21 EDIT: HolilinhkBuổi chiều ngày hôm sau, Phương Chấp Tâm quả nhiên đưa Tiếu nương tử đến cầu kiến Hạ Trọng Phương. Vào phòng, nhìn thấy Hạ Trọng Phương, Phương Chấp Tâm lập tức quỳ xuống nói: "Cảm ơn chi ân Hạ cô nương cứu giúp phen này!"Hạ Trọng Phương bảo Tiền bà tử nâng Phương Chấp Tâm dậy, chỉ nàng ngồi xuống, cười nói: "Ta chỉ là nhũ nương, Phương nương tử thực không cần đa lễ.
22 EDIT: Holilinhk"Bái kiến vương gia!" Quý Minh Xuân thấy Trầm Tử Trai xuất hiện, nhất thời tiến lên hành lễ, cười hỏi: "Vương gia đã khỏe chưa?" Hắn nói xong, ánh mắt đảo qua hà bao đeo bên hông Trầm Tử Trai, cực kỳ nghi hoặc.
23 EDIT: HolilinhkHạ Trọng Phương lại gọi Trầm Tử Trai một tiếng, thấy hắn vẫn không để ý, nhất thời nhíu đầu mi, rên rỉ. Ngâm một tiếng. Cô dùng hai tay xoa chỗ đẫy đà, dùng sức ép sữa ra ngoài, để khỏi phải khó chịu,nhưng mà sữa này là gì, là sữa dược đó, là thứ chữa bệnh, Phương ngự y dặn không được dồn lại, dồn lại sẽ mất dược tính, đành nhịn, gọi: "Vương gia, mau tới đây đi!"Trầm Tử Trai nghe tiếng kêu kiều mị của Hạ Trọng Phương, tâm can nhảy loạn, thiếu chút nữa tâm cầm không được, chỉ là cố gắng kiềm nén, kiềm chế, kiềm đủ thứ.
24 EDIT: HolilinhkBạch thị nghĩ đến lời nói của Giản thái phó, đành phải quyết tâm nén ghen tuông, bảo Hạ Trọng Phương đi qua, cầm lấy tay cô mà nói: "Đứa trẻ ngoan, lưu lạc bên ngoài đã phải chịu nhiều cực khổ, nay đã biết thân thế của mình, đương nhiên phải hồi phủ với chúng ta rồi.
25 Editor: HolilinhkNăm nay Tô Ngọc Diệp mười sáu tuổi, mặt mày sáng sủa, dáng người yểu điệu, vì được cha mẹ giáo dưỡng nghiêm khắc, nên tính tình đoan chính, nói năng được trưởng bối yêu thích.
26 Editor: Holilinhk (Hoanglinh2tq)"Vương gia, xin bảo trọng thân thể!" Phương ngự y ở ngoài bình phong nghe được âm thanh lạ, vội cất giọng gọi một tiếng.
27 Editor: HolilinhkTô Ngọc Diệp đi vào phòng Hạ Trọng Phương, hai người ngồi xuống, có nha hoàn bưng trà đến. Nói chuyện một lát lại nói đến bệnh tình của Trầm Tử Trai, Tô Ngọc Diệp cười nói: "Nói đến thì phải thay biểu ca cảm ơn Hạ cô nương, bệnh lần này của huynh ấy, nếu không phải có Hạ cô nương xả thân cứu giúp, cũng không biết sẽ như thế nào nữa? Ta thay mặt biểu ca hứa với cô, mặc kệ sao này như thế nào, đều phải an bài một đường lui thật tốt cho Hạ cô nương.
28 Editor: Holilinhk
Gian ngoài, Giản Mộc Lam kéo Giản Mộc Thanh hỏi: "Tỷ tỷ, cái cô nhũ nương kia thật muốn đến phủ chúng ta, làm tỷ tỷ chúng ta sao?"
Giản Mộc Thanh nói một cách không kiên nhẫn: "Làm sao ta biết được?"
Giản Mộc Lam nhỏ giọng nói: "Không phải tỷ tỷ được tổ mẫu sủng ái lắm sao, sao lại không biết?"
Nói đến điều này, Giản Mộc Thanh hơi ghen tị, tổ mẫu vẫn sủng ái nhất là cô, hôm nay vì người nhũ nương kia, lại đi răn dạy cô.
29 Ngón tay Trầm Tử Trai vuốt nhè nhẹ nơi nào đó của Hạ Trọng Phương, ở đó có chút nước chảy ra, ngón tay đi vào một chút, tham lam tiến vào động đào nguyên, ‘nước cạn ghẹo tôm’, hắn tìm mọi cách khiêu khích.
30 EDIT: Hoanglinh2tq
Khi Hà ma ma và Hạ Trọng Phương đến Giản phủ thì sớm đã có nha hoàn với bà tử đón các nàng đi vào, dẫn đi gặp thái phó phu nhân.
Hạ Trọng Phương bái kiến thái phó phu nhân xong, lúc này Hà ma ma bước lên gặp mặt, tất nhiên là huyên náo một phen.
31 Editor: Holilinhk
Trầm Ngọc Tiên biết tầm quan trọng của một nhà Vương Tinh Huy đối với Trầm Tử Trai như thế nào, nên cô nhiệt tình tiếp đãi, dẫn Vi Thanh Mi với Vương Du đến sương phòng, lại bảo các nha hoàn sắp xếp hành lý cho hai người, hết lần này đến lần khác dặn dò Vi Thanh Mi và Vương Du, nếu có cần gì thì nhớ nói cho cô biết.
32 Edit: Hoanglinh2tq
Vài năm nay Trầm Tử Trai bị bệnh, ngoại trừ sinh nhật hàng năm mới mở gia yến, hắn mời Phương ngự y và vài người bạn tri giao, cùng nhau vui vẻ một lúc ở bên ngoài, chứ cũng không mở yến tiệc gì, cho nên hôm nay vương phủ mở tiệc, Trầm Ngọc Tiên hơi lúng túng, nhưng nhờ có Tô Ngọc Diệp tương trợ, nên mới sắp xếp đâu vào đấy, Trầm Ngọc Tiên nói với Tô Ngọc Diệp: "Cũng may là chỉ khoản đãi cả nhà Vương trạng nguyên, nếu là làm đại tiệc, ta e là chết mất.
33
34 Edit: Holilinhk
Quý Minh Xuân ngồi cùng bàn với đám người Kiều Thiệu Nguyên và La Quân Dụng, hắn cũng lợi dụng lúc ít người để ý liền liếc nhìn Hạ Trọng Phương, thấy hôm nay cô tươi sáng rực rỡ, lòng hắn có chút nhoi nhói, mỹ nhân như vậy, vốn là thuộc sở hữu của chính hắn, nhưng bây giờ.
35 Đả tự: Edit: Holilinhk"Vương gia!" Hạ Trọng Phương kêu nhẹ một tiếng, ngăn lời nói của Trầm Tử Trai, nhất thời thân thể rung động, kẹp chặt ngón tay Trầm Tử Trai, không cho hắn lại tiến thêm, vừa nâng chỗ đẫy đà của mình lên, đưa đến bên miệng Trầm Tử Trai, sau đó hắn mút một cái, cô chỉ cảm thấy được là toàn thân tê dại, người lại mềm oặt, mở ra, rên.
36 Edit: Holilinhk
"Vương gia!" Hạ Trọng Phương kêu nhẹ một tiếng, ngăn lời nói của Trầm Tử Trai, nhất thời thân thể rung động, kẹp chặt ngón tay Trầm Tử Trai, không cho hắn lại tiến thêm, vừa nâng chỗ đẫy đà của mình lên, đưa đến bên miệng Trầm Tử Trai, sau đó hắn mút một cái, cô chỉ cảm thấy được là toàn thân tê dại, người lại mềm oặt, mở ra, rên.
37 Đả tự: Edit: HolilinhkHí kịch không phải chỉ có một phiên bản, nhưng chủ đề thì chỉ có một, đó là bé gái Hạ Trọng Phương, bị mồ côi, thân thế khúc chiết bi thảm, hiện nay khổ tận cam lai, chờ làm vương phi.
38 Edit: Holilinhk
Hí kịch không phải chỉ có một phiên bản, nhưng chủ đề thì chỉ có một, đó là bé gái Hạ Trọng Phương, bị mồ côi, thân thế khúc chiết bi thảm, hiện nay khổ tận cam lai, chờ làm vương phi.
39 Edit: Holilinhk
Hạ Trọng Phương là người bị chồng ruồng bỏ, là nhũ nương, hiện nay lại mang thêm thân phận con gái riêng, sau khi bị hưu thì lên kinh làm nhũ nương cho Trầm Tử Trai, như thế thì làm sao mà thiếu được giễu cợt, chế nhạo? Nhưng từ lúc này, tính cách của cô đã khác năm đó rất nhiều, sớm học được không nên quan tâm hơn thua.
40 Editor: Holilinhk
Hạ Trọng Phương không chịu thổi tiếp, Trầm Tử Trai đành phải nhận lại cây tiêu, tự mình thổi một khúc.
Hạ Trọng Phương nghe tiếng tiêu du dương, cực kỳ êm tai của Trầm Tử Trai, sau khi nghe hắn thổi xong, tất nhiên là cô vỗ tay: "Vương gia thật là đa tài đa nghệ!"
Trầm Tử Trai hất đầu một cái: "Đó là đương nhiên.