21 Chương 3. 2 Chiếc camera quý giá Ngày cuối tuần là thời gian Chu Dật dạy bổ túc cho tôi, tôi cũng thật bội phục chính mình, vậy mà cũng không vắng một buổi chứ đừng nói đến trốn học.
22 Chương 3. 3 Đản Đản đau lòng Nhiệt tình tràn đầy của tôi đều bị một câu nói lạnh lùng thản nhiên như thế của anh ta cuốn đi, trong lòng chán nản xấu hổ đến nỗi cuống quýt cầm lấy bút, ép buộc lực chú ý đặt vào đề bài.
23 Chương 3. 4 Đại hội thể dục thể thao Trải qua chuyện ngu ngốc của tôi với Chu Dật, tôi ăn ngon, ngủ ngon, chơi tốt, sinh hoạt tốt, quan trọng nhất là tôi cũng học rất tốt.
24 Chương 3. 5 Mối quan hệ kì lạ Lí Đông Lâm không hổ là cao thủ trong cao thủ của toàn ban, tuy rằng giải thích không đơn giản rõ ràng như Chu Dật, một lần liền hiểu, nhưng lối suy nghĩ lại vô cùng rõ ràng, đều rất hợp lí, hơn nữa lại đặc biệt kiên trì, vấn đề nào không hiểu hết hắn lại một… hai… ba lần giảng lại cho tôi, cho đến lúc tôi hiểu rõ ràng thôi.
25 Chương 3. 6 Câu lạc bộ đêm Nửa tiếng sau, tôi giống như trở thành một cô gái vừa uống xong máu gà, tinh thần phấn chấn: “Thưa thầy Chu, em trở về lấy đồ ạ, sao Chu Dật tiến lên từng bước một, hời hợt nói với Lí Đông Lâm: “Em về lớp học của em trước đi, thầy có việc tìm em ấy.
26 Chương 3. 7 Thầy giáo hôn nồng nhiệt Sự thiếu hiểu biết của mấy người chúng tôi rất nhanh đã bị bầu không khí ở đây kéo đi, theo sự giới thiệu của người phục vụ mà gọi một chai rượu ngoại và mấy lon nước giải khát.
27 Chương 4. 1 Tôi thở càng ngày càng gấp, thân thể mềm mại không xương leo lên trên người anh, nhắm mắt lại. Đôi môi hơi mỏng của anh ngậm cánh môi tôi, ngu muội khẽ nói thầm với tôi: “Xin lỗi.
28 Chương 4. 2 Phá bỏ tuyến phòng thủ Chu Dật gần như là nén hơi thở hỗn loạn, lộn xộn, dùng sức hôn tôi, mở miệng tôi, quấn lấy đầu lưỡi của tôi mút vào thật sâu, mỗi một dây thần kinh của tôi đều bị nụ hôn của anh kích động, nhịp tim kịch liệt tăng nhanh.
29 Chương 4. 3 Lén lút Tôi quy củ trở về nhà, nửa người dưới bắt đầu bủn rủn, hời hợt, lại rất khó chịu. Ngồi ở phòng khách một lúc, ba sẽ trở về, tôi giống như tội phạm vừa mới được thả ra khỏi nhà tù, bắn lên từ ghế sô pha, cẩn thận nhận lấy đồ ăn trong tay ông: “Ba~ Ngài đã về rồi!” Ba tôi nghiêng đầu xem xét hai mắt tôi: “Đây là thế nào, sao cười cứng ngắc như vậy?” Vẻ mặt của tôi lập tức mắc kẹt giữa không trung, co rút, nói: “Có thể là ngày hôm qua ăn nhiều quả óc chó quá, cạp cạp.
30 Chương 4. 4 Bầu trời quang đãng Dưới ánh trăng, cái bóng của hai chúng tôi bị kéo dài, quấn cùng một chỗ, hợp hai thành một. Tôi ôm lấy cổ anh không để anh đi, anh không lay chuyển được tôi, quấn quýt nửa ngày, cuối cùng đồng ý tản bộ cùng tôi.
31 Chương 4. 5 Đản Đản thất vọng Thời gian ăn trưa sắp đến, Lăng Linh nhìn ra sự phân vân của tôi, vì vậy lanh lợi chạy lên bục giảng, quang minh chính đại hỏi Chu Dật: “Thầy Chu, buổi trưa thầy có việc gì không? Cùng chúng em đi ăn cơm đi ạ!” Mấy học sinh nữ vây quanh bên cạnh Chu Dật cười trộm mấy tiếng, đều nhìn Lăng Linh.
32 Chương 4. 6 Bất ngờ ngoài ý muốn Chu Dật lén lút kéo dài khoảng cách với tôi, tôi lo lắng đứng thẳng lưng, sắc mặt cứng ngắc: “Ba, sao ba lại ở đây?” Ngoài miệng hỏi, đôi mắt nhìn thẳng chằm chằm vào vẻ mặt của ông, rất sợ ông nghe được cuộc đối thoại giữa tôi và Chu Dật.
33 Chương 4. 7 Che giấu sự thật Lễ mừng năm mới gần đến, trên đường lớn vừa mới cởi ra trang phục của lễ Giáng Sinh liền thay bằng những đèn lồng lớn đỏ rực, đèn màu, pháo hoa cũng bắt đầu được bán ra, tuy rằng vẫn chưa tới Giao thừa, nhưng cũng đã có những đứa trẻ không chịu nổi yên tĩnh mà vào ban đêm lén lút bắn lên.
34 Chương 5. 1 Không có bức tường của gió Tôi nhìn Chu Dật tiễn Viên Trạch Khải ra cửa, sau đó thở dài với cánh cửa. Hơi thở thoáng dễ chịu hơn, vì vậy lùi lại mấy bước ngồi ở trên mép giường, sững sờ nhìn sàn nhà gỗ.
35 Chương 5. 2 Đúng là bất đắc dĩ Ngày hôm sau, tôi dậy muộn, lúc bước ra bên ngoài kí túc xá thì trời đang có mưa nhỏ, tôi mới đi được hai bước, đột nhiên cảm thấy mình gặp tà.
36 Chương 5. 3 Cứ chết như vậy Mấy phút đồng hồ sau, điện thoại di động trên người tôi kêu lên ầm ĩ, dĩ nhiên là Chu Dật. Giọng nói của anh truyền ra từ trong điện thoại nghe hơi trầm thấp, hỏi: “Em đang ở đâu?” Tôi cầm điện thoại di động nhìn trái nhìn phải, giọng nói rõ ràng: “Ở… phòng học.
37 Chương 5. 4 Uy vũ của chị Chu Lúc ăn trưa tôi không ra khỏi phòng học, Lăng Linh mua cơm về cho tôi, cùng ăn cùng cô nàng còn có Đinh Trạch và Lý Đông Lâm.
38 Chương 6. 1 Thế sự vô thường Tôi đã từng nghĩ lái xe leo núi là một trò giải trí rất kích thích, trong quá trình ta đi lên luôn thấp thỏm bất an, thậm chí thất vọng bản thân vì sao muốn chơi trò này.
39 Chương 6. 2 Khởi đầu mới (A) Buổi tối ngày đó trời mưa rất lớn, mái nhà bị nước mưa bên ngoài đánh vào vang lên loảng xoảng. Tôi mơ mơ màng màng mãi đến nửa đêm mới ngủ, sau đó mơ một giấc mơ rất ngắn.
40 6. 3 Đàn anh Lữ Viên lúc này đang nói chuyện phiếm với Lý Đông Lâm, nghe Pháp Y Y nói xong liền lộ ra vẻ mặt oán giận: “Em đã biết hết nhé, năm đó đúng là, anh khiêng cái túi xách bảo bối kia của em leo lên lầu 6, mệt đến gần chết không nói, còn thiếu chút nữa bị ngã xuống dưới.