281 CA NỮ EDITOR: DOCKE Phàm nơi nào có tửu lâu thì nơi đó có ca nữ, nơi nào có ca nữ thì nơi đó có sắc lang. Nhưng ca nữ đôi khi cũng không hẳn đã là kẻ yếu.
282 MÃNG PHU EDITOR: DOCKE Ta không muốn làm mãng phu. Ta đảo mắt nhìn mọi người vây quanh, khuyên bảo: “Tên mặt thẹo này, trong trấn này có lẽ ai ai cũng biết hắn là tên giết người không chớp mắt.
283 TỜ GIẤY EDITOR: DOCKE Tờ giấy này, ta đã lợi dụng những lúc rảnh rỗi, vất vả lắm mới viết xong. Tuyên Vương phòng bị ta rất nghiêm. Chẳng những không có bút mực giấy viết, mà ngay cả đầu than có thể viết chữ được hắn cũng sai người lấy đi mất.
284 KINH DOANH EDITOR: DOCKE Tuyên Vương trông thấy thần sắc của ta, gắp một phần bánh xốp hấp thiên tầng đặt vào đĩa của ta, nói: “Không bằng nếm thử xem?” Ta miễn cưỡng nói: “Mấy món này, bây giờ ta không thích ăn…” Tuyên Vương cũng không miễn cưỡng, thuận miệng nói: “Nếu ngươi không thích, vậy thì cứ đổ xuống sông đi…” Lạc Nhạn đi tới, cầm lấy cái đĩa đó, tùy tay đổ xuống sông… Ta không khỏi buồn cười, cố ý nhăn nhíu mặt mày: “Trên bàn này, không có món nào ta thích ăn cả…” Lạc Nhạn chần chờ nhìn Tuyên Vương.
285 BÍ MẬT THUYỀN LỚN EDITOR: DOCKE Đảo mắt nhìn chiến thuyền một vòng, bỗng nhiên lại nghĩ đến một vấn đề mà trước nay vẫn chưa từng lo nghĩ qua. Hắn là ta phải sớm nghĩ đến vấn đề này rồi mới phải.
286 NGÔN NGỮ EDITOR: DOCKE Tử Dạ hỏi: “Vì sao ngươi lại phát sinh xung đột với nàng? Chẳng lẽ ngươi không biết Vương gia coi trọng nàng ta thế nào sao?” Lạc Nhạn nghe vậy, cúi đầu mà khóc: “Tất cả xung đột này cũng đều do Vương gia dựng lên.
287 CON NÍT EDITOR: DOCKE Như vậy, với sự tự tin của Tử Dạ cùng với kinh nghiệm ngày thường, trước tiên hắn sẽ xem xét mạch đập ở cổ tay. Chỉ cần nhịp đập của cổ tay hoàn toàn không có, hắn sẽ không hoài nghi vào phán đoán của mình, lập tức cho rằng người này đã chết.
288 LÊN THUYỀN EDITOR: DOCKE Ta không khỏi nhớ đến những lời mà Tử Dạ và Lạc Nhạn đã nói với nhau trong khoang thuyền. Tử Dạ nói thủ hạ của Tuyên Vương có đến mười tên cao thủ, ngay cả hắn cũng chỉ có thể tiếp hơn trăm chiêu.
289 NGƯ LẠT EDITOR: DOCKE (Ngư: cá, lạt: vị cay) Trở lại khoang thuyền, ta nói thẳng: “Tử Dạ, Vương gia nói với ngươi chưa? Muốn ngươi giúp ta làm một chuyện?” Tử Dạ mê hoặc nói: “Không phải Vương gia sai ta hộ tống ngươi trở về khoang thuyền sao?” Ta thở dài nói: “Vương gia biết gần đây ta không ăn uống gì, cho nên mới tự mình xuống biển câu cá.
290 BÀN CỜ VÀ QUÂN CỜ EDITOR: DOCKE Trận giao thủ lần đó, xem ra ta đã kích Tuyên Vương không nhẹ. Hắn không cho gọi ta ra khoang thuyền cùng nhau vui chơi giải trí nữa.
291 CHƠI CỜ EDITOR: DOCKE Ta ngồi mạnh xuống, cẩn thận nghiên cứu tàn cục không biết của cổ nhân đã nhập quan tài nào để lại. Nghĩ rằng, ngươi chết thì cứ chết đi, còn bày ra cái tàn cục chính mình còn không giải được này để hù dọa hậu nhân, bộ không sợ bị đoạn tử tuyệt tôn hay sao… Ta vừa thầm mắng cổ nhân vừa cẩn thận nghiên cứu tàn cục.
292 NGƯ BÁ THIÊN EDITOR: DOCKE Đang nghĩ ngợi thì có một đôi tay kéo ta trở lại. Âm thanh ôn hòa, không mang theo một chút tức giận nào của Tuyên Vương vang lên: “Thế nào? Nhìn cái gì thế?” Ta nghĩ, tuyệt đối không thể để hắn phát hiện ra Ngư Bá Thiên được.
293 TIỂU PHÚC TỬ ĐẾN EDITOR: DOCKE Khổng khỏi cẩn thận quan sát hắn. Nhìn vào chiều cao, quần áo, thần thái, hắn chỉ có thể là Tử Dạ. Nhưng ta lại nhìn đến ánh mắt của hắn.
294 HẢI NGOẠI EDITOR: DOCKE Tiểu Phúc Tử gật gật đầu, nói: “Hiện tại xem ra, thế lực ngầm của Tuyên Vương vượt xa hơn rất nhiều so với những gì chúng ta thấy được bên ngoài.
295 HẮC SA CẢNG EDITOR: DOCKE Trong nháy mắt, thuyền đã đi đến một hải vực. Biển lớn, mênh mông vô bờ. Trời và biển hòa thành một màu, nơi nơi đều giống nhau.
296 BÓNG NGƯỜI EDITOR: DOCKE Ta thầm nghĩ, có vẻ Tiểu Phúc Tử đã điều tra rất rõ về tính cách của Tuyên Vương, biết rất rành mạch. Chỉ có điều, có cách nào nữa đâu, nếu hắn đã phá hư rồi, duy chỉ còn kế này, được bước nào hay bước ấy vậy.
297 KIẾP TRƯỚC KIẾP NÀY EDITOR: DOCKE Ta lạnh lùng nói: “Ngươi cho rằng, ta sẽ như ngươi mong muốn?” Hắn nở nụ cười, nhạt như cành liễu mảnh: “Ngươi là người của bổn vương.
298 KHÍ CẦU EDITOR: DOCKE Ta trợn mắt há hốc mồm mà nhìn ba cái đầu mới vừa rồi vẫn còn đang yên vị trên cổ, nháy mắt đã rơi xuống đất. Tiểu Phúc Tử nói: “Nhanh lên, chúng ta mau xuống thuyền nhỏ…” Chúng ta chạy vội đến bên thuyền, đã thấy chiếc thuyền nhỏ kia chỉ còn là một cây cột buồm lộ ra trên mặt nước.
299 GẶP NẠN EDITOR: DOCKE Khí cầu bay giữa không trung, bên trong ngoại trừ Tuyên Vương còn có một người lưng đeo đoản cung, bộ mặt lạnh lùng, chòm râu bạc trắng.
300 XẢ NƯỚC EDITOR: DOCKE Nghĩ rằng, tuy nói ngươi thân là vương giả, võ công không cao nhưng nếu muốn né một chén nước, vẫn rất dễ dàng mà? Tuyên Vương để mặc nước trên mặt chậm rãi chảy xuống, cũng không lau khô.