một tập tư liệu thật dày, nhưng khi cầm trên tay mới phát hiện nó được chia thành hai phần. Mới đầu chỉ tùy ý xem hai cái, nhưng khi càng xem lại càng kinh hãi, tốc độ lật qua trang khác càng ngày càng chậm, đọc cũng càng ngày càng cẩn thận.
50 Vincent khó khăn tránh đi công kích từ phía sau, nhưng Ngải Phạm nằm trên giường lại không thể đúng lúc né tránh, hoặc là nói, y căn bản là không muốn trốn, có đôi khi, cái chết lại là một loại giải thoát khác.
51 Tế thần thú là các thú nhân tổ chức vì thần thú cùng với các tướng sĩ tam tộc trong lần hỗn chiến năm đó chết đi mà cử hành điển lễ long trọng, cũng là ngày hội trọng yếu nhất của các thú nhân, mỗi năm năm tổ chức một lần, nguyên bản là ngày hội hiến tế, theo thời gian diễn biến đẩy mạnh, tế thần thú biến thành ngày hội các thú nhân chúc mừng hòa bình, quý trọng sinh hoạt tốt đẹp.
52 Trên tường thành Vincent làm bộ làm tịch hướng phía tượng thần thú cúc cung hành lễ. Chỉ có bản thân y biết trong tim của y đối với việc này có bao nhiêu khinh thường.
53 Long tộc cùng thú nhân cũng không tính là láng giềng hữu hảo hoà thuận, Lambert càng không biết Ngải Nhĩ Phất Thụy Đức cùng Vincent có cừu mới nợ cũ gì, nhưng hắn biết Ngải Nhĩ Phất Thụy Đức sẽ không hữu hảo đến mức trước hết giải quyết xong Vincent rồi tiếp tục đấu một đối một với hắn, thậm chí có khả năng đối phương hai người liên thủ, trước tiêu diệt mình.
54
“Ngươi gặp qua nàng? Nói mau, con gái của ta ở nơi nào?”
Ngải Nhĩ Phất Thụy Đức thuấn di đến trước mặt Lý Thiệu Thần, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai bóp cổ Lý Thiệu Thần, bàn tay thô ráp bóp chặt làm Lý Thiệu Thần hít thở không thông làm, hai tay bám vào gỡ tay Ngải Nhĩ Phất Thụy Đức ra, cố gắng hít lấy không khí.