81 Edit: Ong MDBeta: Vô PhươngYêu hoa thược dược tên là Hồng Dược. Đó là một tiểu nha đầu hiểu chuyện, xét về ngoại hình cũng được coi như trăm dặm khó tìm, có điều lúc vừa hóa thành người chưa nói được, như chim non chỉ biết mỗi Bình Sinh, luôn bên hắn như hình với bóng.
82 Edit: Như BìnhBeta: Vô PhươngTận mắt thấy tay Bình Sinh sắp chạm vào người mình, Thiên Sắc kinh hoàng tột bậc, đồng tử co rút lại, lòng chấn động, nàng có muốn tránh cũng không kịp nữa, chỉ đành để hơi lạnh quật vào người.
83 Edit: Ong MDBeta: Vô PhươngTừng giọt máu nhỏ từ cổ tay Bình Sinh xuống người Thiên Sắc, không hề có mùi máu tanh, chỉ thoang thoảng mùi hương của hoa Khuê Uy, bay bổng kỳ lạ khắp không khí.
84 Edit: Như BìnhBeta: Vô PhươngTuy bị Bạch Liêm kéo, nhưng Thiên Sắc vẫn không đi cùng y như dự đoán. “Đi?” Nàng đứng thẳng tắp, thân mình cứng đờ, nâng niu viên Tù hồn châu trong bàn tay, sự kinh ngạc và cảm động ban đầu tan dần đi, câu hỏi kia như tự vấn như than thở, mang theo sự bất lực nhạt nhòa: “Cho dù đi được, thì có thể đi đến đâu?”Đúng vậy, trời đất rộng lớn thế, nhưng hôm nay nàng không còn đường để đi nữa.
85 Edit: Ong MDBeta: Vô PhươngĐúng như lời Dụ Lan nói, khắp lục giới không ai không chê cười nàng. Lúc trước là công chúa yêu giới ngang ngược không ai bì nổi, chỉ vì một người phàm mà không chỉ mất quyền thế địa vị, cuối cùng còn bị trục xuất.
86 Edit: Như BìnhBeta: Vô PhươngTình cảm dâng trào quá nhanh còn khó đề phòng hơn cả cơn đau kia, giống như giữa trời mùa hạ nóng bức đột ngột xuất hiện những bông tuyết trắng như lông ngỗng, cho nên khi cơn đau dần qua đi, cánh tay Bình Sinh đang ôm Thiên Sắc cũng lơi lỏng đi nhiều.
87 Edit: Ong MDBeta: Vô PhươngThôi thôi, thiếp phải xa chàngBao ân, bao ái lỡ làng từ đâyHoa tàn, nguyệt tận đêm nàyCòn duyên xin hẹn sum vầy ngàn sau. Câu hỏi của Bình Sinh không phải lời lẽ nghiêm khắc, tàn khốc nhưng quá bất ngờ khiến Hạo Thiên trợn tròn mắt không kịp chuẩn bị.
88 Edit: Như BìnhBeta: Vô PhươngBình Sinh không biết tại sao mình lại ngủ, giờ khắc có Thiên Săc ở bên, dường như hắn thấy mệt mỏi vô hạn, cơ thể nhũn ra như sợi mỳ, nằm úp sấp không chút sức lực.
89 Edit: Ong MD Beta: Vô Phương“Tổ mẫu con là ai?”Nói một cách công bằng, Bình Sinh tự nhận thấy vấn đề này không coi là thăm dò việc riêng tư của người khác, dù sao thì bây giờ hắn cũng là người đứng đầu Cửu Trọng Thiên, xử lý mọi việc lớn nhỏ, gặp một đứa bé nên thuận miệng hỏi thăm lai lịch cũng hợp tình hợp lý.
90 Edit: Như BìnhBeta: Vô PhươngBình Sinh quỳ gối trước cửa tiên phủ Huyền Đô Ngọc Kinh ở Ngọc Thanh cảnh suốt mười ngày mười đêm, chỉ mong cầu kiến Phù Lê Nguyên Thủy thiên tôn.
91 Edit: Ong MDBeta: Vô Phương Tuy nói chắc như đinh đóng cột, nhưng dù có là Bắc Cực Trung Thiên Tử Vi đại đế thì trong thời gian ngắn Bình Sinh cũng chẳng có cách nào, cũng không biết phải làm gì để tụ hồn cho Thiên Sắc có cơ hội sống lại.
92 Edit: Như BìnhBeta: Vô PhươngTuy không thể xem là tìm được phương pháp giúp Thiên Sắc tụ hồn trọng sinh, nhưng khi Bình Sinh mang theo Ôn thú quay về Tử Vi viên thì lòng vẫn rất vui mừng.
93 Edit: Như Bình + Ong MDBeta: Vô PhươngBình Sinh không thể tin vào mắt mình. Hơn một ngàn năm qua, kể từ khi hắn bắt đầu nhớ lại chuyện cũ, hắn vẫn không dám ngủ, vì chỉ cần nhắm mắt lại hắn sẽ nhìn thấy cảnh tượng thảm thiết nàng moi tim trả hắn.