41 Tộc trưởng tộc Dực Lang, Đỉnh Đồ, giống như Bart, năm nay ba mươi tám tuổi, rất trẻ, tóc bạc, mắt xanh lục. Không cường tráng như Bart, thoạt nhìn y giống như loại hình của Bacon.
42 Xác định hình dạng xong, Tư Văn và Og liền bắt đầu mài. Vì Tư Văn chưa phát hiện được trúc ở thú thế cho nên anh dùng một loại gỗ khô có độ cứng cao để thay thế.
43 Mày Tư Văn cau lại, hiểu ý tộc trưởng, bình tĩnh suy tư một lúc, hỏi: “Vì sao? Ngài mới một trăm ba mươi bảy tuổi, bây giờ đã tuyển tộc trưởng có phải là quá sớm không?”
Tộc trưởng tán thưởng gật đầu, tủm tỉm cười nói: “Một trăm ba mươi bảy, không sớm.
44 Dù có khả năng hay không thì sự thật là thế, tộc Dực Hổ không nghênh đón thú triều lần thứ ba như những bộ lạc khác. Tộc Hồ đến cũng khiến tộc Mèo Rừng ý thức được vấn đề này, tuy bọn họ cũng rất kinh ngạc nhưng người tộc Mèo Rừng lại cho rằng đương nhiên.
45 Tư Văn cả kinh, theo bản năng nghiêng đầu ngồi xuống, lăn một vòng, rời khỏi phạm vi công kích của sư tử trắng, nhưng không thể tránh khỏi móng vuốt quét đến của nó, một tia máu liền uốn lượn trên tay.
46 Không có thịt, vậy chỉ có thể dựa vào thực vật, Tư Văn chỉ có thể cầu nguyện sinh thái nơi này khác với trên Trái Đất, có thể tồn tại lúa mạch linh tinh chín vào mùa xuân.
47 Tuy đã có cá nhưng cũng chỉ có thể giảm bớt chứ không thể giải quyết khó khăn, vậy nên tộc trưởng vẫn phó thác hy vọng rất lớn vào công cuộc tìm kiếm của Tư Văn.
48 Việc phát hiện ra ngô cơ bản có thể giải quyết nạn đói, nghi thức vốn bị hoãn sau khi được đề suất lại, tất cả các thú nhân muốn tổ chức đều vui vẻ không khép được miệng.
49 Lẩu Tư Văn làm đương nhiên là khác lẩu trong nhà hàng, mấy thứ được coi là bí mật buôn bán anh đâu có biết. Thứ anh muốn làm là loại lẩu đơn giản nhất mà trước đây ông nội làm cho anh.
50 Tuy thời gian cử hành nghi thức là buổi tối, nhưng những thú nhân này buổi sáng sau khi đi săn mồi xong đã bắt đầu chuẩn bị. Mấy ngày nay họ không ngừng săn thú, cuối cùng cũng chuẩn bị đủ để dùng trong nghi thức.
51 .
Lăn chuột mỏi tay chưa? Thông cảm nha, tui đề phòng mấy em dưới 18 tuổi tí thôi ~ bắt đầu thiệt đây!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
52 Ngày hôm sau, khi Vân tỉnh lại, Tư Văn đã không còn trong phòng. Hậu quả của một đêm tham hoan chính là cả người như rụng rời, đau nhức vô cùng. Vân thử giật giật, thân thể kháng nghị khiến cậu lập tức từ bỏ ý định tiếp tục.
53 Địa điểm tổ chức ngày trao đổi của thú thế là cố định, không trong phạm vi của bất cứ bộ lạc nào, mà trên một thảo nguyên lớn ở trung tâm thú thế, vì cự ly giữa mỗi bộ lạc với nơi này không giống nhau nên thời gian xuất phát cũng khác nhau.
54 Người đến là một giống cái tóc đen mắt đen, khuôn mặt thanh tú, thoạt nhìn như hai mươi mấy tuổi, nhưng người thú thế từ ba mươi đến một trăm tuổi đều trông như thanh niên, một trăm tuổi đến một trăm năm mươi tuổi là trung niên, sau một trăm năm mươi tuổi mới giống người Trái Đất mà từ từ già đi, nên cho dù người này nhìn rất trẻ, Tư Văn vẫn không dám khẳng định tuổi của đối phương.
55 Lần này Mill không đến một mình mà đi cùng một thú nhân cũng tóc đen mắt đen, trông giống người dân tộc Duy Ngô Nhĩ. Tư Văn nheo mắt, người tên Mill này ngay từ đầu nhắm vào Vân, nhưng từ lúc Vân đến tộc Dực Hổ thì không ra ngoài nữa, căn bản sẽ không quen biết một người tộc Hổ.
56 Mày Tư Văn cau lại, kéo Vân ra sau mình, không mặn không nhạt nói: “Vị này đến đổi đồ sao?”
Mill sửng sốt, trong mắt có ý cười: “Tôi đến không phải để đổi đồ, tôi có chuyện muốn nói với cậu.
57 Tư Văn căng thẳng, chậm rãi đi đến trước mặt Vân, ôm người vào trong lòng, không nói lời nào. Thực ra anh rất muốn an ủi bạn đời của mình, nhưng đối với tình huống cẩu huyết thế này, anh thật sự không biết nên nói gì mới tốt, chỉ có thể ôm người vào trong ngực, dỗ dành như dỗ trẻ con.
58 So đấu vừa bắt đầu không bao lâu, đại biểu của các bộ lạc có hình thú nhỏ yếu đã bị đánh ra phạm vi sân đấu, dần dần, bên trong chỉ còn vài thú nhân có hình thú to khỏe.
59 Hôm nay là ngày trao đổi cuối cùng, cũng là ngày tuyên bố bộ lạc chiến thắng, theo như tập tục, ngày này mọi người sẽ không bày quán, sau khi tuyên bố một loạt vấn đề như người chiến thắng và chiến lợi phẩm được chọn, các bộ lạc sẽ được thủ lĩnh của mình dẫn đi, rời khỏi thảo nguyên ngày càng tươi tốt này, trở lại bộ lạc mình.
60 Tuy đậu phụ làm ra hơi xấu nhưng ăn rất ngon, cực kì nguyên nước nguyên vị, hơn nữa mùi đậu mà Vân ghét đã bị nhạt và bị mùi nguyên liệu nấu ăn, đồ gia vị át đi trong quá trình nấu nướng, khiến cậu không chỉ không bài xích mà còn cực kì thích.