41 " Mộ Dung Tĩnh !"Một quản sự khuếch đại âm lương đọc tên từng người, lần này đến lượt Mộ Dung Tĩnh, nàng thừa biết nàng sẽ đậu, nhưng vẫn cung kính đi lên.
42 Đưa bảng đăng ký cho lão giả, Tiêu Nguyệt đưa tay ra, lão giả cũng hời hợt công bố. "Mười tuổi, trắc nghiệm cấp bậc đi. "Tiêu Nguyệt ngoan ngoãn làm theo, kết quả làm nàng bất ngờ a.
43 Về tới khách điếm, Tiêu Nguyệt nhoài người lên giường nằm, nếu nàng thể hiện nhiều quá thì sẽ tìm thêm rắc rối, vả lại nàng muốn giả trư ăn thịt hổ a.
44 Tiêu Nguyệt ôm Tiểu Bạch về khách điếm rồi ngủ thẳng giấc, hôm nay Tiểu Bạch hơi bé bé nên ôm không sướng a. Thôi ủy khuất vài bữa vậy, Tiêu Nguyệt nghĩ nghĩ rồi chìm vào giấc ngủ, nàng cảm thấy mình sắp thành sâu ngủ mất rồi.
45 Mộ Kình Thiên nghĩ là làm, hắn nguyện hy sinh !Mộ Kình Thiên đi về phía Tiêu Nguyệt, ánh mắt đáng thương vạn phần, hắn ngồi cạnh giường lấy tay níu áo Tiêu Nguyệt, cắn môi.
46 Sau bốn ngày tu luyện ròng rã Tiêu Nguyệt cũng đã mở mắt ra, nàng thở ra một ngụm trọc khí, hôm nay phải nhập học rồi, mong sao học viện là nơi cần thiết đối với nàng.
47 Tiêu Nguyệt đi vào trong nhà tranh thì nhìn thấy mỹ nữ băng lãnh lúc trước ngồi đó, mỹ nữ thấy Tiêu Nguyệt vào thì nhẹ cười. Nàng cười mới đẹp làm sao.
48 Tiêu Nguyệt dụi dụi mắt thức dậy, hôm qua sau khi đi hỏi quản lý ký túc xá thì Tiêu Nguyệt biết rằng, căn phòng này là độc nhất từ đó đến giờ, chủ nhân căn phòng không hề mang theo bất cứ vật phẩm của mình sau khi chuyển ký túc xá, nói là lưu lại kỷ niệm.
49 Bên trong lớp học không phải là các bàn học phổ thông theo tưởng tượng của Tiêu Nguyệt mà toàn là…. . ghế quý phi trải thảm lông và bàn làm bằng lưu ly.
50 “Tổ một hộp màu đỏ. . . kim hệ Ninh Thần, hộp màu đen … à là lôi hệ Thành Nhược Nhược, hộp màu trắng … chậc chậc tổ đội này cũng quá cường đi, song hệ mộc – thủy Hỏa Thi Thi, hộp màu nâu thổ hệ … Chu Đào.
51 Ba tiểu tử này khá là quái a~Một người thì ngồi đó ôm kiếm, ánh mắt tràn đầy sát khí, cảm giác cứ như ai mà lại gần sẽ bị sát khí của hắn chém thành trăm mảnh.
52 Vương Vũ Đồng và Lục Lâm nghe vậy thì cũng chấn kinh, mười tuổi là bát cấp Linh lại là song hệ mà chỉ biết lẩn tránh, đừng đùa chứ. Hầu như họ nghĩ gì đều hiện hết lên mặt làm Tiêu Nguyệt cười khổ, nàng chưa tiếp xúc với công pháp mà, thời điểm người ta học công pháp thì nàng lại ngủ.
53 Bóng dáng màu trắng đứng giữa dòng người nổi bật hắn lên, mái tóc dài đen mượt đang phấp phới bay, nhìn từ xa đã ra dáng của mỹ nam. Đập vào mắt Tiêu Nguyệt là một bên mặt hoàn hảo của hắn.
54 Mộ Kình Thiên mang Tiêu Nguyệt trở về phòng, hắn nhẹ đặt nàng xuống giường đắp chăn lại. Nhìn Tiêu Nguyệt hai mắt nhắm nghiền nằm ở kia, Mộ Kình Thiên khẽ nhíu mày, một lần sai lầm đã quá đủ rồi, hắn không ngờ rằng mình có thể động tâm một lần nữa, lại là một con nhóc mới mười tuổi.
55 Sau một hồi im lặng, mọi người đượcc dẫn đến khu rừng phía Bắc, nơi đây cây cối rậm rạp, chỉ nhìn vòng ngoài của khu rừng đã làm người ta cảm ấy e sợ.
56 Tiêu Nguyệt thi triển Lăng Thiên thân pháp hết cỡ, đem Vương Vũ Đồng một cước đạp ra ngoài rồi né tránh con mãng xà, nhưng tốc độ của nàng quá chậm, răng mãng xà đã cắn trúng cánh tay của nàng.
57 Sau khi được Tiểu Bạch dẫn ra khỏi hang động, mọi người không theo lối cũ đi nữa mà men lên triền núi đi lên. Lúc này Vũ Phong dứt khoát đem Tiêu Nguyệt cõng lên làm nàng cảm thấy bối rối, trừ Dật ra thì nàng chưa từng tiếp xúc thân cận với nam nhân nào như vậy.
58 Cả tám người im lặng uống nước cho tới khi nghe được một tiếng xé gió truyền tới, là một con Hắc Bối Ưng đang bay ngang qua đỉnh núi của họ, vốn dĩ không ai muốn để ý nhưng thứ gắn trên của của Hắc Bối Ưng làm bọn người Thiết Sơn động tâm.
59 "Ngu ngốc, cái huy hiệu các ngươi để làm gì ? Có trận pháp truyền tống trong đó. "Giọng nói lạnh lẽo phát ra từ chỗ của Vương Vũ Đồng, làm hắn sửng sờ, ba người kia cũng đồng loạt nhìn về phía hắn.
60 Cuối cùng thì một ngày cũng đã trôi qua, các học viên dù muốn hay không cũng bị truyền tống về quảng trường. Cả quãng trường giờ này im lặng chỉ nghe được tiếng gió xào xạt bên tai.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 10