21 Ta nhìn ngân châm còn dính máu trong lòng bàn tay Phạm Thiên Hàm, trái tim khẽ run lên. Anh ta lại còn nghiêm túc đếm châm trong tay một lần nữa, sau đó không nói lời nào nhìn ta, thật lâu thật lâu, mới kề vào bên tai ta khe khẽ nói: “Thanh Thiển, nàng đau lòng rồi sao?”Mặt ta đỏ bừng lên.
22 Tiền tuyến thỉnh thoảng truyền về tin tức của Phạm Thiên Hàm, nghe nói chàng dẫn binh đánh đâu thắng đó, một hồi là trận đại thắng này, một hồi là trận đại thắng kia, nghiễm nhiên là đại anh hùng của nước nhà.
23 Cuộc đời ta, chưa bao giờ đằng đẵng như thế này. Mặt trời mọc rồi lặn, lặn rồi mọc. Từ kinh thành tới biên cương. Đi qua Dự Châu, La Sơn, Thắng Châu; trải qua lo lắng, sợ hãi, khổ nạn.
24 Những ngày dưỡng thương thật ra lại rất thích ý, trạm dịch này tuy nhỏ, nhưng những thứ đồ cần có đều đầy đủ cả, có hôm ta nói giỡn là muốn thêu hoa, thế mà tức khắc đã có người mang bàn thêu, vải lụa tới cho ta.
25 Ven đường bắt đầu có một số binh lính ngồi ngổn ngang, bọn họ cúi đầu, không hề trò chuyện với nhau, bộ dạng đều như đang suy ngẫm gì đó, ngay cả khi chúng ta đi qua bên người bọn họ cũng không thèm ngẩng lên nhìn một cái.
26 Không biết bạn đã từng có kinh nghiệm như thế này chưa, ta không phải nói về kinh nghiệm tìm người sống trong đống người chết, ta đang nói, đó là cái loại yên tĩnh một cách quỷ dị, mùi vị của tử vong trong không khí.
27 Là Tiêu phó tướng không tiền đồ kia và Tiểu Ngũ Nhi chuyển Phạm Thiên Hàm trở về quân doanh, bọn họ tìm một tấm ván gỗ, trói Phạm Thiên Hàm lên đó như trói lợn chết, sau đó nâng lên mang đi.
28 Ta không hổ là con gái của cha ta, với cái chuyện ức hiếp người tay trói gà không chặt ấy mà, làm thuận tay cực kỳ. Ta nhìn người đang trầm mặt viết chữ ở bên cạnh là Phạm Thiên Hàm, tâm trạng cực kỳ sung sướng.
29 Quân đội của Phạm Thiên Hàm đóng quân tại chỗ hơn nửa tháng, trong nửa tháng ấy ban ngày ta rất thảnh thơi, ngoại trừ trông chừng Phạm Thiên Hàm uống thuốc ăn cơm ra thì chỉ đi tìm bọn Tiểu Ngũ Nhi tán gẫu, Tiểu Ngũ Nhi hiện giờ cực kỳ sùng bái ta, thấy ta vừa có một tay giỏi ám khí vừa có thể khiến tướng quân đại nhân của bọn họ ngoan ngoãn uống thuốc, quả thực là vị hào kiệt trong nữ trung hào kiệt, là con phượng trong nhân trung long phượng.
30 Buổi tối Phạm Thiên Hàm lại bám lấy ta báo ân thêm lần nữa. Cái đạo lý tích thủy chi ân đương dũng tuyền tương báo chàng học được rất tốt, chắc hẳn phu tử ở trường học năm xưa phải tận tâm tận lực lắm.
31 Ta vác cái mặt như đưa đám trở lại thư phòng Phạm Thiên Hàm, kéo ghế ra góc ngồi, dùng khăn ướt không ngừng lau tay. Phạm Thiên Hàm từ trong công văn ngẩng đầu lên liếc ta mấy cái, thở dài nói: “Nàng định lột hẳn một lớp da trên tay nàng đấy à?”Ta đưa tay lên mũi ngửi một cái, mùi như có như không? Thế nên lại cầm khăn lau tiếp.
32 Hôm nay dùng bữa trưa xong, ta nhận được một lá thư nhà từ Bảo nhi, trong thư nàng nói Tiêu Tử Vân mất tích rồi, còn nói theo như nàng đoán, Tiêu Tử Vân chắc là luyện công tẩu hỏa nhập ma, biến thành ma nhân bất nam bất nữ.
33 Đêm tối, đằng đẵng. Ban ngày ta vẫn luôn không thấy đến Phạm Thiên Hàm, đến bữa tối chàng mới xuất hiện, cùng ăn cơm tối với ta, ăn xong còn ở suốt trong phòng bầu bạn với a, ta uống nước chàng rót cho, ta ăn hạt dưa chàng bóc cho, ta đọc sách chàng lật trang, ta đi nhà xí chàng còn thắp đèn theo hộ tống cả một đường.
34 Ta đặt bát lên bàn, trượt xuống khỏi đùi Phạm Thiên Hàm, đứng trước mặt chàng chăm chú quan sát chàng một lúc lâu. Phạm Thiên Hàm chống tay phải lên mặt bàn, lười biếng đỡ lấy má phải, cười cười đối mắt với ta.
35 Phong thủy ở phủ Tướng quân tạm thời này có phần kỳ dị, tiếp sau đôi uyên ương dính ngấy với nhau là Tiểu Ngũ Nhi Tiểu Lục Nhi lại tòi ra đôi vịt trời cứ quấn lấy nhau là Tiêu phó tướng và Khương Trăn.
36 “Vương Thanh Thiển!” Phạm Thiên Hàm trầm giọng quát, “Sao lại đánh người ta?”Ta uống một miếng trà nhuận họng nói: “Anh ta muốn ăn đòn. ”Mắt thấy Phạm Thiên Hàm đã sắp bốc hỏa, ta mới trưng ra bộ mặt đáng thương: “Là anh ta động thủ trước.
37 Khương Trăn nói độc của Bạch Nhiên tuy đã giải, nhưng thời gian y trúng độc quá lâu, tàn độc trong cơ thể xâm nhập ngũ tạng lục phủ, khá là khó để thanh trừ, còn cần một thời gian dài điều dưỡng.
38 Nếu Bạch Nhiên đã đồng ý chiên an, Phạm Thiên Hàm cũng bắt tay vào chuẩn bị việc quay về, mỗi ngày đều bận tối mày tối mặt, bộ dạng như kiểu ngày có trăm công nghìn việc vậy.
39 Đường về kinh mặc dù xa xôi, nhưng lại thoải mái hơn nhiều so với lúc ta tới, lúc tới thì lòng ta nóng như lửa đốt, chỉ sợ Phạm Thiên Hàm chết mất, bây giờ chàng đang ở phía sau ta, ghìm cương nhìn ra phía trước, ta không hề nóng lòng trở về tẹo nào cả.
40 Hôm nay, ta và Khương Trăn ép Thất Nhi và Bát Nhi giao phối, Thất Nhi Bát Nhi là con gà trống gà mái chúng ta mang theo, qua chúng ta nhiều ngày quan sát thấy, khi chúng giao phối thì con trống luôn nhảy lên lưng con mái, dùng tư thế trống trên mái dưới, cho nên đặt tên con trống là Thất Nhi, con mái đặt tên Bát Nhi, lấy từ thành ngữ thất thượng bát hạ.
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350