201 Lâm An công chúa ở trong nhà đang chờ người hộ tống Tưởng Nam trở về, nhưng mà chờ mãi vẫn không thấy bóng dáng người yêu thương. Đến hoàng hôn, một chiếc xe ngựa lặng lẽ mang một cái thùng rất đi đến cửa sau phủ Lâm An công chúa, người đánh xe quăng thùng xuống rồi đi luôn.
202 Sau đó không lâu, Quách Huệ phi về thăm phủ Tề Quốc Công. Sau khi bàn công vụ với Hoàng Đế, Tề Quốc Công về phủ nghênh đón Quách Huệ phi. Quách phu nhân tự mình đưa Huệ phi vào cửa, hoa viên phủ Quốc Công được một hồ nước chia thành nội viên và ngoại viên, trung gian với hoa cỏ xinh đẹp, tuy rằng không rõ ràng ranh giới, nhưng trong ngoài lại rất rõ.
203 Ngày thứ hai Quách Huệ phi trở lại Quách gia, Trần Lưu công chúa liền vì nàng mà tổ chức yến hội long trọng. Lí Vị Ương trong lòng thập phần minh bạch.
204 Khi trăng lên, toàn bộ bầu trời đêm thoạt nhìn tĩnh lặng và an toàn. Quách Huệ phi đứng ở bậc thềm, yên lặng ngắm trăng, khuôn mặt nàng mang theo một tia đau thương, cũng không còn cách khác, nàng để tùy tùng tùy ý búi tóc.
205 Đợi đến khi Thanh Bình hầu phu nhân khai ra hết thảy, Lí Vị Ương liền phân phó nhân đem nàng áp đi xuống, sau đó, nàng nhìn về phía Quách Huệ phi, ánh mắt toát ra một tia lãnh đạm: "Nương nương, theo ta thấy, việc này nếu muốn kết thúc, ngươi vẫn nên đi gặp Tương Dương Hầu một lần đi.
206 Lâm An công chúa nổi giận đùng đùng về tới đại sảnh, trên mặt căm tức, nàng đem trong đồ đại sảnh đập nát, các tỳ nữ bên cạnh hai mặt nhìn nhau, ai cũng không dám tiến lên khuyên bảo nàng.
207 Ôn Ca nghĩ đến lời Lâm An công chúa phân phó, lập tức đứng ra nói: "Quách tiểu thư, ngay cả nếu muốn che chở cho ca ca, ngươi cũng không cần nói dối trắng trợn thế! Trước mắt bao người, chẳng lẽ ngươi còn muốn phủ nhận sao?"Mọi người nhìn thấy Quách Đôn bị trói, hơn nữa bộ dáng Ôn Ca như nói lời chính nghĩa, trợn mắt nhìn Lí Vị Ương, không khỏi nghị luận ào ào, đám người trong phủ đã được Ôn Ca sớm an bày thêm mắm thêm muối, đem tình cảnh vừa rồi miêu tả một lần.
208 Lí Vị Ương nói làm Lâm An công chúa giận tím mặt: "Quách Gia! Ngươi có ý gì? Chẳng lẽ muốn ta bị đánh trước mặt mọi người?"Mọi người vừa nghe đều ngây ngẩn cả người, ở Việt Tây chưa bao giờ có hoàng thân quốc thích nào chịu bản tử, hơn nữa Lâm An công chúa lại là nữ tử, nghĩ thế nào cũng không có khả năng bỏ áo khoác trước mặt mọi người để chịu năm mươi đại bản.
209 Toàn bộ linh tháp trên cơ bản đã cháy không còn một mảnh, bất quá chỉ còn lại một ít đồ nát thê lương, dân chúng vây quanh vẫn phẫn nộ. Mặc dù xa giá của Ung Văn Thái tử đến cũng chẳng ai thèm để ý.
210 Sau trận đại hỏa, Hoàng đế ra lệnh làm bốn việc. Thứ nhất, tổ chức tế lễ thái miếu, đến thái miếu hiến tế tổ tiên, báo cáo hoả hoạn lần này. Hoàng đế bởi vì thân thể không tốt nên việc này giao cho Thái tử thay xử lý.
211 Đại sảnh phủ Thái tử, Thái tử ngồi ở phía trên, hắn lười biếng xem đám vũ nữ nhảy múa duyên dáng, nhưng bộ dáng hắn không yên long. Nhưng vào lúc này, một thân áo choàng nam tử màu xám, từ ngoài cửa đi đến.
212 Thái tử phi xem cho đến khi điệu múa kết thúc, trên mặt lộ ra ý cười hân hoan nói: "Lư phi quả nhiên là tư chất hơn người, tinh thông vũ đạo, điệu múa vừa rồi thật sự tuyệt diệu, hơn nữa có thêm tiếng tiêu của Tấn Vương điện hạ, quả thật làm xao xuyến lòng người,làm người ta khó quên.
213 Thái tử phi đang chiêu đãi nữ quyến thì thấy một tỳ nữ từ ngoài cửa bước nhanh đến. Nàng tuy làm ra vẻ như bình thường, nhưng sắc mặt đã có chút trắng bệch, hướng Thái tử phi cung kính hành lễ, sau đó sát vào tai Thái tử phi bên tai nói gì đó.
214 Lúc mới bắt đầu dạ tiêc, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía Bùi Bảo Nhi, vốn bọn họ cũng hết sức hâm mộ Bùi Bảo Nhi dung mạo tuyệt sắc, trong lòng vô cùng ghen tỵ với nàng.
215 Các quý tộc Đại Lịch thích đi đến bãi săn, nhưng ở Việt Tây các quý tộc lại thích hướng thảo nguyên săn thú. Thảo nguyên Việt Tây ở phía tây, đi qua toàn bộ Đại Đô, lại liên tục đi qua mười bốn thành trấn mới đến nơi.
216 Lí Vị Ương đối với sự khiêu khích của A Lệ không hề hứng thú, kiếp trước hay kiếp này tuổi của nàng đều lớn hơn,việc tranh giành tình nhân của tiểu cô nương này nàng làm sao có thể làm.
217 Gió trên thảo nguyên thổi nhanh bao nhiêu, lời đồn đãi lan truyền nhanh bấy nhiêu. Lí Vị Ương cùng Quách Trừng một đường xuyên qua đám người trùng trùng, đi đến kim trướng.
218 Nghe Nguyên Liệt nói muốn cùng rời đi, Lí Vị Ương nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt của nàng nhìn về phía người luôn luôn quỳ ngồi dưới đất - Tường Vân quận chúa - ánh mắt thập phần phức tạp.
219 Việt Tây Hoàng đế vừa đi, Đại Quân mệt mỏi nheo nheo mi tâm, lập tức nằm ngửa trên thảm, thở dài một hơi, Ba Đồ dù sao cũng là trưởng tử của hắn, tuy rằng người này thập phần lỗ mãng nhưng được cái dũng mãnh thiện chiến, dựa theo quy củ bọn họ, trưởng tử phải kế thừa vị trí của hắn, Ba Đồ không phạm qua tội gì, cho nên vị trí thế tử đương nhiên là của hắn rồi.
220 Bùi Hiến bị người áp giải tới kim trướng, ở trong, những Hãn vương cùng các quý tộc đã ngồi một bên nghe thẩm. Đại Quân sắc mặt lạnh như băng nhìn Bùi Hiến rồi hỏi tả hữu: "Đây là kẻ muốn ám sát ta?"Bùi Hiến ngẩng đầu, nhìn Đại Quân một cái, mặt không biểu cảm nói: "Ngươi tru giết huynh đệ ta, ta dĩ nhiên nên vì hắn báo thù, tối nay những kẻ giết ngươi đều là người ta phái đi, hết thảy đều là do bản thân ta gây ra, không quan hệ với Bùi gia, thỉnh Đại Quân không cần giận chó đánh mèo.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50