141 Vèo một tiếng, Mạc Khinh Sầu bỗng nhiên nhảy lên cao, mười ngón tay nhanh chóng bay múa, phù văn thoáng hiện. Không biết nàng gia cố trận pháp gì ình mà bỗng có ba mươi sáu Mạc Khinh Sầu xuất hiện, trong phút chốc khó thể đoán ra thật giả.
142 Mạc Khinh Sầu lạnh lùng nói: - Ta nhất định sẽ giết ngươi. - Có nhiều người muốn giết ta, thêm nàng không nhiều, thiếu nàng cũng không ít. Trần Lạc luôn quan sát hố đen truyền tống trận trên đầu, bây giờ hắn bị nó bao phủ, muốn chạy cũng không được.
143 Lỡ như không phải thời gian loạn lưu chớp mắt trôi mà là yên lặng thì sao? Hoặc thời gian loạn lưu chảy chậm? Vậy Trần Lạc đốt cháy tinh thần lực chẳng phải là lỗ to? Thế nên sau khi Trần Lạc bị truyền tống vào không lỗ mãng đốt cháy tinh thần lực ngay, hắn lấy ra linh thức điên cuồng cảm ứng.
144 Trần Lạc tốn năm năm ghé qua bảy mươi phần trăm trận pháp trong Huyền Hoàng thế giới, khắc toàn bộ công thức trong bút ký quý giá vào đầu. Néu không thì ngươi nghĩ Trần Lạc là trận sư lang thang tại sao biết phù ấn, sáng tạo ra linh thạch làm trận sư chính tông thấy xấu hổ? Là phe lang thang hay chính tông khi bày trận pháp đều cần công thức suy luận.
145 Mới rồi Trần Lạc bày trận pháp gia cố nên Phong Tú Lâm biết hắn là một trận sư, nhưng lão càng biết những công thức phân giải của mình rất phức tạp, nếu không có tạo nghệ nhất định trong lĩnh vực không gian, không phải đại trận sư chuyên môn trận pháp không gian thì không thể nhìn ra phù văn phân giải kết cấu không gian.
146 Nếu không chính mắt thấy thì Phong Tú Lâm tuyệt đối không tin trên đời còn có thiên phú trận pháp khủng khiếp đến thế. Phong Tú Lâm luôn cho rằng tạo nghệ của lão trong lĩnh vực không gian dư sức dạy thiếu niên áo lam, bây giờ lão phát hiện mình sai rồi, cực kỳ sai.
147 Mãi khi tinh thần lực không chống nổi nữa Trần Lạc mới ngừng thôi diễn, sau đó tiếp tục cộng hưởng minh tưởng. Sau khi hồi phục lại, Trần Lạc một lần nữa cộng hưởng cảm ứng không gian loạn lưu, tiếp đó thôi diễn các đoạn công thức.
148 Bây giờ nguyên Kim Thủy Vực chỉ còn Tiết Thường Uyển, Mộ Hạo, Vũ Hóa Phi. Nhóm vô dụng Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh đã bị bỏ lại ở cửa trước. Người hỏi chuyện là Tịch Nhược Trần, gã bấm đốt đếm thời gian.
149 Vân Cảnh Thiên nghi hoặc hỏi: - Mạc Khinh Sầu, rõ ràng ngươi không vào quan thứ chín nhưng tại sao xuất hiện trong này? Nếu Mạc Khinh Sầu trả lời câu hỏi của Vân Cảnh Thiên thì nàng đã không là Mạc Khinh Sầu.
150 Còn có bát chuyển, cửu chuyển, thập chuyển đại viên mãn. Chuyển càng nhiều thì ngưng tụ linh nguyên càng mạnh, xác suất ngưng tụ ra linh nguyên thuộc tính càng lớn hơn.
151 Trần Lạc ngây dại đứng tại chỗ, hắn nhìn hướng hỏa diễm giao long biến mất lại ngó núi lửa nguy nga. Trần Lạc nghĩ chắc con Hỏa Giao Kình đã thành tinh, diễn sinh ra long linh hung tàn, dã tính.
152 Dù là tài nguyên tu hành hiếm hoi hay linh bảo chiến đấu cường đại theo các quý thí luyện thì thứ nào Thiên Ki Tứ Phương Đỉnh diễn sinh ra toàn là báu vật giá trên trời.
153 Vũ Hóa Phi, Hạ Hầu Kích định hỏi thêm thì bỗng Thiên Ki Tứ Phương Đỉnh tỏa ánh sáng rực rỡ. Lòng ba người máy động, biết bảo bối sắp diễn sinh. Vũ Hóa Phi, Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích nhìn bốn phía, không thấy bóng dáng người khác, ba người yên bụng.
154 Mặt Vũ Hóa Phi dữ tợn quát to: - Trần Lạc, hôm nay là ngày chết của ngươi! Chiến đấu bộc phát. Trần Lạc một mình đấu với ba thiên kiêu Vũ Hóa Phi, Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích.
155 - Đồ đê tiện nhà ngươi sao có thể mạnh hơn ta? Ta không phục! Vũ Hóa Phi luôn kiêu ngạo làm sao chấp nhận nỗi nhục nhã này? Giận dữ làm Vũ Hóa Phi mất hết lý trí, điên cuồng rít gào.
156 Lùi một bước nói lực lượng vận mệnh bàn thạch không làm gì được thiếu niên áo lam thì Mạc Khinh Sầu còn có trận pháp. Tạo nghệ lĩnh vực trận pháp của Mạc Khinh Sầu đủ giết ngay trận sư trung cấp, không nói khoa trương là nàng không cần dùng tu vi, chỉ nương trận pháp thì tất cả học tử tham gia thí luyện Trung Ương học phủ lần này đều không phải đối thủ.
157 Vù vù vù vù vù! Lửa quanh thân Trần Lạc đã biến mất, thay thế là dung nham trong suốt. Dung nham tuôn trào, mặt đất nứt nẻ, cỏ cây hoa lá héo tàn. Trong phạm vi trăm thước không có một cọng cỏ, mặt đất bị dung nham đốt thành sa mạc.
158 Tuy các quan giám khảo có tu vi cao thâm nhưng về lĩnh vực trận pháp thì dốt đặc, nhưng không có nghĩa là bọn họ chịu bó tay. Với thực lực của các quan giám khảo hoàn toàn không có dùng lực lượng cường đại mặc kệ trận pháp huyền diệu trực tiếp phá tan.
159 Trong không trung vị trí khác, Mạc Khinh Sầu hơi cúi đầu, hai tay chắp trước ngực, chân đứng thẳng, mũi chân chĩa xuống. Ánh sáng năm màu quanh thân Mạc Khinh Sầu biến mất, thay thế là băng sương đậm đặc.
160 Giữa hư không, Mạc Khinh Sầu lạnh lùng nói: - Hôm nay ta muốn ngươi chết. Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt! Tuyết đầy trời cùng ập hướng Trần Lạc. Trần Lạc ở trong hố sâu vụt ngẩng đầu, mắt mở to, lửa cháy hừng hực.