41 Sau câu trả lời của hắn thì đêm đó nó về cũng chả ngủ yên được. Là mẹ sao lại nhìn bằng ánh mắt đó. Và nếu người đó là mẹ hắn thì người ngồi bên cạnh là ai.
42 Cuối cùng tụ tập lại trong lớp mọi người đã bỡ ngỡ trước những thứ được trang trí trong lớp. Thầm thán phục Tiểu Mễ và nó , 2 người làm sao có thể làm ra những thứ như vậy nhỉ ? Thật quá sáng tạo và đẹp.
43 Khi màn ánh sáng đã vụt tắ. Lúc ngôi trường này phải tắt đèn giành thời gian cho những cuộc chạy trốn đầy kịch liệt và sự gay cấn. Những tiếng bước chân chạy thật nhanh trên hành lang của nữ sinh.
44 Đi trên cái hành lang tối om òm òm nó cứ phải bám chắc vào tường để biết được bên cạnh mình vẫn còn 1 thứ gì đó để bám vào cho chắc ăn. Đi mãi mà nó chẳng thấy chỗ nào để mà dừng chân cuối cùng nó ngồi xuống đất nghỉ 1 lúc.
45 '' anh , nãy giờ em đi đến mỏi cả chân rồi , cái này như kiểu mê cung không lối rẽ vậy nhìn nó giống mê cung đi thẳng hơn. '''' ừ , vậy em hãy cứ cho nó là mê cung đi thẳng đi ''Nắm chặt tay nó hắn nói.
46 Sau cuộc chơi đó nó và hắn cùng nhau đi đến phòng mở tiệc để ăn mừng chiến thắng. Tất cả được xếp trong 1 cái bàn dài. Ở đó có đủ các món ăn ngon đến kinh khủng.
47 Thông báo cả nhà ơi : Xin lỗi nhều nhều nha ! vi tính nhà mjk bị hỏng phải qua nhà hàng xóm mượn tạm cái máy để viết nhanh thông báo , xin lỗi nhìu lắm nhưng chắc phải chờ ít lâu để ra chap mới.
48 Lái chiếc xe ô tô về biệt thự chính. Hắn quẹt chiếc thẻ qua cửa rồi đi xe vào trong. Cộp Côp Cộp Bước chân của hắn ngày 1 nhanh khi tiến vào thư phòng của ba hắn.
49 Đọc qua tất cả những dòng chữ trên trang giấy ấy hắn mới có thể biết được 1 sự thật kinh tởm về người mà trước kia hắn đã từng gọi 1 tiếng mẹ. Trong suốt bao nhiêu năm qua bà ta đã làm 1 nghề mà tất cả chúng ta đều cho là khủng khiếp.
50 ( nội dung sau đây không thuộc về câu chuyện mà chỉ là thuật lại cuộc đời của Lâm Tuyết Phi 1 cách vắn tắt , nói chung là trong quyển nhật ký bà ấy viết gì thì sau đây là nói về nội dung của những thứ đó) - Tôi sinh ra là 1 con nhà quyền quý.
51 Đọc xong tất cả hắn dường như là không thể tin nổi vào mắt mình. Chuyện mẹ hắn và ba li dị thì hắn không nói làm gì nhưng điều đáng chú ý ở đây là người mà phá nát gia đình hắn lại chính là.
52 Ngồi suy nghĩ thật lâu cuối cùng hắn cũng đưa ra 1 câu trả lời thỏa đáng cho chính bản thân mình. Tuy rằng quyết định này sẽ khiến cho cả 2 cùng đau khổ nhưng đau 1 lần còn hơn là cắn dứt cả đời.
53 Chiếc xe ta=-xi dừng lại tại 1 quán ca-fe vắng người nhưng lại mang đầy vẻ sang trọng. Ngay trước cửa là 1 tấm bảng với dòng chữ được đính = đá. Lỗi đi được dải bằng cỏ xanh mướt vẫn còn 1 chút nước trên đó nhìn chẳng khác nào những giọt sương long lanh vẫn ẩn mình trong lớp cỏ xanh tươi.
54 Cầm chiếc túi xách lang thang trên con phố vắng người. Nó không khcos mà chỉ đau , trước kia khi chia tay đã là 1 cúa shock khiến nó khóc hết nước mắt , nên giờ chỉ có thể đau chứ không thể khcos thêm được nữa Lôi chiếc điện thoại từ trong ví ra nó ấn số máy gọi đến cho Tiểu Mễ.
55 Kéo nó ra khỏi cái hộp đêm đó Tiểu Mẽ vứt nó lên xe. Nó giờ đã say tới mức chả biết trời với đất là gì rồi Điên chết mất !!!'' mình. . . muốn uống. . hức.
56 Khi đã đi gàn hết con đường thì cũng đã gần 11 h 30' Tiểu Mễ không chịu nổi , bất chợt quay đầu nhìn nó. Quát :'' NÀY !!! '' ''what ? '' '' về nhà cậu hay nhà tớ ? '' '' cậu '' '' ờ '' _________________________Biệt thự nhà Tiểu Mễ.
57 Trên phòng lúc này nó cũng chả khấm khá gì hơn. Tâm trạng tuy không phải là đau quá mức nhưng cũng đủ cho cái từ sống đi chết lại rồi. Ngồi ở cửa sổ nó cứ hướng mắt nhìn ra ánh trăng lạnh lẽo kia.
58 Bước chân ngày 1 nhanh Tiểu Mễ bực tức bước xuống nhà. Ngồi phịch xuống chiếc ghế đối diện Lãm , mạnh tay dựt lấy tách trà của anh. Bỏ tờ báo xuống Lãm nhìn Tiểu Mễ đầy thắc mắc.
59 Lao chiếc xe thẳng tiến tới nhà hắn , trong lòng như hoa nở. Lần này nhất định nó sẽ hỏi hắn rõ sự thật. Sự quyết tâm ngày 1 lớn. Bước ra khỏi xe nó cầm chiếc ô để ra ngoài , tay ấn chuông cửa.
60 Phóng nhanh chiếc ô tô ra khỏi căn biệt thự xa hoa mang đầy sự đau khổ đối với nó hiện giờ. Tiếng chuông điện thoại reo inh ỏi ở trên ghế. Nhưng nó không quan tâm.