41 【Càng là người tự ti, ở trước người mình yêu sâu đậm, càng không thể hạ thấp phong độ. Yêu thương một người, trở nên rất rất thấp, thấp đến nỗi từ trong bụi bẩn cũng có thể nở hoa, là chuyện mà người phụ nữ kiêu ngạo như Trương Ái Linh mới có thể làn được.
42
【“Xem đi! Hạ Tiểu Bạch, mày cho rằng mày đã để đoạn tình đầu đau khổ kia ra đi rồi sao? Đứa ngốc! Nhìn xem đi! Người mà mày từ mười năm trước cùng người yêu bây giờ của mày, thật ra là một người đấy!”】
※※※
Buổi tối, Mộ Nghịch Hắc đến trường học gặp tôi.
43 【Kỳ thật, yêu nhất cho tới bây giờ cũng không là tô vàng nạm ngọc bên ngoài anh, yêu nhất vẫn là anh bên trong thối rữa, anh tâm địa dã thú, anh trong ngoài không đồng nhất, anh giả dối gian xảo, anh bộc trực dựa dẫm, anh vui vẻ bất thường…… Cùng với anh ngẫu nhiên cố chấp cùng tính trẻ con.
44 【Tuy rằng, tôi yêu anh. Tuy rằng, anh yêu tôi. Chúng tôi vẫn từng bước đi đến kết cục ngày hôm nay. Bởi vì, ở trong thế giới cuồn cuộn này, không chỉ dựa vào tình yêu là hai người có thể đi đến con đường cuối cùng.
45 Thân phận anh xưa đâu bằng nay, đã không còn lái chiếc xe màu cam dũng mãnh trước đây, bởi dễ khiến cho người ta chú ý, quá phô trương. Thường ngày, trong thương nghiệp xã giao khó tránh khỏi phải uống rượu, lại điều một người lái xe chuyên môn đưa đón.
46
Khi em ở phía bên kia ngọn núi
Anh cô đơn trên con đường không có điểm cuối cùng
Thường xuyên nghe thấy tiếng em thở bên tai
Lại không cảm nhận được hơi thở nơi lồng ngực
Tương tư là một loại bệnh
Tương tư là một loại bệnh
Một loại bệnh…
-Tương tư là một loại bệnh-Trương Chấn Nhạc
Nắng sớm xuyên qua cửa sổ chiếu vào căn phòng.
47
Bốn năm, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, lại đủ cho một mối quan hệ bãi bể hóa nương dâu…
Thời gian: Bốn năm sau
Địa điểm: Phòng phát thanh nào đó ở thành phố X
Nhân vật: Người chủ trì Tôn Miểu Miểu vs.
48
Vết mực bút máy vạch lên góc giấy trắng, in hằn hai chữ: GẶP LẠI
Đến bệnh viện, vừa vào phòng bệnh, dì Trần đã kéo tôi lại, cười vang: “Tiểu Bạch, mọi người vừa nghe chương trình kia, dì còn bảo với chú Trình là tiếng phổ thông của cháu ấy à, nói cho cùng, không thua kém gì người dẫn chương trình cả”
Chú Trình phụ họa: “Đúng rồi, giọng cũng hay nữa! Như nhà thơ nào từng nói ấy nhỉ, đại loại là giống phun châu nhả ngọc ấy.
49 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một ly cà phê tạo ra thảm kịch, thật ra là câu chuyện Tái ông mất ngựa
Đối với một người thất nghiệp mà nói, thứ 3 hẳn là ngày trong tuần tôi thích nhất.
50 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Tiểu Bạch, những năm qua, anh luôn quan tâm đến em, dù em có biết hay không…
Về nhà, tôi thay quần jean bị đổ cafe ra, gọi điện thoại báo với mẹ một tiếng rằng máy tính tôi bị hỏng, phải qua nhà bạn vẽ cả đêm, sau đó cầm di động và HDD, CD hệ thống cùng bản gốc tranh minh họa đến văn phòng tạm thời của Mộ Dung Tĩnh Huyền ở bảo tàng để làm việc.