21 Ân Từ Mặc vô cùng hối hận. Biết thế lúc nãy ả cứ trực tiếp giải quyết vấn đề của tổ bốn mà không trêu chọc đến tổ ba chi cho phức tạp. Ả đã chuẩn bị sẵn trong tay vài người từ các gia tộc nhỏ, cũng xem như vừa đủ.
22 Chỗ cổng chặn đầu đường, vài tên nha dịch vẫn tập trung làm hết trách nhiệm canh gác, hễ phát hiện ai khả nghi thì lập tức tiến đến tra hỏi.
“Cậu nói xem, mấy cậu ấm cô chiêu bên trong nghĩ thế nào mà những ngày nóng điên thế này không trốn trong nhà, lại chường mặt ra đây thêm việc cho chúng ta vậy, ai.
23 Hoàng Thượng cực kỳ tức giận khi được tin nhóm Hoàng tử Công chúa gặp ám sát ở Thành Hoàng miếu, lập tức hạ chỉ giới nghiêm toàn thành để điều tra thích khách, phái tất cả Thái y trong Thái y viện xuống nhà những người bị thương để chữa trị, đồng thời cũng ban thưởng xuống vô số dược liệu.
24 Tạ Ý Hinh cau mày, nghĩ bụng, những lập luận và chứng cứ thế này nếu nói ra thì có vẻ hời hợt, thậm chí là qua loa sơ sài quá.
“Đang nghĩ gì vậy?” Kim Tòng Khanh hỏi, vừa rồi thấy nàng muốn điều tra Ân gia thì hắn cũng loáng thoáng đoán được vài phần.
25 Thời gian: một canh giờ trước. Địa điểm: Ngự thư phòng
Dạo này Chu Xương Đế rất vui vẻ, một phần cũng vì chương trình cứu tế đã dần dần đi vào ổn định, dân chúng bị nạn nay đã có cơm ăn áo mặc đầy đủ nên ngài nhìn việc gì cũng cảm thấy thuận mắt.
26 “Ôi, chúng ta đây chỉ quan tâm tại sao bài thơ “Ngu mỹ nhân nghe mưa” hay thế mà lại bị trả về thôi, Tạ đại tiểu thư có thể giải thích chăng?” Một thư sinh trong đám người hỏi vọng lên.
27 Tạ Ý Hinh bàn bạc với Trình quản sự xong, vừa ra tới cửa thì bị ngăn lại, “Tạ đại tiểu thư, tiểu thư nhà ta có lời mời. ”
Nàng đưa mắt nhìn gã sai vặt, “Tiểu thư nhà ngươi là ai?”
“Tiểu thư nhà ta là Tương Thấm Hạ, đang ở lầu hai xin đợi Tạ tiểu thư hạ cố.