61 Từ ngày sát hạch giả qua đi đã là hai tháng trời, tại một ngọn tháp nhỏ sau học viện có một tốp người đi ra. Đó là ba tổ đội đạt quán quân và á quấn ngày hôm đó.
62 Nam Cung Hàn nhìn thấy nhóm người Tiêu Nguyệt thì vui vẻ vẫy tay, bước lên phía trước. Nam Cung Hàn nhìn tất cả mọi người một lượt rồi nhẹ hắng giọng.
63 (Hì hì, tiền truyện là tự thuật của Thâm Uyên Chi Vương, gọi tắt là ma vương! Cũng nói thêm về một chút về tiền kiếp của Tiêu Nguyệt, nàng sinh ra là để chết! Tình cảm của ma vương được thể hiện trong tiền truyện.
64 Sau khi tập trung, lão giả tóc trắng là đọc thêm một bài diễn thuyết dài lằng nhằng, không ngờ ở thế giới này cũng màu mè như ở hiện đại. Không biết qua bao lâu Tiêu Nguyệt nghe được một câu như được đại ân xá.
65 (Vì thấy chữ Huyền ghép với chữ đế nghe rất hay, quyết định thân phận của Huyền ca và Phong ca luôn ^^ Tự bái lạy bản thân ~ Khùng quá mức! Lý do đơn giản, đưa ra thành cả một vấn đề lớn!)Aizz, ta không biết nữa, cảm giác mình chuyện bé xé ra to, nhưng lúc đó cảm giác uất ức lắm, thôi ai nói gì mặc kệ! Hì hì, cảm ơn các nàng nha! ta không drop truyện đâu, cứ yên tâm!Các lão sư nhìn thấy động tĩnh bên này thì tức giận đi qua, hôm nay có các nhân vật lớn đến tham gia tuyển chọn nhân tài vậy mà lại có một cuộc tư đấu, các học viên này muốn vứt mặt mũi của học viện đi sao.
66 Sau sự xuất hiện của Vũ Huyền, không một ai dám đến gần năm người Tiêu Nguyệt, dù có liếc mắt nhìn cũng bị ánh mắt đầy sát khí của bốn người còn lại dọa.
67 Sáng sớm hôm sau, Tiêu Nguyệt dẫn theo Mộ Kình Thiên đến khu nhiệm vụ. Khu nhiệm cách khá gần ký túc xá nên thời gian đi đến cũng rất nhanh. Khu nhiệm vụ tọa lạc tại một đỉnh núi nhỏ, xung quanh khu nhiệm vụ có một trận pháp bao phủ, chìa khóa vào trận pháp vẫn là chiếc huy hiệu được đeo trên ngược mọi người.
68 Sau khi từ biệt Vũ Phong, Tiêu Nguyệt đi về phía trung tâm học viện, nàng nên mua một số thứ, dù sao mang danh là đi nhiệm vụ, cứ mua vài thứ để nhiều người không tra ra manh mối đi.
69 Mặt trời vừa ló dạng, ba người Tiêu Nguyệt liền tiến lên băng sơn, băng sơn không quá cao có lẽ chỉ cần nửa ngày là có thể lên đỉnh, bất quá mọi việc có lẽ không đơn giản như vậy.
70 Ba người sau khi đùa giỡn thì nghiêm túc đánh giá xung quanh, tuy là xung quanh tối đen nhưng kỳ lạ là họ có thể nhận ra nhau đang đứng ở đâu bằng mắt thường mà không hề dùng thần thức trao đổi.
71 Đang chìm đắm trong khung cảnh bi thương thì cả hồ sen như chấn động, liên hoa nhảy dựng lên, thoát khỏi mặt nước. “Đi mau, nó tỉnh dậy rồi. ”Tiêu Nguyệt nghe vậy thì sắc mặt nghiêm trọng lại, một thứ làm liên hoa mười vạn năm kiên kỵ thì chắc chắn sẽ rất mạnh, khí tức mà nàng cảm nhận được cũng rất mạnh.
72 Từ khi Tiểu Ngư xuất hiện thì hai người Vũ Phong đã tỉnh lại, họ nhìn thấy mình nằm trong một đầm sen rộng lớn, cả người ướt sũng. Hai người nhảy lên một lá sen khổng lồ cạnh đó.
73 Vũ Phong nhìn Tiêu Nguyệt như vậy mà hắn lại không thể làm gì ngoài đứng nhìn. Rốt cuộc mục đích hắn đi theo nàng là gì ? Không phải là rèn luyện bản thân sao ? Không phải, hoàn toàn không phải.
74 Thiên Lam quay lại nhìn Vũ Phong và Mộ Kình Thiên cười cười, hắn làm sao không biết hai người này nghĩ gì chứ ? "Ta là linh thể, đừng đoán bừa !"Mộ Kình Thiên nghe xong thì mờ mịt, linh thể thì phải có chủ thể a ~ Vậy chủ thể của đứa bé này đâu ? Vũ Phong nghe xong Thiên Lam giải đáp thắc mắc thì ánh mắt như bừng tỉnh, đảo một vòng trên người Tiêu Nguyệt, ánh mắt dừng lại trên ngón tay của nàng, là cổ giới đó ? Vũ Phong bất giác sờ sờ trước ngực mình, thì thào.
75 Mộ Kình Thiên và Thiên Lam đều có suy nghĩ của mình, nhìn nhau rồi nói. "Ngươi nói trước đi !"Thiên Lam và Mộ Kình Thiên lại cùng lúc nói ra y hệt nhau, Vũ Phong thấy vậy thì nhẹ giọng nói.
76 Thiên Lam nhìn Nhất Phượng cột bên trong bình chướng thì gãi đầu, trong trận cổ không hề nói tới việc có bình chướng a~ Xem ra đây là do người bày trận thêm vào, lại phải tìm kiếm xem bình chướng này là bình chướng loại gì ? Bình chướng trận pháp hay bình chướng linh lực.
77 Vũ Phong sau một hồi đau nhứt rốt cuộc cũng thuyên giảm, hắn cố gắng đứng dậy, cả người cứ liêu xiêu như sắp đổ. Vũ Phong nhìn Thiên Băng xuất hiện ở bên ngoài thì ngạc nhiên thốt lên.
78 Sau khi ba người Vũ Phong về tới nơi thì đi thẳng lên phòng của Tiêu Nguyệt, nhìn thấy Tiêu Nguyệt vẫn nằm yên trên giường, bộ y phục màu đỏ đối lập hẳn với làn da trắng bệch.
79 Cái này có chút quá…. đơn giản rồi !Thất tinh Linh Hoàng chỉ chăm chú nhìn Mộ Kình Thiên mà không để ý tới động tác của hai người Tiểu Bạch và Tiểu Ngư, tới khi cảm thấy được sự bất thường thì cũng không kịp rồi.
80 Thất tinh Linh hoàng nhìn thấy lệnh bài thì hai đồng tử co rút lại. "Đây…. đây là… lệnh bài của Huyết Sát thánh nữ. "Tiêu Nguyệt nghe đến bốn chữ Huyết Sát thánh nữ thì cau mày lại, nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc lệnh bài vô danh này có lai lịch lớn đến thế.