81 Một khuôn mặt điển trai, quen thuộc ló ra. Không biết sao, khi thấy khuôn mặt này, tim Zoey lại khẽ nhói đau. - Jo… Josh hả? - Ừ. Tôi đây.
82 Sáng 25/12… Nó cùng mọi người ăn sáng xong, rủ Julia và Zoey đi mua sắm, cấm tiệt những thằng nào muốn theo cùng. Vì hôm nay là Giáng Sinh, nó muốn tặng hắn một món quà thật bất ngờ, nhưng đi mua một mình thì chán quá, rủ theo Julia và Zoey cho vui.
83 Phòng Josh,… - Julia! Mày chờ đó! Chết với tao! – kéo được Zoey về phòng rồi, mà nhỏ cứ lầm bầm chửi rủa Julia, làm Josh khẽ rùng mình.
84 (Hô hô! Đùa thôi a! Cuộc đời mấy ẻm còn phơi phới lắm!) Mấy ngày sau Giáng Sinh, cả căn nhà nó như nóng bừng lên bởi không khí Tết dương lịch tràn đầy.
85 Xem ra nhà nó hôm nay hơi đông khách a. Nó chạy vội ra mở cửa. Là hai người một nam một nữ, nó thấy quen quen. - Hana. – cô gái cười với nó.
86 - Ầu, ra vậy đó hen. – cã lũ đồng thanh sau khi nghe tường thuật những chuyện đã qua. - Vậy thằng nhóc tên gì? – Zoey hỏi một cách đầy phấn khởi bởi nhỏ đã đổ trước vẻ đáng yêu của thằng bé.
87 Sáng hôm sau, New Star… Hôm nay cả lũ nổi hứng đi bộ đến trường, nên mệt đứt hơi. Chưa kể, hắn nắm một bên, nó nắm một bên tay của Kevin bé nhìn như một gia đình bé nhỏ, xinh xinh hạnh phúc, thằng nhóc còn luôn miệng hát những bài hát thiếu nhi.
88 Zoey đi đầu, vào trong bar trước. Nhỏ ngang nhiên như bước vào nhà mình. Julia lạnh lùng vào sau, ánh mắt sắc bén lướt qua một lượt những tên ở đây.
89 Nhà của Nobita thực chất là một căn biệt thự, không rộng bằng của tụi nó, nhưng cũng rất lớn, rất dễ lạc nếu không quen thuộc đường đi.
90 “Phập. ” Viên đạn ghim thẳng vào bức tường. Hắn cũng biến mất, Julia và Jackson cùng lúc xông vào phòng làm tên Nobita đã sợ, lại thêm sợ.
91 Cảnh báo bạo lực: Bạn nào yếu tim, bà già đang mang thai, đàn ông đang cho con bú xin đừng đọc. Nó ngước khuôn mặt tái xanh nhìn Julia và Zoey.
92 Tối hôm đó, vết thương trên má nó vẫn chưa hết sưng, hắn nhìn mà thấy trái tim đau đau. Trong phòng nó trước khi đi ngủ, hắn kéo nó lại gần, hôn nó.
93 - Oa!! Cái hồ lớn ghê! Có cả cá nè! – giọng Kevin bé oang oang. Đột nhiên, nó nhăn nhó, một loạt hình ảnh về một cái rương nhỏ liên tục chạy qua đầu nó.
94 Sáng hôm sau, lớp tụi nó tụ tập trong lớp, đóng kín cửa mà quẩy tiếp. Cãi nhau có, đánh nhau có, đạp nhau có, mắng nhau có, đạp ngã bàn ghế cũng có đủ.
95 Ông nội của hắn vốn rất nghèo, nhưng từ khi cưới bà của hắn, ông trở nên quyết tâm và kiên cường hơn với quyết tâm làm giàu để có thể bảo vệ được người con gái ông yêu thương.
96 - Có khoảng ba tên bắn súng trường từ nóc nhà đối diện. Và tên Doraemon vừa đặt vé máy bay về lại Tokyo (Nhật). – Phillip nói – Tên này man rợ thật, chẳng thương tiếc gì đàn em cả.
97 Hết giờ học, hắn ngay lập tức vứt cặp sách của nó và hắn cho Josh giữ, kéo Kevin bé xuống rước nó về. Hắn quỳ xuống đưa lưng về phía nó trước hai cái nhìn chằm chằm, ánh mắt mong đợt long lanh lấp lánh của cô y tá và Kevin bé.
98 - Hana! Mở cửa mau! Hana! Nó nghe giọng hắn nhè nhè vì say thì giật cả mình chạy vội ra mở cửa. Hắn thấy nó, cả người đổ xuống.
99 Nó làm mặt hình sự đăm chiêu suy nghĩ, rồi đột nhiên cười lớn : - Haha! Tôi cứ tưởng chỉ có trong tiểu thuyết. Thì ra đời thật cũng có chuyện oan gia ngõ hẹp như vậy đấy! – bing bong.
100 Chạm cột mốc 100 chap rồi, t/g cám ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ. Gửi ngàn nụ hôn gió tới mấy bạn của tui! Chúc đọc truyện vui vẻ.