41 MC vừa hỏi xong, Lâm Gia Ca vẫn vậy, không nói tiếng nào, không có ý muốn trả lời.
Cho nên Tần Y Nhiên phải là người phụ trách trả lời:
- Cả hai đều đưa ra rất nhiều ý tưởng, bạn học Lâm có nhiều ý tưởng hơn tôi một chút.
42 Nghĩ vậy, Thời Dao không nhịn được nắm chặt góc áo.
Cũng không biết không khí như vậy trì trệ trong bao lâu, Lâm Gia Ca lại nói thêm một vế:
- Nhưng tôi không có ấn tượng gì cả.
43 Cô ta không hề để ý đến việc Lâm Gia Ca có đồng ý hay không đã tự động thêm tiết mục này vào, anh không vui, chắc chắn cũng sẽ khiến cô ta không dễ chịu gì, chắc cô ta không ngờ anh có thể nói những câu như vậy trước mặt mọi người đâu.
44 - Cho dù chuyện này là Tần Y Nhiên làm sai, nhưng Lâm Gia Ca cũng không thể làm như vậy chứ. Dù sao anh ấy cũng là con trai, cũng không thể vì phong độ của bản thân mà lại làm tổn thương lòng tự tôn của một người con gái như vậy chứ? Dù sao Tần Y Nhiên cũng là phái yếu, có gì thì xuống sân khấu nói, cho con gái nhà người ta một chút mặt mũi với chứ?
- Đúng đó, cho dù Tần Y Nhiên làm như vậy có vẻ không quang minh chính đại cho lắm nhưng dù sao người ta cũng thật lòng thích anh ấy, như vậy hình như có hơi quá đáng rồi đó.
45 Nghe thấy Lãnh Ôn kinh ngạc thốt lên, lúc này Thời Dao mới ngước lên nhìn theo bản năng.
Khoảng cách chỉ còn mười centimet nữa là đụng nhau, người đứng trước mặt cô mặc áo màu trắng.
46 - Lão đại hình như hơi là lạ ha!
- Đúng, tôi cũng cảm thấy như vậy.
Hạ Thương Chu nói xong, liền lùi tới cửa ký túc xá, sau đó bắt chước hành động hằng ngày của Lâm Gia Ca, lại ra khỏi phòng ký túc xá lần nữa, sau đó bước vào lại, đi qua phòng một vòng, đi ngang qua nhà vệ sinh.
47 Anh đến trước bàn sách, lấy điện thoại xem, là tin nhắn từ wechat của Hạ Thương Chu gửi tới.
Nhưng anh không nói gì mà chỉ gửi một đường link cho Lâm Gia Ca.
48 Cô không nên cảm ơn anh!!!!
Trong quá trình chơi game hôm nay cũng giống như hôm trước, Thời Dao và [111111] cũng vẫn không có nói gì với nhau.
Chạng vạng, vì gặp Lâm Gia Ca cho nên cô không ăn ngon miệng, buổi tối về phòng, cách một lúc cô sẽ nhờ mọi người xung quanh:
- Giúp mình lấy quả táo, cảm ơn.
49 Thời Dao hoàn toàn chưa kịp ý thức được mình đã làm gì, trong miệng còn không ngừng lải nhải:
- Anh đã xấu tính thì thôi đi, từ nhỏ đến lớn còn chưa có bạn gái.
50 Nhưng anh thật sự rất muốn chọc cô. Cảm thấy chọc cô rất vui. . .
Anh hoàn toàn không có ý gì khác, chỉ cảm thấy chọc cô như vậy rất thú vị. . .
Anh cứ nghĩ chọc cô không vui, cô sẽ tức giận, thậm chí còn khóc, nhưng anh có nghĩ thế nào cũng không ngờ cô lại cãi anh như vậy.