221 Lúc Tiểu Viêm phóng ra mười khỏa Thiên châu, màu sắc của năm khỏa Thể châu đã hoàn toàn bị năm khỏa Ý châu che lấp. Thân là Thiên châu sư thuộc tính Hỏa, Ý châu của y chính là những khối Tinh Quang Hồng Bảo Thạch sáng rực.
222 Hết thảy mọi chuyện xảy ra quá nhanh, từ lúc Lâm Thiên Ngao bị đẩy lui cho đến khi Thượng Quan Băng Nhi đối mặt với nguy cơ sinh tử bất quá chỉ trải qua thời gian hai lần hô hấp đầy ngắn ngủi.
223 Đưa tay lên ngực, nhẹ nhàng vuốt ve đầu Mèo mập, Chu Duy Thanh xúc động thầm thì:- Cảm ơn mi, mèo mập. Ra mi lột truồng ta cũng chỉ để giúp ta. . . Mèo mập đang quạu quọ xù lông nơi lồng ngực, bị hắn vuốt ve nhất thời đờ ra.
224 - Tới đây. Thể châu của ta là Băng Chủng Phỉ Thúy đại biểu cho lực lượng. Chúng ta đều Tam châu, sợ gì không đọ sức với nhau?Tiểu Tứ cười ha hả:- Duy Thanh, là ngươi tự đi tìm phiền phức đó, cần gì phải thế chứ? Không phải chỉ là một lần đại hội Thiên Châu thôi sao? Ô Kim Đồ Thần Phủ của Ô Nha, đến cả lão đại còn phải nhức đầu đấy.
225 - Tới đây. Thể châu của ta là Băng Chủng Phỉ Thúy đại biểu cho lực lượng. Chúng ta đều Tam châu, sợ gì không đọ sức với nhau?Tiểu Tứ cười ha hả:- Duy Thanh, là ngươi tự đi tìm phiền phức đó, cần gì phải thế chứ? Không phải chỉ là một lần đại hội Thiên Châu thôi sao? Ô Kim Đồ Thần Phủ của Ô Nha, đến cả lão đại còn phải nhức đầu đấy.
226 Phỉ Lệ Chiến Đội một lần nữa lên đường. Bọn họ bắt buộc phải thay đổi sang đi bằng xe ngựa do Chu Duy Thanh tìm từ mấy thành thị gần đó. Kỳ thật, xét theo số người thì chỉ cần một chiếc xe ngựa thật lớn là đủ.
227 Lâm Thiên Ngao gật đầu nói: "Đây là sự lựa chọn của đa số các đội. Bởi vì chỉ có như vậy mới có thể tận lực bảo tồn thực lực để đối mặt với những quốc gia khác.
228 Những người này mặc dù là đi theo phía sau Bạch Cửu, nhưng cảm giác hình như bọn họ không nhìn thấy ba người Chu Duy Thanh. Giống như trong lòng bọn họ, căn bản không có tình cảm, thậm chí không có bất kỳ cảm xúc.
229 Thượng Quan Băng Nhi đột nhiên dừng bước, ánh mắt tập trung nhìn về phía trước, Chu Duy Thanh thấy vậy sửng sốt nhìn theo nàng, chỉ thấy cách đó không xa, chịu trách nhiệm rút thăm cho đội Khắc Lôi Tây đế quốc là Bạch Cửu với tùy tùng của hắn Lạc Hiểu Dạ đang cùng với hắc y thiếu nữ nói chuyện gì đó.
230 Cùng so sánh với ngày hôm nay, thì rõ ràng không khí ngày rút thăm hôm qua có vài phần xơ xác tiêu điều hơn. Hôm nay, tất cả các chiến đội đều tới, kể cả bốn chiến đội hạt giống cũng đồng dạng có mặt.
231 Không sai, chính là một tiếng nổ vang thật lớn, âm thanh đó phát ra khi Ô Nha đáp xuống dưới lôi đài. Trọng lượng cơ thể nàng nặng hơn một trăm sáu mươi cân, nhảy lên thật cao rồi rơi xuống lôi đài làm bằng đá, âm thanh phát ra không lớn mới là chuyện lạ.
232 Diệp Phao Phao đại diện cho Phỉ Lệ Chiến Đội xuất chiến trận thứ hai, và lần này Mễ Âu chiến đội phái ra một gã thanh niên dáng người nhỏ gầy. Vừa lên đài, hắn đã cẩn thận đánh giá Diệp Phao Phao một chút, khi xác định đối phương không biến thái như Ô Nha mới nhẹ nhàng thở ra.
233 "Phỉ Lệ chiến đội, Ô Nha. ""Phỉ Lệ chiến đội, Chu Duy Thanh. "“Mễ Âu Chiến Đội, Ngô Chính Dương. ""Mễ Âu Chiến Đội, Giang Phi. "Sau khi Bốn người xưng tên, trọng tài hô một tiếng bắt đầu, cuộc tranh tài thứ ba giữa Phỉ Lệ chiến đội và Mễ Âu chiến đội chính thức bắt đầu.
234 Đến lúc này, Chu Duy Thanh đã có thể hoàn toàn khẳng định, đây là một kỹ năng phong ấn tương đối cường hãn. Hơn nữa, lúc trước nó tiến đến thì tốc độ rất thong thả, nhưng lực công kích nhất định hết sức kinh khủng.
235 Mỗi Thiên Châu Sư đều có một tiết tấu riêng của bản thân mình, khi Giang Phi trúng phải Tuyệt Đối Chạm Chạp của Chu Duy Thanh phóng thích, thậm chí nàng còn không biết tại sao tốc độ của mình lại đột nhiên chậm chạp như vậy? Tuyệt Đối Chậm Chạp thật sự là quá bí mật rồi, ban đầu xem như là Minh Vũ tu vi Chín Châu cũng chưa chắc đã biết rõ ràng chuyện gì xảy ra.
236 Nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được, Thiên Châu Đại Tái lần này Mễ Âu chiến đội cũng phải dừng tại đây thôi. Giang Phi vẫn quá vọng động rồi, vẫn đang vòng thứ nhất lại dùng Xả Thân Kỹ.
237 Trong phòng nghỉ Đan Đốn chiến đội, một mỹ nữ hết sức trẻ tuổi, nhìn qua dung mạo chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi. Nhưng vẻ mặt luôn trầm tĩnh, trên mặt vẫn luôn mang theo một nụ cười điềm tĩnh, giơ tay nhắc chân đều có phong phạm phong khinh vân đạm, tựa hồ như đều không thèm để ý đến toàn bộ mọi thứ.
238 Nghe người hướng dẫn giới thiệu, Chu Duy Thanh và Băng Nhi đều hít một hơi thật sâu sợ hãi nhìn Ngưng Hình Các này, muốn lên tầng bốn phải có tu vi Bảy Châu, thế nhưng tầng năm là Chín Châu, nhưng còn phải là người của Thác Ấn cung Trung Thiên đế quốc hoặc là Ngưng Hình Các mới được.
239 Thượng Quan Băng Nhi mờ mịt lắc đầu, nói: “Hai vị, trước tiên các ngươi dứng đậy đã, ta không quen các ngươi a!Vị quản sự Vũ Văn Kiệt nhìn vẻ mặt mờ mịt của Thượng Quan Băng Nhi, như chợt toát ra vài phần hiểu rõ: “Vâng, tiểu thư tự nhiên không biết chúng ta, tiểu thư cứ thị sát Ngưng Hình Các, có việc gì xin ngài cứ phân phó.
240 Đích thân hôn lên đôi môi đỏ mọng của ‘Thượng Quan Băng Nhi’, Chu Duy Thanh mới cảm giác được có chút không đúng. Ngày thường, hắn cũng không phải là không có hun qua, mặc dù đa số là đánh lén, nhưng mùi vị đôi môi của nàng hắn vẫn nhớ rõ, ôn nhu, mềm mại, còn mang theo hương thơm nhàn nhạt.