61 Mã Thành Đằng lập tức phân phó người mang dụng cụ vẽ tranh tới. Nguyệt Dao không thể sử dùng thuốc màu, mà chỉ dùng hai màu trắng đen đan xen tô vẽ. Tranh vẽ chính là cảnh sắc của Hải Đường Uyển.
62 Mã Thành Đằng có thể lên làm quan chính tứ phẩm trong quan trường ở độ tuổi này, hiển nhiên không phải là một tên ngốc. Rất nhanh đã hiểu được ý tứ của Nguyệt Dao.
63 Mã Thành Đằng trước nhấc lên một chuyện, hỏi Nguyệt Dao nói: "Nguyệt Dao, con nói cho cậu, có phải con ở Liên gia bị ủy khuất hay không ?" Tuy rằng từ lúc gặp mặt Nguyệt Dao đến bây giờ, khí sắc của Nguyệt Dao cũng rất tốt.
64 Mã Thành Đằng nhất định là biết nương mình cho muội muội một viên dạ minh châu làm của hồi môn. Một bảo vật quý như vậy muốn cho nữ nhi đem theo làm của hồi môn, khẳng định phải nới với nhi tử một tiếng đấy.
65 Ngày thứ hai, Nguyệt Dao rửa mặt chải đầu một phen. Dẫn Chính ca nhi đi thỉnh an Trình thị. Vừa đến chính phòng, liền nhìn thấy bên cạnh Trình thị đã có hai cô nương khác.
66 Trình Lệ Tư thấy Trình thị quăng cho nàng sắc mặt không tốt, liền biết bản thân nàng đã nói sai. Dịu dàng cười nhạt một tiếng nói: "Cậu một mực kể chuyện thời niên thiếu của nương với Nguyệt Dao.
67 Nguyệt Dao nhìn thấy nhiều đồ trang sức tinh mỹ xinh đẹp như vậy, tiếng thở dài trong lòng càng đậm. Mỗi một kiểu đồ trang sức đều có giá trị xa xỉ. Hiện giờ Mã gia lại chỉ có một người kiếm tiền là cậu, bổng lộc quan viên tứ phẩm so với những gì bọn họ hoa tay phung phí cực kỳ bé nhỏ, Mã gia bây giờ hoàn toàn dựa vào của cải tổ tiên để lại mà chống đỡ.
68 Trình thị hộc máu ở trong lòng. Nha đầu này chọn lựa đồ trang sức, giá trị hơn mấy nghìn vàng, so với mấy thứ đồ chọn lựa trước đó đều quý hơn. Trong bụng Trình thị có chút tức giận, thật đúng là không cần bỏ tiền mình ra liền có thể mặc sức mà chọn, một chút cũng không biết tới cái gọi là đạo làm khách.
69 Ngày thứ hai Nguyệt Dao đang để Hoa Lôi tùy ý thu thập. Đặng ma ma mang duy mạo tới, Nguyệt Dao nhìn chiếc nón lụa trắng đang rũ xuống cũng có thể che cả tay nàng kia.
70 Xe ngựa dừng lại. Nguyệt Dao nghe được lời xa phu nói đã đến nơi rồi, mời xuống xe, không biết vì sao tim nàng bỗng chốc nhảy lên đập thình thịch nhảy.
71 Nguyệt Dao lắc đầu: "Cậu, số tiền này để con tự mình tới trả. " Một nhà dân phổ thông ở đây một năm hai mươi lượng bạc là có thể ba bữa ăn không lo rồi.
72 Hồng Phúc tửu lâu tổng cộng có ba lầu. Lầu một chuyên dùng chiêu đãi những người bình thường. Lầu hai là nhã gian, còn lầu ba là nơi chiêu đãi khách quý.
73 Trong bụng Thẩm Thiên cũng thấy kỳ quái làm sao Mã Thành Đằng lại mang theo Nguyệt Dao tới tửu lâu, nét mặt lại không lộ ra chút nào. Ôn hòa nói: "Chất nữ mau đứng lên.
74 Nguyệt Dao theo Mã Thành Đằng đi đến một thư cục gia. Chưởng quỹ đưa tới một quyển bảng chữ mẫu theo thể chữ Âu Dương Tuần. Sau khi xem xong Nguyệt Dao lắc đầu: "Quyển này không tốt.
75 Thanh Phong thư cục còn có một nguyên nhân khác làm cho sĩ tử theo đuổi mà Nguyệt Dao không biết. Đó chính là nếu ngươi triển lộ tài hoa ở đây, được mấy chưởng sự nơi này tán thành, thư cục sẽ tiến cử cho các vị danh sĩ biết.
76
Nguyệt Dao xem hai người như không tồn tại, trực tiếp đi tới chỗ Mã Thành Đằng. Thư đồng sau lưng ôm hơn mười quyển sách. Trước khi chọn lựa sách đều đưa đến bàn tính tiền bên kia.
77
Lam tiên sinh đưa hai người bọn họ vào trong sương phòng nhỏ. Dâng lên hai bản thư tịch. Nguyệt Dao mở ra nhìn, vừa nhìn đã như nhặt được chí bảo: "Lam tiên sinh, hai bản sách này ta đều muốn.
78
Trở về Mã phủ, cũng đã đến giờ lên đèn.
Nguyệt Dao dùng bữa tối với Mã Thành Đằng, trong lúc dùng bữa có mấy lần Nguyệt Dao muốn nói tới chuyện tiêu pha trong nhà với Mã Thành Đằng một chút.
79
Thật ra vừa nói xong những lời này Đặng ma ma đã bắt đầu cảm thấy hối hận. Đây đâu phải chuyện cô nương có thể tham dự vào được kia chứ. Cô nương còn nhỏ như vậy, không nên để cho cô nương tiếp xúc với những sự tình xấu xa, bẩn thỉu như thế này.
80
Dường như Nguyệt Dao đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Đặng ma ma: "Ma ma, Mạc thị làm việc không chút ranh giới, ngay cả chút tiền riêng trong tay ta cũng muốn lấy làm của riêng.