21 - Khoan đã, nói tụi anh biết đi!!_Thiên lên tiếng hỏi. - Đúng rồi, có thể giúp đc gì thì cứ nói. _hắn nói. - Em biết chủ mưu chuyện hôm qua là ai_Linh xoa cằm nhìn sang Gia_Vậy thì ả sẽ ra sao nhỉ? - Đương nhiên là ko để yên_Gia nhếch môi, ánh mắt có phần hơi hung tợn.
22 - Cô. . . . cô vu oan cho tôi, tôi làm gì chơi ba cái trò này. _ả run sợ, 2 tay nắm chặt lấy nhau. - Oh, ko phải cô thật sao? Vậy ng trên kia là ai. _Thiên tỏ vẻ ngây thơ, tay chỉ lên màn hình trên sân khấu.
23 2 nàng cười khanh khách còn 2 chàng thì lắc đầu nhìn. $ Hôm sau tại lớp 12a1 - Ê, nghe nói hôm nay lớp mình có ng chuyển vào học đó_hs 1 - Nam hay nữ vậy?_hs2 - Nghe nói là nữ, rất đẹp nữa là đằng khác, tên là.
24 Linh bị kéo đi nhưng mặt thì vẫn ko hiểu chuyện gì. -Tớ chở cậu về!!_Gia lại kéo tay Linh lên xe, phóng như bay về nhà nó, trên xe 2 ng vẫn im lặng, ko 1 câu nói, đôi mắt Gia hơi nheo lại, ánh nhìn xa xăm như là có chuyện buồn, Linh thấy lạ bèn hỏi: -Cậu sao vậy?? Có chuyện gì hả?? Kể tớ nghe đi !! -…… -MỸ GIA !!!_Linh hét toán lên Tiếng xe Gia thắng gấp, đầu 2 nàng đập vào xe, may mà ko sao.
25 Tiếng nhạc xập xình trong bar làm cho tai ng thường nhức óc. Riêng đối với 2 chàng, nơi đây quá quen thuộc, có thể gọi là khách VIP nơi đây. -Ổn ko??_Thiên cầm ly rượu vang đỏ lắc lắc.
26 Kì lạ thay, nó ko những ko giật mình mà còn ngước lên nhìn hắn bằng đôi mắt ngây thơ, đôi mắt khẽ chớp chớp. “ Sao hôm nay hắn lạ thế nhỉ, nhìn kĩ thì đẹp trai thật, ánh mắt thật hút hồn ng đối diện, hèn gì làm cả bọn con gái xiêu lòng.
27 Nó lại càng xanh mặt hơn, định xoay lưng rồi bỏ về lớp. -Nhưng…. là 2 năm trc và bây giờ ng tôi yêu là Gia Linh, cô nên từ bỏ thì hơn. _hắn nói rồi kéo tay ả ra, bước đến ôm nó vào lòng.
28 -Vậy nên là cậu bôi bác tớ vậy đó hả?_nó nhìn Gia -Đâu dám !! Ê mà ko chơi trò đánh trống lãng nha, khai thật đi, sao rồi??_Gia cầm viết dí lên cổ nó hăm dọa.
29 -Mỹ Gia !! Ra đây cho anh !!_THiên đùng đùng xông vào lớp Sock tập 2 -Hôm nay 2 ng đó bị sao vậy trời? -Kệ đi, miễn sao đc ngắm trai đẹp là đc rồi.
30 Hắn bay đến ôm nó vào lòng, khẽ hôn lên mái tóc nó rồi nói: -Anh nhớ em thật mà. -Anh buông em ra đi, đây là trường học đó. _nó nhìn xung quanh như sợ ai đó thấy đc -ANh biết, nếu đây ko phải trường học thì anh ko chỉ ôm thôi đâu.
31 -Này, đừng có mà ngơ ngác vậy chứ!_hắn quơ quơ tay trc mặt nó. -Tại…tại nhà đẹp mà !!_nó xoay qua Thiên. - Nhà anh đẹp thật!! Sắc mặt hắn bỗng thay đổi, kéo tay nó ôm eo rồi nói: -Sau này em sẽ đc sống trong căn nhà còn hơn như vậy, ko cần phải ngưỡng mộ !! Còn Gia thì cũng chẳng ngac nhiên cho lắm bởi vì nhà Gia cũng rộng lớn như vậy, nhưng thay vào đó vai cô hơi run run, khuôn mặt hơi xanh, Thiên thấy vậy cũng thấy lo lắng : -Em yên tâm, ko có gì phải lo.
32 Bữa tiệc kết thúc, trời cũng đã tối. -Thưa 2 bác, cũng trễ rồi con xin về ạ. _Mỹ Gia đứng dậy lễ phép, Linh cũng đứng dậy theo:- Dạ con cũng xin phép về ạ.
33 -Khánh còn ở đây sao con có thể lên phòng. . . . . _mẹ nó nói -Nhưng con muốn tắm, con mệt…_nói rồi ko đợi mẹ nó hé răng nó đã chạy tọt lên phòng đóng cửa lại.
34 -Con gái ta là ai chứ, dễ dàng bị ức hiếp vậy sao? Hứ, cô mới là hồ ly tinh đó, đừng nên cho tôi gặp lại cô, nếu ko tôi sẽ ko tha đâu. _Bà Trần đứng trong nhà thầm chửi rủa cô gái lúc nãy.
35 -Mẹ !!! Con xin mẹ im đi !!_hắn gằng giọng, đôi mắt thu hút trc kia của hắn đã hoàn toàn thay đổi. Thay bằng đôi mắt nghi ngờ và nhận lấy ánh mắt đó ko ai khác ngoài Linh.
36 Hắn đang lim dim chìm vào giấc ngủ nhưng lại cố mở mắt bước ra mở cửa. -Mẹ !! Chuyện gì??_hắn mệt mỏi đi vào phòng rồi nằm trên giường. Giờ tâm trạng hắn đang ko tốt, miệng cũng ko buồn nói chuyện, hắn chỉ biết nằm nghe bà mẹ mình độc thoại.
37 […] -Cậu như vậy có ổn ko??_thấy Gia buồn bã nhìn qua cửa sổ máy bay nó lo lắng. -Ko sao !! Dù sao tớ cũng đâu có đi luôn !! Cô cố gắng nở nụ cười vui để bạn yên lòng nhưng thật ra tâm trạng rất buồn, ko thể gặp anh ấy lần cuối trc khi qua Mỹ.
38 - Xin lỗi?? Ko lẽ em định rời xa anh hay sao. _anh bối rối hỏi, thâm tâm lại lo chờ câu tl. - Ngốc, nếu em muốn rời xa anh thì việc gì phải gọi cho anh!!_cô bật cười với thái độ đó của anh, cũng rất vui vì trong tim Thiên, Gia đã đang và mãi mãi giữ vị trí quan trọng.
39 -Cậu ko sao chứ?? Cô thấy nó ngồi một mình trên sân thượng, lòng ko khỏi lo lắng lên xem nó như thế nào. Ánh mắt nó đượm chất buồn, cứ nhìn lên bầu trời xa xăm đợi chờ một điều gì đó mà mãi mãi ko thể có đc.
40 - Đương nhiên là nhớ. . . . Anh cố ý ngập ngừng, "nói giảm nói tránh" hết cỡ vì anh rất thích nhìn khuôn mặt chờ đợi của cô. - Sao?? Cô tập trung nhìn vào mắt Thiên, chờ đợi câu trả lời từ chính anh.