Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Từng Thề Ước

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 38
Chương mới nhất: Q.2 - Chương 21: Hậu Ký
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Đã không giữ lời, sao còn thề hẹn? Nếu có một người đàn ông, yêu nàng bất chấp luân thường, gia môn, bộ tộc, tín ngưỡng. Nếu có một người đàn ông, sẵn sàng băng qua núi cao biển sâu, lửa thiêu sông giá, miễn là nàng cần tới.

Danh sách chương Từng Thề Ước


Q.1 - Chương 1: Trời Sinh Ta Vốn Kẻ Ngông Cuồng

1 Đã không giữ lời, sao còn thề hẹn?Nếu có một người đàn ông, yêu nàng bất chấp luân thường, gia môn, bộ tộc, tín ngưỡng. Nếu có một người đàn ông, sẵn sàng băng qua núi cao biển sâu, lửa thiêu sông giá, miễn là nàng cần tới.


Loading...

Q.1 - Chương 2: Lỡ Vướng Phải Lưới Trần Giăng Mắc

2 Mặc gió thổi tung mái tóc, nàng đưa mắt nhìn khắp bốn bể, chợt trông thấy hắn, nàng liền nhoẻn miệng cười, thời khắc ấy, hoàng hôn lung linh, ráng chiều sóng sánh, con đường ngập trong cát bụi như có ngàn vạn gốc đào theo nhau nở rộ, muôn sắc rạng ngời, hoa bay phấp phới.


Q.1 - Chương 3: Hẳn Duyên Xưa Trúc Trắc Chi Đây

3 Vừa đi vừa thấp thỏm, sau cùng Tây Lăng Hành dừng bước, ngoảnh sang phải rồi ngoảnh sang trái, thấy chẳng có ai cả, nàng vừa thở phào nhẹ nhõm, tươi cười quay đầu lại, lập tức trợn tròn mắt lên.


Q.1 - Chương 4: Dáng Ngà Vẻ Ngọc Ngất Ngây Say[1]

4 [1] Trích trong bài từ theo điệu Giang thành tử của Tô Thức (1036-1101), nhan đề Nghe đàn tranh trên hồ, cùng Trương Tiên Đồng làm thơ. (ND)Dưới một trời hoa tuyết tả tơi, hai người họ sánh vai cùng ngồi trên vách đá.


Q.1 - Chương 5: Thư Ngắn Tình Dài, Lòng Khôn Tỏ

5 Thư viết rất dài, hết lải nhải kể mấy chuyện đất lề quê thói, rồi dịu dàng tự thuật đôi ba câu chuyện, có điều, một câu xem chừng rất bình thường trong đó lại khiến nàng thấy mắt cay cay.


Q.1 - Chương 6: Rừng Vắng Riêng Mình Ta Vò Võ[1]

6 [1] Trích trong bài từ theo điệu Mãn giang hồng, nhan đề Nhớ Tử Do của Tô Thức đời Tống. (ND)A Hành chăm chú nhìn y, cảm thấy con người này khác hẳn nam tử cùng mình uống rượu chuyện trò đêm trước.


Q.1 - Chương 7: Một Đời Đẹp Nhất Khắc Này Thôi

7 Xi Vưu đăm đăm nhìn nàng khẽ nói, như thầm thì, như than thở: “A Hành, ta không để cô lấy Thiếu Hạo đâu!” Nói rồi hắn nhoẻn miệng cười mãn nguyện, hệt như đứa trẻ giành được cây kẹo mình ao ước bấy lâu chẳng màng gì đến hậu quả sẽ bị sâu răng, cứ thế mà ngất đi trong lòng A Hành, nụ cười vẫn còn đọng trên môi.


Q.1 - Chương 8: Cây Cao Mây Quấn Mãi Chẳng Rời

8 Chẳng hiểu sao hình bóng Xi Vưu lại hiện ra trước mắt nàng, hắn đã lớn lên giữa một vùng non nước thế này ư? Liệu hắn có biết đánh cá không? Hắn cũng biết hát những khúc sơn ca lanh lảnh mà tình tứ như vậy sao? Hắn đã từng hát cho ai nghe chưa nhỉ…Suốt đêm A Hành không sao chợp mắt, mãi đến gần sáng mới mệt quá ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy, nàng thấy mặt trời ngả về Tây, A Tệ đã đỗ xuống một sơn cốc tự lúc nào.


Q.1 - Chương 9: Chữa Vạn Người, Riêng Mình Khó Chữa

9 A Hành đứng dậy ngoảnh đầu lại, trông thấy Xi Vưu đang đứng bên lề con đường mòn ngẩng đầu nhìn mình, ánh mắt hiền hòa mà kiên định, tựa hồ nàng có nấn ná lại đó bao lâu, hắn cũng sẵn lòng chờ đợi.


Q.1 - Chương 10: Dưới Cội Hoa Đào Cùng Thề Hứa

10 “Tháng tư hàng năm, khi hoa đào nở đầy trên sườn núi là tết Khiêu Hoa của Cửu Lê tộc, mọi người đều tụ tập dưới gốc đào hát tình ca tìm người thương. Từ sang năm trở đi, cứ đến tháng Tư, ta sẽ chờ cô dưới cội hoa đào ở Cửu Lê, không gặp không về.


Q.1 - Chương 11: Chàng Đừng Quên, Hẹn Nặng Tày Non[1]

11 [1] Trích trong bài “Kim Lũ khúc – Tặng Lương Phần” của Nạp Lan Tinh Đức (1655-1685), từ nhân đời Thanh. (ND)Vương Mẫu vẫn khe khẽ hát khúc đồng dao, say sưa nhảy múa như thể đang tiếp tục điệu múa dang dở từ ngàn năm trước, như thể muốn Viêm Đế trông rõ những lời mà ngàn năm trước bà chưa kịp nói ra.


Q.1 - Chương 12: Đa Tình Chỉ Chuốc Lấy Hao Mòn[1]

12 [1] Trích trong bài từ theo điệu Ngu mỹ nhân của Nạp Lan Tinh Đức, nhan đề Chiều thu tản bộ. (ND)Thiếu Hạo miên man nghĩ ngợi rồi bất chợt phá lên cười.


Q.1 - Chương 13: Gió Thu Se Sắt Lùa Biên Ải

13 Y đặt mảnh sọ còn sót lại của Vân Trạch xuống trước mặt mẹ. Luy Tổ chẳng hề khóc lóc kêu gào, chỉ đờ đẫn nâng mảnh sọ lên ôm vào lòng, luôn tay ve vuốt, miệng mấp máy, lắng tai nghe kỹ mới nhận ra bà đang hát ru, “À ơi, thỏ chạy tung tăng, ngựa phi lộp cộp, ơi con cưng của mẹ, không đau đâu mà…”Nóng lui lạnh tới, vắng thỏ bặt chim, chớp mắt đã cuối thu.


Q.1 - Chương 14: Nắm Chặt Tay, Bên Nhau Mãi Mãi[1]

14 [1] Trích trong Kinh Thi, bài Kích cổ. (ND)Ngẩng đầu nhìn tàng cây rợp những hoa, năm năm tháng tháng hóa như cũ, hoa có cười chê người đổi lòng? Nói cái gì hẹn biển thề non, chớp mắt đã tan theo bọt nước.


Q.1 - Chương 15: Ngỡ Vô Tình, Thực Vẫn Hữu Tình[1]

15 [1] Trích trong bài thơ Trúc chi từ kỳ thập của Lưu Vũ Tích (772 – 842). (ND)Từ lâu y đã quen với cảm giác từ từ bị bóng đêm nhấn chìm thế này rồi, bởi từ nhỏ đến lớn, mỗi ngày của y đều là như vậy.


Q.1 - Chương 16: Cảnh Ấy Đêm Này Thoắt Trôi Nhanh[1]

16 [1] Trích trong bài từ theo điệu Dương Quan khúc, nhan đề Trăng trung thu của Tô Thức. (ND)Bấy giờ Xi Vưu mới như sực tỉnh, vội bước tới trước mặt A Hành, toan đặt miện hoa lên đầu nàng, nào ngờ A Hành nghiêng đầu né tránh, “Ta không cần vương miện, chỉ cần đóa hoa đào tượng trưng cho tấm lòng của ngươi là đủ.


Q.1 - Chương 17: Trời Đất Bao La Còn Lúc Hết[1]

17 “Từ khi gặp gỡ tới nay, ngươi hết theo lại đuổi, luôn miệng thề thốt chỉ cần trong mắt ta có ngươi, ngươi cam lòng máu nhuộm thẫm áo, chỉ cần trong lòng ta có ngươi, ngươi cam lòng tưới máu đẫm đồng hoang.


Q.2 - Chương 1: Dù Chẳng Tương Tư Cũng Khó Quên­­[1]

18 Sáu mươi năm thư qua tin lại, hắn chỉ thoáng trông đã nhận ra nét chữ của A Hành, nhìn thấy nét chữ quen thuộc như máu thịt, lòng hắn chợt quặn lên như dao cắt, đau đến nghẹt thở, nét chữ vẫn đây mà người nay đâu?[1] Trích trong bài tử Giang thành tử – Ghi lại giấc mộng đêm hai mươi tháng Giêng năm Ất Mão của Tô Đông Pha (1036-1101).


Q.2 - Chương 2: Gặp Nhau Há Dễ Nhận Được Liền[1]

19 Xi Vưu không sao tin nổi, thiếu nữ áo xanh trước mặt giống hệt A Hành trong ký úc của hắn, cũng chính là người con gái hắn tương tư suốt hai trăm năm, nguyện từ bỏ mọi thứ để đổi lấy nàng, vậy mà hai trăm năm sau gặp lại đã thành người dưng xa lạ, bao ân oán dây dưa thuở trước dường như chưa từng xảy ra.


Q.2 - Chương 3: Trời Dẫu Có Già, Tình Chẳng Đổi

20 Đối với đàn ông, dù là kẻ bình phàm hay người vĩ đại đều hạnh phúc vô vàn khi thấy bản thân có thể đem lại nụ cười cho người mình yêu thương nhất, hạnh phúc ấy nồng nàn tới nỗi trở thành niềm kiêu hãnh của anh ta.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Nhân Thú Đáng Yêu

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 29


Bắt được rồi vợ ngốc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25


Hạnh Phúc Ngọt Ngào

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14


Ánh sao ban ngày

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20



Tuyết Rơi Đầy Núi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 64


Tam Thế

Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn

Số chương: 31