1 “Mối quan hệ cộng sinh chỉ hai loài động vật cùng sinh sống để mang lại lợi ích cho đôi bên, thiếu một trong hai, cuộc sống của chúng sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn, thậm chí tử vong.
2 Trần Niệm kéo cửa phòng vệ sinh kế bên ra, một làn khói phả thẳng vào mặt cô. Cô quay đầu đi ho sù sụ, làn khói tan dần hiện ra gương mặt kiêu ngạo, dữ tợn của Ngụy Lai.
3 Ánh nắng ban trưa gay gắt khiến cả người nóng bức, Trần Niệm rảo bước đi vào con đường nhỏ khu rừng trúc râm mát. Núi giả và các đình đài thông với cổng sau của trường học.
4 Cậu thiếu niên quay đầu nhìn cô, sau một hồi lại nở nụ cười kỳ quặc. Cậu cúp mắt xuống, thoáng nhìn hai chiếc bánh bao cô đang cầm; Trần Niệm thấy vậy liền giơ chiếc túi ni lông lên trước mặt cậu: “Ăn không?”Cậu nhíu mày, chẳng hề che giấu vẻ chán ghét.
5 “Câu 29: Trong đại dương, cá hề sắc thể sặc sỡ nên thường trở thành mục tiêu của động vật săn mồi. Hải quỳ có màu sắc sặc sỡ, tuy rất đẹp nhưng xúc tua chứa độc mạnh, động vật trong đại dương không dám tới gần nó.
6 Xe gắn máy rẽ vào xưởng thép bỏ hoang, đường đầy ổ gà, trên cỏ cây phủ kín đất cát. Vào thập niên bảy mươi tám mươi, xưởng thép phát đạt, địa vị của công nhân cao, nhân viên ở đây dễ cưới vợ nhất.
7 Trời mưa lất phất, Trần Niệm choàng tỉnh khỏi cơn mộng, cảm thấy tim đập thình thịch đến đau nhói. Tối hôm qua, ngay khoảnh khắc Ngụy Lai lao về phía cô, cô đã nhanh chóng tra chìa vào ổ, vọt vào nhà đóng cửa lại.
8 “Cá hề có thể vệ sinh cơ quan bị hoại tử và ký sinh trùng trên hải quỳ, mà trong lúc ma sát với xúc tu của hải quỳ, cá hề có thể loại bỏ ký sinh trùng hoặc nấm mốc trên cơ thể mình.
9 Trịnh Dịch quả thật vô cùng bất đắc dĩ. Nhà Tăng Hảo tha thứ cho Ngụy Lai, cho rằng đây chỉ là mấy bạn học đùa hơi ác mà thôi, Hồ Tiểu Điệp ở trường quả thật bị bọn Ngụy Lai ức hiếp, nhưng Hồ Tiểu Điệp đã tự sát, theo luật thì không có mối liên hệ tất yếu trực tiếp nào với Ngụy Lai.
10 Trần Niệm co ro quá lâu, lúc đứng lên toàn thân tê dại, suýt nữa ngã khỏi tấm xi măng. Bắc Dã kịp thời tiến đến, ôm lấy thân thể te tua, nhếch nhác, mang mùi mồ hôi mặn chát và mùi rác thải hôi thối.
11 Ngày thứ ba vẫn là ngày nắng vàng rực rỡ. Buổi sáng, Bắc Dã ngồi bên bàn luyện đàn ghi-ta, Trần Niệm nhoài người trên cửa sổ nhìn con ngõ rộn rã. Buổi chợ sáng có rất nhiều người trồng rau bày bán ven đường.
12 Trần Niệm khóa cửa nhà mình, mới đi đến đầu cầu thang đã nhìn thấy Bắc Dã đang đợi. Nước mưa buổi đêm gột sạch sân nhà, hoa khuyên tai (*) đã nở rồi, màu đỏ tía rạo rực tươi vui.
13 “Anh muốn cùng em hoang phí thời gian, chẳng hạn như cúi đầu ngắm cáChẳng hạn như để chén trà trên bàn rồi rời điLãng phí bóng râm xinh đẹp của chúngAnh còn muốn cùng em hoang phí nắng chiều,Chẳng hạn như đi dạo đến tận khi sao giăng đầy trờiAnh còn muốn hoang phí lúc nổi gióNgẩn ngơ ngồi ở hành lang, đến khi mây đen trong mắt emBị gió thổi ra ngoài cửa sổAnh đã hoang phí cả thế giới…”Trần Niệm ngồi trên nóc nhà dưới nắng mai, khẽ đọc bài thơ trên vở; Bắc Dã ngồi cạnh cô, cúi đầu đánh đàn ghi-ta.
14 Trời đã tối. Bắc Dã đến từng nhà hỏi thăm, cuối cùng tìm được con ngõ kia. Đêm đen như mực, cặp, sách giáo khoa, hộp bút, điện thoại di động, váy, dây chìa khóa của Trần Niệm nằm tán loạn trên đất.
15 “Tôi nhận ra rằng cuộc sống là một món quà và tôi không định lãng phí nó. Bạn không biết điều gì sẽ xảy đến tiếp theo. Hãy học cách trân trọng cuộc sống như nó vốn có để mỗi ngày đều trở nên ý nghĩa…”Trong rạp chiếu phim tối om, Leonardo* trẻ tuổi đang nói một câu được lồng tiếng Trung Quốc.
16 “We are all in the gutter, but some of us are looking at the stars. Câu nói này của Oscar Wilde có nghĩa là gì?” Cô giáo dạy Anh văn ngồi ở sau bàn giáo viên, đôi mắt đằng sau chiếc kính trên sống mũi, nhìn khắp lớp học “Ai dịch cho cô nghe xem?…Trần Niệm?”Trần Niệm vén váy định đứng dậy, cô giáo lại bảo: “Không cần đứng lên.
17 Trong buổi tự học hôm đó, giữa chừng thầy chủ nhiệm đi vào gõ bàn bảo học sinh ngừng làm bài tập, sau đó mất nửa tiết học để giảng kiến thức an toàn và ý thức tự phòng vệ bản thân ọi người.
18 “Địa y thật kì diệu. ” Tiểu Mễ nói với Trần Niệm. Trần Niệm cúi đầu thu dọn bàn học, thời gian đếm ngược tới kỳ thi tốt nghiệp chỉ còn là con số hàng đơn vị, rất nhiều sách phải chuyển dần về nhà.
19 Trịnh Dịch sửng sốt, sự thật rất có sức thuyết phục. Anh gật đầu: “Tôi hiểu rồi. ”“Ngoài ra, kẽ móng tay còn có sợi vải, có lẽ đến từ mấy thứ như khẩu trang.
20 Chỉ còn bảy ngày nữa là đến kỳ thi tốt nghiệp. Tiết thể dục, không còn ai ở trong phòng học ôn bài nữa, đều ra sân tập hoạt động thư giãn. Thầy chủ nhiệm dặn dò mọi người đừng đánh bóng chuyền, bóng rổ để tránh bị thương tay, chơi nhảy dây hoặc chạy bộ là được rồi.