Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thịnh Thế Trường An Dạ

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 59
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: đam mỹ, huynh đệ, cổ đại cung đình, linh dị, HEBiên tập: sofia. Qúy Thanh Hòa chính là ta. Vào năm ấy, sư huynh vì tình yêu mà trốn theo  giáo chủ ma giáo,Sư phụ tức đến đổ bệnh, phụ hoàng đưa ta về hoàng cung.

Danh sách chương Thịnh Thế Trường An Dạ


Chương 41

41 “Bạch Liên!”

Ta há mồm, nhưng không phát ra nổi một thanh âm.

Bạch Liên ngồi ngay ngắn ở đối diện ta, đưa tay nhẹ nhàng vuốt qua mặt ta một cái, khóe miệng khẽ cong, ta xem bàn tay y một lớp trắng, hoàn toàn không dám tưởng tượng bản thân bị sư huynh trát thêm một tầng phấn dày, bây giờ là cái dạng quỷ gì.


Loading...

Chương 42

42 Ta nháy mắt cứng đờ, nhìn Ngự Vương trân trân.

Bộ dáng hắn thế này, mũ vàng đai ngọc, áo gấm long bào, thực sự rất khí khái, suýt nữa ta đã quên, hắn mới hai mươi tuổi.


Chương 43

43 Một đêm trắng giấc. Hậu quả chính là sáng ra thèm ngủ. Ngủ tít mít một mạch tới giữa trưa mới rời giường, Tử Du mang bữa trưa lên, nói với ta, tiểu súc sinh hôm qua trở về, buổi tối liền lăn quay ra ốm, thái y gấp gáp ra ra vào vào suốt cả đêm, rút cuộc đỡ hơn một chút, lâm triều xong lại nguyễn y vân.


Chương 44

44 “Không!”

Ta giãy giụa, “Dạ! Không đâu! Ta không gặp hắn!”

Dạ dừng lại, ta liều mạng lau đi nước mắt trên mặt, xoa hai bên gò má sưng vù, vẫn lắc đầu, “Ta không muốn gặp hắn, ta, trông ta thế này.


Chương 45

45 “Tới địa ngục đi. ” Ta có phần căm tức nói, “Đừng hòng lừa bịp ta nữa!”

“Ha ha ~ Aha ha…” Dạ cười tít mắt, tăng nhanh tốc độ, gió đêm ràn rạt khiến cho đầu óc ta dần dần thanh tỉnh, rốt cuộc cũng cười không nổi nữa.


Chương 46

46 Bất kể nói như thế nào, ta biết Dạ rất thích ta.

Hơn nữa cho đến vừa rồi, hồi ức cũ mới chồng lẫn vào nhau, thậm chí ta còn cảm thấy rằng, Dạ làm ta đau lòng đến tức thở.


Chương 47

47 Từ ngày gặp gỡ Dạ, ký ức ngủ say nghìn năm của ta liền bắt đầu sống dậy. Ta luôn mộng thấy rõ ràng mình bị Dạ giết chết, nhưng làm thế nào cũng không nhớ được nguyên nhân buộc hắn phải ra tay.


Chương 48

48 “Thanh Hòa?”

Ngự Vương lay lay vai ta, “Ngươi làm sao vậy?”

Ta xoay đầu lại, lắc lắc, nghĩ ngợi một chút, rồi nói, “Đêm nay, ta hơi mệt. ”

Không muốn làm.


Chương 49

49 Bò về đến điện Tử Thần. Đầu ta đau muốn nứt.

Trọng Hoa quân tựa hồ cũng không quá tệ, chưa mò về theo ta. Ta ngồi bên giường, nhìn gương mặt say ngủ của Ngự Vương, đến tận hừng đông.


Chương 50

50 Khoảnh khắc đó ta không biết bản thân đang ở chỗ nào.

Ta vẫn ôm Ngự Vương, Trọng Hoa quân đứng sau lưng.

m thanh ầm ào tức thì đình chỉ, xung quanh một mảnh tối om.


Chương 51

51 Ra khỏi Trường An, trên đường lên đông bắc.

Ý định của con thỏ nhãi ranh là đi Bột Hải1 trước, sau đó xuất phát từ Thượng kinh thành, men theo bờ đông sông Thất Tinh, rồi xuôi dòng Bỉ Kim ra biển Nhật Bản.


Chương 52

52 “Grào grào grào grào grào!”

Dạ trong nháy mắt xòe móng vuốt.

Tiểu đạo sĩ hô to một tiếng, tức thì hai tay ôm đầu cuộn tròn người, khóc.

Ta lập tức từ sau lưng vươn tay ôm lấy cổ Dạ, lại giật hắn về trong lòng.


Chương 53

53 Đây là một loại tâm tình phi thường khó biểu đạt.

Ngày trẻ, không ít thời gian ta theo sư phụ sư huynh chạy khắp đại giang nam bắc. Ngự Vương ghét nhất ta đánh bạc, kỳ thực cũng không phải ta nghiện nghiếc gì, chỉ là mấy ngày nay gặp sòng bạc thì ngứa tay thôi.


Chương 54

54 Lâm An được lão âm dương sư thu làm đệ tử.

Ta không sao hiểu được, con thỏ nhãi ranh chẳng phải yêu quái ư, sao mà uy phong dữ vậy nhỉ.

Nói thật ra thì, thời điểm nghe được cây thần Phù Tang chỉ là hư ảo, ta thực sự là không cất nên lời.


Chương 55

55 Ta đã từng thấy mỹ mạo của Long hoàng.

Cho nên nội tâm rất kỳ vọng vào ngoại hình của Hỏa phượng.

Ta chỉ mới xem qua phượng hoàng đồ đằng trong sách, cùng với vài tấm phù điêu trong cung Đại Minh.


Chương 56

56 “Ngươi tỉnh rồi à?” Con thỏ nhãi ranh vứt một phiến lá cây Phù Tang lên mặt ta.

Ta thử cựa quậy, hậu quả kéo theo toàn thân đau nhức, rên rỉ một tiếng, lắc đầu, cố sức giơ cánh tay lên.


Chương 57: Phiên Ngoại 1

57 Ta biết ngay là Tử Du sẽ không tin đâu. Hơn nữa có đánh chết hắn cũng không tin được.

Đám tang của Ngự Vương đã qua một năm, ta bỗng dưng dẫn theo một mỹ nhân giống hắn như đúc trở về Ngoại ti tỉnh.


Chương 58: Phiên Ngoại 2

58 Hồng Liên luôn nói rằng, ta là một trang giấy trắng. Nhuốm lên bất cứ màu sắc nào, cũng sẽ làm ô uế sự tinh khiết của ta.

Chúng ta không phải hoa sen sinh đôi cùng một gốc.


Chương 59: Phiên Ngoại 3 : Tiền Truyện “phong Nguyệt Trường An”

59 “Thanh Hòa đồ thỏ nhãi ranh nhà mi!”

Sư phụ chân trần lao tới, vung vẩy cây chổi xể to sề. “Lão tử bảo mi đi đổ nước rửa chân! Mi lại trốn ở đây ngủ say tít mít!”

Bị chổi đập xuống đầu, ta đột ngột bừng tỉnh từ trong mộng đẹp.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Chính Là Chờ Em Nói Yêu Anh

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 79




Cám Ơn Em Vẫn Cười

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 87


Mỹ Sắc Liêu Nhân

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 24


Đêm Trăng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 5


Hoàng Đồng Học

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 83