Chương trước: Chương 26: Anh Muốn Hủy Hoại Em
1. Chương 1: Lạnh Lùng Ra Lệnh,phòng Tắm Khách Sạn.
2. Chương 2: Chọc Giận Cô Gái Khiêu Vũ Nhiệt Tình
3. Chương 3: Tối Nay………tôi Cùng Anh Thế Nào?
4. Chương 4: Mạnh Mẽ Yêu Em Đi!
5. Chương 5: Không Phải Là Cường Hôn Mà Là Nụ Hôn Nóng Bỏng!
6. Chương 6: Cuồng Nộ Hôn
7. Chương 7: Cắn Cô,anh Nhẹ Một Chút. . . . . .
8. Chương 8: Ục Niệm Chi Hỏa
9. Chương 9: Siêu Cấp Đẹp Trai
10. Chương 10: Người Đàn Ông Yêu Nghiệt
11. Chương 11: Nụ Cười Gian Tà,hắn Ôm Cô. . .
12. Chương 12: Tối Nay Cô Nhất Định Phải Ở Cùng Với Tôi
13. Chương 13: Ám Dạ Chi Hôn,ưm. . .
14. Chương 14: Khiến Hắn Nghiện
15. Chương 15: Mặt Đỏ Ửng,biến Hóa Tế Nhị
16. Chương 16: Cô Gái,tay Cô Đang Sờ Nơi Đâu?
17. Chương 17: Bạn Trai Tôi Thích Sạch Sẽ
18. Chương 18: Tim Đập Rộn Lên
19. Chương 19: Cô Nam Quả Nữ,tắm
20. Chương 20: Bị Thấy Hết
21. Chương 21: Đôi Môi Nóng Bỏng,hắn Thừa Dịp Người Gặp Nguy
22. Chương 22: Dạ Đại Tổng Tài Ghen
23. Chương 23: Mặt Khác Của Diệp Vị Ương.
24. Chương 24: Anh Điên Rồi! Anh Tránh Ra!
25. Chương 25: Bạo Ngược
26. Chương 26: Anh Muốn Hủy Hoại Em
27. Chương 27: Người Đàn Ông Kỳ Quái,hai Lần Bị Quấy Rầy
28. Chương 28: Hắn Không Phải Người Đàn Ông Của Tôi
29. Chương 29: Người Phúc Hắc
30. Chương 30: Cô Gái,cô Không Sao Đấy Chứ?
31. Chương 31: Hôn
32. Chương 32: Cô Gái Ngốc!nắm Tay. . .
33. Chương 33: Sợ Tôi Bán Em Sao?
34. Chương 34: Bị Đánh Một Bạt Tai!
35. Chương 35: Ví Tiền Của Thanh Phong Tuấn
36. Chương 36: Cô Thực Sự Đã Chọc Phải Một Nhân Vật Lớn Rồi!
37. Chương 37: Con Phải Thu Phục Trái Tim Của Đại Tổng Tài!
38. Chương 38: Xin Con,đi Tìm Dạ Phi Phàm!
39. Chương 39: Thanh Phong Tuấn Tỏ Rõ Lập Trường
40. Chương 40: Con Mồi Của Hắn!
41. Chương 41: Trong Con Mắt Tà Mị Nở Rộ Màu Sắc Hài Hòa
42. Chương 42: Thanh Đại Học Đẹp Trai Đấm Lên Bàn!
43. Chương 43: Quầy Bar Mị Ảnh
44. Chương 44: Hắn Tôn Quý Cười Gian
45. Chương 45: Hắn Yêu Cầu Bồi Thường Đặc Biệt
46. Chương 46: Bá Đạo Hôn,mặt Khác Của Thanh Tuấn
47. Chương 47: Hôn Một Cái,đánh Một Cái
48. Chương 48: Chọn Cô Làm Bạn Gái
49. Chương 49: Nén Giận,đau Lòng
50. Chương 50: Ba Người Đàn Ông Đẹp Trai Cướp Người!
51. Chương 51: Thanh Phong Tuấn Buồn Bực!
52. Chương 52: Động Tác Cùng Ánh Mắt Của Thanh Thiếu
53. Chương 53: Hắn Từng Bước Hướng Dẫn Cô
54. Chương 54: Khí Phách Hiên Ngang,hương Vị Nước Hoa
55. Chương 55: Không Chọc Nổi Cũng Biết Không Hiểu Được Đàn Ông!
56. Chương 56: Cả Đêm Mệt Mỏi,quay Quảng Cáo
57. Chương 57: Thanh Thiếu,trả Lại Ví Tiền Cho Anh
58. Chương 58: Thanh Tổng Nói,cẩn Thận Không Tôi Hôn Cô Trước Mặt Mọi Người Đấy
59. Chương 59: Thế Giới Nội Tâm Phức Tạp Của Thanh Tổng
60. Chương 60: Chiếc Nhẫn,quảng Cáo,mặt Lạnh
61. Chương 61: Dạ Thiếu Không Bình Tĩnh,thanh Thiếu Ngược Lại Rất Bình Tĩnh!
62. Chương 62: Nhớ Kỹ Lời Hôm Nay Em Nói ——-thanh Thiếu
63. Chương 63: Ghen Không Vui, Phát Hiện Bí Mật!
64. Chương 64: Nguyên Nhân Hắn Tiếp Cận Cô
65. Chương 65: Cô Lùi Một Bước, Hắn Tiến Hai Bước!
66. Chương 66: Người Này Thật Đáng Ghét!
67. Chương 67: Liên Tưởng Động Tác Thân Mật
68. Chương 68: Bị Hôn Trộm,thanh Tổng Tức Giận
69. Chương 69: Thanh Tổng Đánh Đông Phương Điện Hạ
70. Chương 70: Thanh Thiếu Gia Nói,gọi Tôi Là Tuấn,đi Ăn Cơm Với Tôi
71. Chương 71: Cùng Thanh Thiếu Ái Muội Trong Xe
72. Chương 72: Thanh Thiếu Tỉ Mỉ Cưng Chiều
73. Chương 73: Thanh Thiếu Đúng Là Không Cùng Thái Độ Với Người Phụ Nữ Khác
74. Chương 74: Hắn Cách Cô Vô Cùng Gần
75. Chương 75: Kịch Liệt Hôn,kéo Xuống Váy Dài
76. Chương 76: Ái Muội Không Ngừng,ngượng Ngùng Đỏ Mặt!
77. Chương 77: Đơn Độc Chung Đụng
78. Chương 78: Thanh Thiếu Mất Hứng
79. Chương 79: Thanh Phong Tuấn Phong Phạm Đại Thần
80. Chương 80: Em Nợ Anh Càng Ngày Càng Nhiều
81. Chương 81: Anh Có Thể Tà Ác Hơn Nữa Không?
82. Chương 82: Trở Thành Nữ Hầu Riêng Cho Hắn
83. Chương 83: Bị Thanh Thiếu Lừa Đảo,dẫn Dụ
84. Chương 84: Cô Gái,cô Tốt Nhất Cẩn Thận Một Chút
85. Chương 85: Người Đàn Ông Anh Tuấn Như Thần
86. Chương 86: Khế Ước Bán Thân
87. Chương 87: Không Chọc Nổi
88. Chương 88: Sứ Giả Địa Ngục
89. Chương 89: Máu Chảy Thành Sông
90. Chương 90: Biến Đổi,không Cho Kháng Cự
91. Chương 91: Ánh Mắt Của Cô Trở Nên Lạnh Lẽo
92. Chương 92: Thì Ra Em Trong Mắt Anh Lại Thấp Kém Hèn Hạ Như Vậy
93. Chương 93: Hắn Không Muốn Thể Xác Cô,cũng Không Muốn Trái Tim Của Cô!
94. Chương 94: Sự Linh Hoạt Dũng Cảm Của Cô
95. Chương 95: Mĩ Nữ, Thật Biết Nghe Lời
96. Chương 96: Bị Trúng Xuân Dược
97. Chương 97: Ô. . . . . . Cô Nóng Quá. . . . . . Thật Khó Chịu. . . . . .
98. Chương 98: Thân Thể Mê Người
99. Chương 99: Điên Cuồng Tình Dục
100. Chương 100: Hắn Muốn Cô Vĩnh Viễn Nhớ Đêm Hôm Nay
101. Chương 101: Em, Em Là Của Anh! Em Chỉ Có Thể Là Của Anh!
102. Chương 102: Tắm,cười Gian Tà
103. Chương 103: Tôi Cũng Đói Bụng, Ăn Cô. . . . . .
104. Chương 104: Hắn Nói, Cô Gái, Em Rất Không Ngoan
105. Chương 105: Vết Hôn,nhốt Cô Lại
106. Chương 106: Phúc Hắc Thiếu Gia Bao Ăn Bao Uống…. Bao Cả Ngủ!
107. Chương 107: Hung Hăng Hôn Em, Trừng Phạt!
108. Chương 108: Nụ Hôn Nóng Bỏng Trước Bữa Ăn,sau Bữa Ăn Bắt Cô Rửa Chén, Nổi Giận!
109. Chương 109: Giọng Nói Của Hắn Giống Như Đến Từ Địa Ngục
110. Chương 110: Anh Cút Đi! Đừng Để Tôi Thấy Mặt Anh!
111. Chương 111: Phản Bội Và Chân Tướng! Trả Lời Tôi,tôi Liền Đi Theo Anh!
112. Chương 112: Khí Phách Và Ẫn Nhẫn Quan Tâm Của Hắn
113. Chương 113: Tròng Mắt Thâm Thúy Như Biển Tràn Đầy Hung Ác
114. Chương 114: Ép Cô Nhảy Múa Thoát Y! Cười Lạnh,dũng Khí Và Yêu Mị!
115. Chương 115: Quyến Rũ Chết Người, Phái Nam Muốn Có
116. Chương 116: Lưu Manh, Chạy……
117. Chương 117: Ôm Cô Vào Ngực,tuyệt Vọng, Trò Chơi Biến Thái!
118. Chương 118: Ác Ma Hình Phạt Làm Nhục! Được! Tôi Cởi!
119. Chương 119: Ông Ta Hung Hăng Đánh Cô Một Bạt Tai,nhục Nhã!
120. Chương 120: Cô Cười Đến Hai Mắt Đều Là Lệ!
121. Chương 121: Thanh Phong Tuấn Con Ngươi Thâm Thúy Cùng Lòng Bàn Tay Nóng Rực
122. Chương 122: Thanh Phong Tuấn Cười. . . . . .
123. Chương 123: Hắn Nổi Giận,hắn Lo Lắng,hắn Hôn
124. Chương 124: Hắn Giúp Cô Tắm
125. Chương 125: Cùng Nhau Ngủ.hắn Yêu Nhưng Hắn Không Thể Nói
126. Chương 126: Thanh Đại Thiếu Gia Tự Mình Đút Cô Ăn Cơm
127. Chương 127: Ngoan,ký Tên! Hắn Cười Trông Cực Kỳ Anh Tuấn!
128. Chương 128: Rốt Cuộc Bắt Đầu Cuộc Sống Ái Muội
129. Chương 129: Hắn Mạnh Mẽ, Hắn Bá Đạo,nhưng………..hắn Cũng Rất Dịu Dàng
130. Chương 130: A A A! Hắn Không Mặc Quần Áo! Xấu Hổ………………..
131. Chương 131: Cùng Giường Chung Gối,tiểu Ngốc,chào!
132. Chương 132: Hắn Tự Mình Lựa Chọn Y Phục Cho Cô
133. Chương 133: Xương Quai Xanh Có Nốt Ruồi Hoa Đào,ôm
134. Chương 134: Tức Giận,triền Miên
135. Chương 135: Trước Mặt Mọi Người Nhiệt Tình Ôm Hôn!
136. Chương 136: Thanh Phong Tuấn Đánh Người!
137. Chương 137: Thuộc Hạ Của Hắn Tất Cả Đều Là Quái Thai! Tâm Tình Của Cô Có Chút Nặng Nề.
138. Chương 138: Phong Thanh Tuấn,các Ngươi Chờ Ta Đã Lâu Rồi Sao?
139. Chương 139: Hắn Cắn Cô Một Cái, Bắt Đầu Cởi Cúc Áo Cô…
140. Chương 140: Diệp Vị Ương Muốn Nôn Mửa, Thanh Phong Tuấn Muốn Giết Người
141. Chương 141: Máu..hắn Nói..tiểu Ngốc,ôm Chặt Anh!
142. Chương 142: Đỏ Mặt. . . . .
143. Chương 143: Hắn Lạnh Lùng Lạnh Lùng,nghiêng Người Bá Đạo Ôm
144. Chương 144: Thiếu Chủ Hắc Đạo Trừng Phạt Cô Theo Cách Khác!
145. Chương 145: Cuồng Nhiệt Chiếm Đoạt Ngọt Ngào Thuộc Về Cô
146. Chương 146: Dáng Vẻ Hung Dữ Của Hắn Thật Đáng Sợ
147. Chương 147: Một Đêm Vui Vẻ, Thổ Lộ Tình Yêu!
148. Chương 148: Có Hài Lòng Với Cơ Thể Của Tôi?
149. Chương 149: Sắc Dục,vết Thương Bị Đạn Bắn,quan Tâm!
150. Chương 150: Tôi Bị Thương, Em Giúp Tôi Tắm!
151. Chương 151: Hắn Nói, Em Hấp Dẫn Anh
152. Chương 152: In Lên Dấu Ấn Thanh Phong Tuấn
153. Chương 153: Ngày Thứ Năm Cuối Cùng,bưu Kiện Kỳ Lạ
154. Chương 154: Điên Cuồng Yêu Cô, Muốn Cô
155. Chương 155: Thanh Phong Tuấn Cười Nhưng Cười Đến Băng Hàn Thấu Xương!
156. Chương 156: Thiếu Chủ Lãnh Đạm, Cô Ấy Sống Hay Chết Không Quan Hệ Tới Tôi!
157. Chương 157: Ngược Đãi,chiếc Nhẫn,thấy Đại Soái Ca!
158. Chương 158: Vương Tử Đông Phương Thước, Nụ Hôn Đầu Năm Đó, Xấu Hổ!
159. Chương 159: Hắn Vừa Cười Vừa Tức Lại Vừa Đau Lòng!
160. Chương 160: Hắn Hoảng Hốt,lần Đầu Tiên Quan Tâm Tới Một Cô Gái Như Thế!
161. Chương 161: Diệp Vị Ương, Cô Quá Thông Minh
162. Chương 162: Mẹ!ngoài Thân Phận Sát Thủ,không Ai Có Thể Khi Dễ Mẹ
163. Chương 163: Trốn Không Thoát Trừng Phạt, Đau Đến Không Muốn Sống
164. Chương 164: Có Tin Một Phát Súng Của Tôi Giết Chết Anh Không?
165. Chương 165: Rơi Nước Mắt
166. Chương 166: Cút! Tôi Không Muốn Cặp Lại Cô! ……cô Muốn Nôn………..
167. Chương 167: Mãnh Liệt! Ban Đêm Thanh Phong Tuấn Nguy Hiểm Như Sói!
168. Chương 168: Hôn Khắp Toàn Thân,nhục Nhã, Ép Uống Thuốc!
169. Chương 169: Thanh Phong Tuấn Sao Anh Có Thể Tàn Nhẫn Như Vậy?
170. Chương 170: Người Phụ Nữ Của Tôi,bức Hôn! {4000 Chữ}
171. Chương 171: Thanh Phong Tuấn Điên Cuồng Mất Đi Lý Trí !
172. Chương 172: Hắn Bá Đạo Ra Lệnh,đừng Mơ Anh Bỏ Lại Em
173. Chương 173: Dục Vọng Mãnh Liệt,một Đống Bảo Bối
174. Chương 174: Người Phụ Nữ Của Hắn Rất Xấu Hổ
175. Chương 175: Một Màn Lửa Nóng,ghen,hối Hận
176. Chương 176: Không Khí Ái Muội, Váy Trong Suốt!
177. Chương 177: Thanh Phong Tuấn Ghen Đến Nổi Điên!
178. Chương 178: Tức Giận, Hơi Thở Đông Lạnh!
179. Chương 179: Thanh Thiếu Thực Sự Rất Tà Ác!
180. Chương 180: Hắn Khoác Da Người Vô Tình Vô Nghĩa, Mà Cô Lại Nhìn Nhầm Thành Chú Cừu Trắng Nhỏ!
181. Chương 181: Ngoan,cùng Nhau Tắm
182. Chương 182: Nhớ Mùi Vị Hạnh Phúc
183. Chương 183: Đánh Cuộc Thua Thật Nhiều . . . . . Nụ Hôn Nóng Bỏng!
184. Chương 184: Người Đàn Ông Bề Ngoài Lãnh Khốc Lại Rất Tỉ Mỉ
185. Chương 185: Cười,cười,cười Đến Chảy Nước Mắt. . . . .
186. Chương 186: Cả Đêm Chăm Sóc, Không Chịu Uy Hiếp!
187. Chương 187: Ôn Nhu Hôn,nhẹ Nhàng Run Rẩy,đêm Cuối Cùng!
188. Chương 188: Lãnh Mị Thiếu Chủ Chiếm Đoạt Cả Đêm!
189. Chương 189
190. Chương 190: Người Đàn Ông Thần Bí Tà Mị Anh Tuấn!
191. Chương 191: Nhiều Loại Dâu Tây Trên Người Cô
192. Chương 192: Ác Ma! Lưu Manh!
193. Chương 193: Hôn Môi – Ôm – Vuốt Ve …chuyện Nào Cũng Không Được….cự Tuyệt!
194. Chương 194: Cô Hóa Thân Thành Mỹ Nữ Tuyệt Sắc!
195. Chương 195: Ánh Mắt Tà Mị Nóng Rực,mập Mờ Lời Khuyên!
196. Chương 196: Thanh Thiếu Ăn Dấm Rồi!
197. Chương 197: Thanh Phong Tuấn Bị Hôn………..
198. Chương 198: Hành Động Của Hắn, Ánh Mắt Của Hắn,khí Chất Vương Giả Không Cho Cự Tuyệt!
199. Chương 199: Dấu Hôn Trên Cổ Cô, Tức Giận!
200. Chương 200: Vị Ương Trúng Kim Độc, Nằm Trong Ngực Hắn!
201. Chương 201: Tình Dục,hôn, Xé Rách
202. Chương 202: Tròng Mắt Hắn Nở Rộ Ánh Sáng Lạnh Ngàn Năm !
203. Chương 203: Cô Gái Đáng Chết Khiến Hắn Không Tập Trung,tâm Phù Khí Táo!
204. Chương 204: Thiếu Chủ Hắc Đạo Tàn Khốc Trừng Phạt!
205. Chương 205: Cởi Quần Áo Xuống,chủ Động Hôn Anh
206. Chương 206: Trong Mắt Thanh Phong Tuấn Lóe Lên Bạo Ngược
207. Chương 207: Ban Đêm,cô Biến Thành Điểm Tâm Ác Ma . . . . .
208. Chương 208: Cô Nằm Dưới Người Hắn..sướng Đến Không Tả Nổi
209. Chương 209: Trong Mắt Thanh Thiếu Có Hoảng Hốt Xen Lẫn Tuyệt Vọng!
210. Chương 210: Thiên Tài Bảo Bối, Tuyệt Kỹ Đạp Cửa!
211. Chương 211: Mẹ Đêm Nay Con Muốn Ngủ Cùng Mẹ! (1-2)
212. Chương 212: Thiên Tài Bảo Bối Pk Ba Ba Tổng Tài
213. Chương 213: Con Trai Thiên Tài Năm Tuổi, Đã Không Còn Nụ Hôn Đầu (1)
214. Chương 214: Thiên Tài Bảo Bối Thiết Kế Cha Mẹ!diệp Vị Ương Xinh Đẹp!
215. Chương 215: Đại Kết Cục:kích Hôn Triền Miên(1)
216. Chương 216: Phiên Ngoại: Hôn Lễ Thế Kỷ Của Thanh Thiếu! Hàng Đêm Ôm Nhau Ngủ,rốt Cuộc Mập Mờ Tiến Hành !
217. Chương 217: Hôn Lễ Thế Kỷ Của Thanh Thiếu! Hàng Đêm Ôm Nhau Ngủ,rốt Cuộc Mập Mờ Tiến Hành !
218. Chương 218: Hôn Lễ Thế Kỷ Của Thanh Thiếu! Hàng Đêm Ôm Nhau Ngủ,rốt Cuộc Mập Mờ Tiến Hành ! (5)
219. Chương 219: Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha! [1]
220. Chương 220: Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha
221. Chương 221: Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha [2]
222. Chương 222: Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha! [3]
223. Chương 223: Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha! [4+5] [hoàn]
Đang lúc Diệp Vị Ương tuyệt vọng,chuông cửa khách sạn đột nhiên vang lên như bệnh tâm thần ! !
Tiếng chuông cửa vang không ngừng hết sức chói tai,mơ hồ nghe thấy giọng nói mang theo lo lắng lẫn tiếng gõ cửa vọng vào.
Xảy ra chuyện gì? Là trùng hợp tới hay nghe được tiếng lòng của cô tới cứu cô ?
Tư thế hai người vẫn ái muội như cũ,Dạ Phi Phàm hôn từ từ đi xuống dừng lại trên bụng bằng phẳng trắng mịn,tay đem hai chân cô mạnh mẽ tách ra,chỉ thiếu một chút xíu,một bước nhỏ hắn sẽ được . . . . .
Đáng chết! Tiếng ồn ào chói tai ngoài cửa khiến Dạ Phi Phàm không cách nào tiếp tục,hắn nặng nề đứng dậy,sửa sang lại cái áo một chút,nhặt thảm mỏng trên đất lần nữa ném lên người Diệp Vị Ương,sau đó sải bước đi ra cửa.
Cửa phòng mở ra,là một nam nhân viên trong khách sạn,ăn mặc đồng phục,mang mũ công việc cùng mắt kiếng,viền nón kéo rất thấp,vóc dáng rất cao nhìn qua rất thanh tú cũng rất nhát gan,cúi đầu khúm núm cung kính nói với Dạ Phi phàm:
“Khách qúy,ngài khỏe chứ,có người thông báo nhận được tin tức đe dọa,nói có người đặt bom tại khách sạn chúng ta,mọi người ở đây bất cứ lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng,cho nên. . . . . . Cho nên,quấy rầy!”
Nam nhân viên phục vụ giọng trầm thấp mang theo từ tính,rất dễ nghe.
Đáng tiếc vành nón hắn kéo tương đôi đối thấp,cộng thêm đầu cúi thấp khúm núm,Dạ Phi Phàm căn bản không nhìn được vẻ mặt đối phương,chỉ cảm thấy người đàn ông trước mặt vô cùng nhát gan,lãng phí được một vóc người cao gầy hoàn hảo.
Chẳng qua giờ phút này hắn căn bản không tâm trạng so đo những thứ đó,chỉ muốn nhanh chóng đuổi đi người phục vụ không biết điều.
Vì vậy hắn lạnh lùng nói: “Chỉ là chuyện giật gân thôi chứ ai dám gài bom tại khách sạn Hoàng Gia?Dù có đặt bom thật,hậu quả tự ta gánh chịu,hiện tại cậu lập tức rời đi!”
Nhưng mãi cho đến hắn nói xong một lúc lâu,nam phục vụ viên trước mặt cũng không rời đi,chỉ là yên lặng giống như đang suy tư chuyện gì.
Dạ Phi Phàm không nhịn được,trực tiếp đẩy ngã nam phục vụ viên xuống đất! Hắn hôm nay gặp rất nhiều chuyện phiền não mâu thuẫn,thật sự không có kiên nhẫn nói chuyện quá nhiều với người phục vụ.
Sau khi đóng cửa hắn lần nữa bước nhanh trở về phòng,phát hiện Diệp Vị Ương đã nhanh chóng thay quần áo của mình.Chiếc váy ngắn ngủn mát mẻ,phía trên vết máu loang lổ là máu trước đó của Thanh Phong Tuấn,nhưng khi nhìn vào trong mắt Dạ Phi Phàm lại hiểu lầm thành chuyện khác,hắn hoảng sợ trợn to hai mắt,nổi giận nói:
“Em bị thương? Tại sao không nói sớm!”
——— Trong lòng hắn lo âu cùng lo lắng là chân thật cũng mơ hồ có tự trách.
Hắn nghĩ nếu như Diệp Vị Ương sớm nói với hắn,cô bị thương rất nghiêm trọng,hắn vừa rồi sẽ không đối xử cô như thế? Hắn chỉ nghĩ chứ không hết sức xác định,bởi vì khi mất đi lý trí hắn cũng không thể khống chế chính mình.
Diệp Vị Ương nghe được hắn nói,trên gương mặt tái nhợt chứa nước mắt chưa khô có chút buồn cười.
Mặc dù vết máu trên váy không phải của cô,nhưng cô hiện tại đột nhiên không muốn nói ra chân tướng,cứ để mặt hắn đau lòng đi,nếu như hắn còn có chút lương tri tại sao trước đó còn nhục nhã cô! Thiếu chút xíu nữa đã. . . . . .
Hai nánh mắt phức tạp nhìn nhau,ai cũng không chịu giải thích.
Diệp Vị Ương nhìn Dạ Phi Phàm trong hai tròng mắt kia vốn có lo lắng lại nhanh chóng biến mất,nó lóe lên rồi mất nhanh đến cô không biết giờ hắn đang suy nghĩ gì,thay vào đó vẻ mặt lạnh như băng vô cùng quen thuộc.
Lại là vẻ mặt này!Cô chịu đủ hắn tàn nhẫn lạnh lùng! Cánh môi như hoa cũng nhịn không được nói ra lời trách móc:
“Dạ tổng tài!Là tôi trước kia nhìn lầm anh,thật xin lỗi,tôi không phải loại phụ nữ tùy tiện! Nếu như nhìn tôi không vừa mắt,anh cứ sa thải tôi đi,có thể yêu cầu tôi từ hôm nay trở đi không cần đến công ty làm.”
Nghe được cô nói không muốn trở về làm nữa,một chút liên hệ lẫn nhau cũng bị cắt đứt,ngay cả ước mơ đứng đầu giới người mẫu cũng vứt đi chỉ vì muốn cách xa hắn,điều này làm cho lửa giận Dạ Phi Phàm vừa rồi miễn cưỡng áp chế xuống giờ lại lần nữa bùng nổ!
Hắn nguy hiểm nheo cặp mắt, ánh mắt sâu thẳm khóa chặt cô,tức giận hỏi: “Em nói gì? Lặp lại lần nữa!”
Đang lúc ấy,tiếng chuông cửa chói tay lần nữa điên cuồng vang lên!
Xem tiếp: Chương 28: Hắn Không Phải Người Đàn Ông Của Tôi