41 Dịch Cẩn An híp mắt, âm thầm cắn răng. Dịch Cẩn Ninh, ngươi lại dám giả mạo thành dáng vẻ ta, còn giả vờ thành nữ nhân chanh chua trước mặt Hà Phong!Nàng ta cười cười: “Muội muội ta hơi bướng bỉnh, Hà công tử đừng trách! Nàng ấy bình thường nhìn như rất thô lỗ, kỳ thực trong lòng lại là tâm tư Bồ Tát, nàng thấy một con kiến nhỏ bị thương cũng khóc đến rất đau lòng!”Nhìn Hà Phong như vậy cũng biết nhất định là Dịch Cẩn Ninh đã thành công, nàng ta không thể để muội muội này thắng lần nữa.
42 Rạng sáng ngày hôm sau, hạ nhân đưa nước rửa mặt đến phòng Hà Phong suýt bị người nằm trên đất làm cho té ngã. Sau khi khẽ kêu một tiếng mới phát hiện người nằm dưới đất hoá ra là Hà Phong.
43 Thái độ lạnh nhạt như vậy của phụ thân đối với ca ca tạo thành nút thắt trong lòng Dịch Cẩn Ninh. Nàng muốn tìm Mạc Liễm Sâm điều tra thêm về chuyện này, nhưng Mạc Liễm Sâm chậm chạp không tìm đến nàng, chẳng lẽ gần đây gặp ác ma giết người “Quỷ Kiến Sầu” trên giang hồ? Nàng đối diện với chiếc gương trang điểm lo lắng hãi hùng chừng mấy ngày, mãi đến khi có tin tức chính xác về hắn mới thả lỏng tinh thần.
44 Mạc Dật Hiên hoàn toàn coi Tướng phủ là nhà hắn, thích đi nơi nào thì đi nơi đó, thích đùa giỡn người nào thì đùa giỡn người đó. Vừa rồi ở hậu hoa viên đã đùa giỡn Dịch Cẩn Ninh, bây giờ hắn lại đang trêu ghẹo một tiểu nha hoàn xinh đẹp nữa.
45 Nhóm người An Mộng Nhi và Dịch Cẩn Ninh chờ bảng cáo thị được mở một lúc lâu, cuối cùng cũng đợi được đến lúc công bố kết quả. Khi đọc đến Tiền Tam Giáp, An Mộng Nhi hồi hộp nắm chặt tay Dịch Cẩn Ninh.
46 Mạc Liễm Sâm vừa tỉnh dậy thì phát hiện Dịch Cẩn Ninh nằm cạnh hắn, hắn dụi mắt, xác định mình không nhìn lầm, nàng thực sự nằm bên cạnh mình. Hắn liếc mắt nhìn xung quanh, phát hiện bài trí nơi này có phần quen thuộc, giống khuê phòng thiếu nữ.
47 Mùng một đầu năm dùng cơm tối xong, Dịch Cẩn Ninh lười nhác nằm trên giường, tay vân vê chữ viết nho nhỏ trên vòng tương tư. Chợt phát hiện bên cửa sổ loé lên, một bóng đen xuất hiện, trong lòng nàng vui vẻ: Chàng đến đây!Nàng hấp tấp đứng lên mở to mắt nhìn, sau đó ra vẻ bình tĩnh nói với Tiểu Đào: “Tiểu Đào, ngươi qua bên cửa sổ nhìn xem, hình như đằng kia có con mèo hoang.
48 Tối hôm đó, sau khi dùng cơm tối, An Mộng Nhi ngồi trước ngọn đèn tỉ mỉ đan la anh* cho hai tỷ muội Dịch Cẩn Ninh, đây là chuyện của người làm mẫu thân là bà nên vì các nàng, buộc trên hông cho con gái khi các nàng xuất giá.
49 Mùng năm tháng hai, đêm hôm đó, làm như thế nào Dịch Cẩn Ninh cũng không ngủ yên ổn được. Nàng vừa ngủ đã mộng thấy đủ thứ trong kiếp trước, còn có… cảnh tượng Mạc Liễm Sâm vất bỏ nàng, nàng rất sợ hãi lập tức giật mình tỉnh lại.
50 Khi Dịch Cẩn Ninh chạy tới hậu hoa viên thì Tứ di nương và Văn Tuyển đã được vớt lên. Nước hồ tháng hai quả thực vẫn còn lạnh, trước không nói đến độ sâu có thể giết người, đêm về khuya, nhiệt độ kia cũng đủ làm người ta chết cóng vì lạnh rồi.
51 “Tiểu thư, A Trúc hắn chỉ là… Hắn chỉ là… Biểu ca của em thôi!” Tiểu Đào thẹn thùng, âm thanh về sau càng lúc càng nhỏ. Nghe thấy giọng nói nũng nịu, A Trúc ngứa ngáy khắp người, Nô Nhi trốn ở một bên cười trộm, Dịch Hương Ngưng căm tức nghiên răng nghiến lợi.
52 A Trúc điểm nhẹ một cái, một chân quét ngang đám gia đinh kia, gia đinh bị một cước nhanh chóng ngã xuống, tất cả chạy trối chết. “Chạy!” A Trúc quay lại, cười ha ha nói.
53 Nô Nhi tiến vào nói: “Tiểu thư, tam tiểu thư về rồi!”“Thật?” Dịch Cẩn Ninh đứng dậy, buộc lại mái tóc vẫn chưa buộc xong: “Đi, đi xem thử!”Dịch Trường Hoa khi nghe hạ nhân báo tin Dịch Cẩn Dung trở về cũng vô cùng kinh hãi, nói: “Trở về là tốt rồi!”Tên hạ nhân đó vẫn ngập ngừng không đi, dịch Trường Hoa nghi hoặc: “Làm sao? Còn việc gì nữa?”“Tam tiểu thư mời ngài qua đó một chuyến!”Tên hạ nhân run rẩy, ánh mắt giết người vừa rồi của Dịch Cẩn Dung thật là đáng sợ, trước mặt nàng hắn gần như khiến mình trở thành một cỗ xác chết.
54 Dịch Cẩn Ninh híp mắt: “A Mục… À, Thư Ưu là gì của ngươi? Rốt cuộc bà ta muốn làm gì?”Tin tức Mạc Liễm Sâm điều tra được không phải là toàn bộ, rất nhiều thứ chỉ dựa vào suy đoán đơn giản.
55 Trước hôm cưới một ngày, bạn tốt của Dịch Cẩn An là Chương Bảo Doanh dẫn theo mấy vị tiểu thư đến Tướng phủ thêm trang cho nàng ta, Lạc Tiếu Tiếu và Văn Mị Nhi cũng tới thêm trang cho Dịch Cẩn Ninh, còn có vài vị tiểu thư khuê các cũng tới góp vui thêm không khí vui mừng.
56 Ngày hôm sau Dịch Cẩn An và Dịch Cẩn Ninh bị gọi dậy sớm để trang điểm. Dịch Cẩn An một mặt u ám, tối qua giờ Tý nàng ta lại bị thị tâm hoàn giày vò, đau đến chết đi sống lại, nàng ta ngầm chịu đựng một canh giờ, đợi đến gần hừng đông mới chìm vào giấc ngủ.
57 Sáng sớm ngày hôm sau, Dịch Cẩn Ninh tỉnh dậy, nàng nhìn Mạc Liễm Sâm ngủ say trên mặt đất, khoé miệng khẽ nhếch lên. Suy nghĩ một chút cảm thấy thật buồn cười, nàng lại có thể trở thành Thanh Vương phi!Kỳ thực thân phận của Mạc Liễm Sâm nàng đã sớm đoán được ba phần, chỉ là Mạc Liễm Sâm năm lần bảy lượt lấy thân phận người trong giang hồ xuất hiện, mà Thanh Vương trong mắt mọi người lại là Vương Gia vừa ngốc vừa mù cho nên bỗng chốc nàng cũng không liên tưởng hai người vào với nhau đươc.
58 Chỉ chốc lát sau, xa xa bên kia Nam ma ma dẫn Tiểu Đào đến, nàng đỏ mắt: “Tiểu thư, may mà người khoẻ mạnh đứng trước mặt lão nô, lão nô nghe nói người bị cướp đi, sợ đến mức cả đêm không dám chợp mắt, Tướng gia phái người ra ngoài tìm cũng không tìm được người, còn tưởng rằng người đã… đã… hu hu, toàn bộ Tướng phủ đều đang lo lắng cho người!”“Tiểu thư!” Tiểu Đào nhào tới, ôm lấy Dịch Cẩn Ninh: “Không thấy người Tiểu Đào lo lắng gần chết! Đều tại A Trúc, rề rà mãi mới nói cho em biết tin tốt này!”Hôm qua đợi cả ngày cũng không thấy A Trúc mang tin tức về, nàng cho rằng sau khi tiểu thư bị trói đi rồi sẽ không bao giờ trở lại nữa, may mà tiểu thư không có việc gì, bằng không Tứ gia ta sẽ không tha thứ cho bản thân.
59 Ngày thứ ba, Dịch Cẩn An và Dịch Cẩn Ninh lại mặt. Cũng đúng lúc này Dao phi tìm tới cửa, bà và mấy phi tần được cưng chiều cạnh Hoàng thượng tới điện Thừa Ân tìm Dịch Cẩn Ninh nói là có chuyện quan trọng muốn bàn bạc.
60 “Chủ tử, chúng ta có cần đi xem thử không?” A Trúc cảm thấy việc này rất kỳ lạ, trong Tướng phủ lại có thể nghe được âm thanh đáng sợ nh thế. Tiểu Đào và Nô Nhi nghi ngờ: “Sao chúng em không nghe thấy?” Dịch Cẩn Ninh có thể nghe được là bởi Mạc Liễm Sâm dùng nội lực đả thông hai mạch nhâm đốc, để chân khí trong cơ thể nàng có thể thông suốt, không bị ngăn trở, khiến nàng không bị chân khí tán loạn làm khổ.