41 Chương 7. 1 Anh Chu trở về Giai đoạn đầu học kì sau của năm ba, mỗi người trong phòng ngủ của chúng tôi đều vì chuyện thực tập mà công việc bắt đầu bận rộn hơn.
42 Chương 7. 2 Đối mặt “Anh ta đã trở về, cậu phải đi tìm anh ta đi. ” Tư Ngôn vừa nói vừa ném mấy hạt đậu phộng vào miệng. Tiểu Tiểu cũng gật đầu: “Đúng vậy, nói hiểu lầm ra rõ ràng, không phải vướng mắc nữa rồi.
43 Chương 7. 3 Em cao hơn Tôi không hiểu, phát cáu, lập tức cầm cái túi trong tay hung hăng ném về phía cái gáy của anh: “Chu Dật, anh đứng lại đó cho em!!” Hiệu quả tốt, anh nhất thời dừng bước, kéo căng vẻ mặt cứng ngắc quay qua, nhặt ba lô trên mặt đất lên, cầm trong tay.
44 Chương 7. 4 Khi đó anh đã có bạn gái Ôi trời ơi!! Ba chữ này thật đúng là chạm đến điểm yếu của lò Tôi lập tức ưỡn ngực, hết sức tự hào nhướng mày nói: “Đúng! Cao thêm 3cm đấy! Lợi hại chưa!” Anh sâu kín nhìn mắt tôi, nói: “Hơi bất ngờ.
45 Chương 7. 5 Tâm sự Chu Dật nhìn tôi nhăn mày, nhưng mấy giây tiếp theo thì giãn ra, gọi người phục vụ thêm trà. Anh vừa nhìn làn sương từ trong chén trà nóng hổi đột nhiên dâng lên, vừa chuyển đề tài: “Anh thấy em học ở đại học A mới là vui đến quên trời quên đất đấy.
46 Chương 7. 6 Tôi mệt mỏi đá văng cửa phòng ngủ. Tiểu Tiểu hai mắt phát sáng nhanh chóng chạy tới: “Thế nào thế nào? Gặp chưa hả?” Thiểm Nhất Thiểm ngậm bàn chải đánh răng, một miệng đầy chấm nhỏ bọt nước từ trong WC thò đầu ra, ồm ồm nói với Tiểu Tiểu: “Trên đường về tớ nhìn thấy Lý Đông Lâm đi một mình, chắc chắn cô nàng đã gặp rồi, nếu không thì Lý Đông Lâm có thể về một mình sao?” “Thực sự!!?” Tiểu Tiểu hưng phấn suýt nhảy dựng lên, kéo cánh tay tôi ngồi lên giường: “Bà cô của tôi ơi, nhanh kể lại tiến trình từ đầu tới cuối cho tớ đi, cả ngày hôm nay tớ đều nhớ đến chuyện này của cậu đấy.
47 Chương 8. 1 Ngày hôm sau, vừa đến đài, tôi đã bị chị Trần kêu qu thì ra, giống như chị Trần đã nói, gần đây nhân viên trong đài được điều động quá nhiều dẫn đến thiếu nhân viên, cần người đi theo «Có khó khăn» ra ngoài dựng cảnh, bề ngoài là đi theo để học tập, trên thực tế cũng chính là một người chạy việc.
48 Không thể làm gì khác hơn là lười biếng trả lời anh: “Không có gì đáng ngại, không gãy xương, không trật khớp, không cần bó thạch cao, chườm lạnh mười lăm phút là có thể đi, ba ngày đầu đều phải chườm lạnh, sau đó chườm nóng, cử động tay trái thích hợp.
49 Giây tiếp theo, đã được một vòng ôm ấm áp đỡ lấy, Chu Dật cười xấu xa, nỉ non nói nhỏ bên tai tôi: “Đóa hoa yên tâm, anh chính là người con nhân dân rất tốt, vĩnh viễn cũng sẽ không để cho em ngã.
50 Nhờ vào ánh sáng của đèn phía trước, tôi thấy nhiều người trên xe đều xuống đứng ở trên đường nhìn đông rồi nhìn tây, dễ dàng nhận thấy rằng mọi người cũng không biết đây là tình huống gì.
51 Ngoại truyện 1 Anh Chu của Đản Đản Thành phố A, giữa hè. Sau khi cơn mưa xối xả đánh xuống, trời chiều tối tương đối mát mẻ hơn, Chu Đạm Đạm mở cửa thủy tinh trên sân thượng, chuyển cái xích đu làm bằng mây cuối tuần trước mới giật dây Chu Dật mua về nhà ra để ngoài sân, ngồi xếp bằng trên đó, thần thanh khí sảng hít thở không khí trong lành, lười biếng quan sát mấy cảnh mèo nhào về phía chó săn trong công viên đối diện.
52 Ngoại truyện 2 Tôi mang thai rồi Nói đúng ra là tôi mang thai đã hai tháng rồi, tôi đã xác nhận lần này đến lần khác cũng khoảng hai mươi lần rồi mới chấp nhận chuyện này là thật.
53 Ngoại truyện 3 Chu Lê Tích, nam, năm tuổi rưỡi, lớp một. Quá mức, quá mức rồi, lo lắng quá lo lắng, mọi người phân tích đúng sai mà xét xem để ột đứa bé sáu tuổi bất mãn nhảy từ lớp mẫu giáo thẳng vọt lên lớp một là cái nguyên tắc gì chứ? Vì thế tôi cảm thấy cực kì buồn rầu, vì thế buổi tối không thèm để ý đến phản kháng của Chu Lê Tích gội sạch đầu nó, chỉ là gội đầu mà thôi, nó làm gì phải hét thảm thiết như thế chứ, tôi thực sự là phục đứa trẻ này rồi.