81 Chìa khoá trong tay Mạc Dật Hiên, trong lòng nàng kinh hãi, đó là… chìa kháo A Sâm đưa cho nàng trước khi đi! Nàng cắn răng một cái, tiến lên đoạt lại chìa khoá.
82 Dịch Cẩn Ninh và LẠc Tiếu tiếu cùng bị mang về Cẩm Thành. Trong một phòng giam, Dịch Cẩn Ninh cầm tay Lạc Tiếu Tiếu, vô cùng ân hận nói: “Tiếu Tiếu, rất xin lỗi ngươi, là ta làm liên luỵ đến ngươi!” “Chúng ta là tỷ muội tốt, gì mà liên luỵ với không liên luỵ!” Lạc Tiếu Tiếu cắt ngang lời nàng, cố ý nghiêm mặt, biểu cảm đù nghịch này đã lấy lòng Dịch Cẩn Ninh, nàng khẽ cười một tiếng, thanh âm dễ nghe truyền ra ngoài cửa phòng giam.
83 Lúc Mạc Liễm Sâm ôm dịch Cẩn Ninh trở lại nơi ở của thánh thủ điệp Cốc, nhưng nơi đây đã người đi lầu trống rồi. Khuôn phép của sư phụ hắn biết, cứu một người đổi chỗ một lần.
84 Cách Nam Lăng ngày càng gần, phong tục, tập tính của dân chúng ngày càng có sự khác biệt. Đến ngày thứ mười, độc trên người Dịch Cẩn Ninh phát tác cả thảy hai lần, Mạc Liễm Sâm cũng đau đớn theo hai lần.
85 Lúc Dịch Cẩn Ninh tỉnh lại đã là thời gian mặt trời lặn. Nàng xoa cổ đau đớn, trong đầu chợt lanh lợi, nhớ ra bản thân bị ám toán. A Sâm đâu? Nàng nhìn khắp nơi phát hiện đây là khuê phòng điển nhã* của nữ tử.
86 Long đế đè lên người Dịch Cẩn Ninh, miệng dán lên, cắn vào cổ nàng. Đôi môi lạnh lẽo dán vào cổ nàng, suy nghĩ của dịch Cẩn Ninh lập tức tỉnh táo lại, dùng sức đẩy người trên người mình ra.
87 Người tới chính là hoàng hậu Lâu Tịnh, bà ta vẫn chưa biết Dịch Cẩn Ninh trước mặt không phải là sủng phi Ninh phi của hoàng đế. Bà ta thấy nàng và một dã nam nhân khôi ngô ởcùng nhau thì cho rằng nàng dấu hoàng thượng tư thông với người khác, thế nên mới kinh hô.
88 Mấy ngày nay Dịch Cẩn Ninh nôn oẹ lợi hại, đến Long đế không thèm đoái hoài gì cũng đích thân đến thăm nàng. Mạc Liễm Sâm hầu hạ một bên mà ánh mắt nhìn chằm chằm vào bàn tay không an phận của Long đế.
89 Dịch Cẩn Ninh đi dạo trong hậu viện, cảm thấy chuyện này rất là kỳ lạ, sao hôm nay khi Mật phi đến điện Phượng Nghi của nàng thì Lương tài nhân mới đổi hương liệu chứ? Nàng đi vài bước, rốt cuộc không yên tâm muốn đi xem xét cho rõ ràng.
90 “Đừng tổn thương nàng?” Kiếm trong tay Long đế chuyển lên cổ Mạc Liễm Sâm: “Thế thì tổn thương ngươi vậy!” Long đế đã sớm ldự liệu dịch Cẩn Ninh và Mạc Liễm Sâm còn ẩn núp trong cung, chẳng qua ông ta không ngờ tới Dịch Cẩn Ninh lại quang minh chính đjai ở lại hoàng cung, mà ông ta và nàng mặt đối mặt lại không nhận ra.
91 “Đại ca, không xong rồi, nhân mã Mạc Dật Hiên đã phá được bên ngoài tổng đàn chúng ta rồi, các huynh đệ bị giết và bị thương nhiều vô số kể, chúng… sắp không chống đỡ được rồi!” Một huynh đệ Sát Minh toàn thân đẫm máu, một hơi nói xong liền ngã xuống một bên, chết không nhắm mắt.
92 Nguy hiểm ngay gần kề, ngoài kiệu diễn tấu sáo và trống bỗng chốc dừng lại, cuối cùng ngay cả chiếc kiệu cũng không thấy nhúc nhích gì nữa. Dịch Cẩn Ninh ngồi trong kiệu đã tháo khăn voan đỏ trên đầu xuống, chờ nguy hiểm tới gần hơn chút nữa nàng sẽ ra tay.
93 Ba năm sau. “Phụ hoàng, phụ hoàng, sao mẫu hậu vẫn chưa trở lại?” Một bé trai dáng vẻ đáng yêu chớp đôi mắt to, nghịch ngợm cọ cọ lên người Mạc Liễm Sâm.
94 Tiểu Mạc Vấn bất ngờ không kịp phòng bị bị Tháp Ô Nhĩ túm vào trong tay,cổ của cậu bị bóp chặt, khó khăn kêu lên một tiếng. Chỉ trong chớp mắt Mạc Liễm Sâm và Dịch Cẩn Ninh không kịp ra tay cướp lại Mạc Vấn.