21 Chap này chủ yếu là tâm tư tình cảm khó nói của mỗi người thôi. Có thể coi là một lúc dừng lại, không ngược cũng không hường. Nhưng như vậy mới hiểu hơn chứ nhỉ.
22 Một ngày mới lại đến, mọi thứ đều khoác lên ình một bộ dạng khác, Nguyên cũng vậyHôm nay, cậu lại trở về cuộc sống một mình của mình, không gò bó, không phải lo cho ai cảBàn tay quơ quào loạn xạ trên không trung, cuối cùng cậu cũng chạm vào được cái đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường.
23 Bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay cậu, lôi lôi kéo kéo đến một nơi nào đóĐi hết dãy hành lang của lớp học, Quang Anh đưa cậu đến một khu vườn phía sau trường.
24 Cuộc sống hạnh phúc của gia đình ba người, bắt đầuSau khi chuyển hết đồ đạc qua nhà của Khải, Nguyên ngồi phịch xuống ghế salon, tay phẩy phẩy tạo chút gió cho đỡ nóng"Tại sao không giúp em chứ?! Em ghét anh, ghét anh, ghét anh!!"-Nguyên không phục, ngồi dẩu môi trách móc.
25 A~ ta vì các cô mà viết H đây. Đọc bình thường thì được. Nhưng mà viết thì. . . ô. . . ô không biết đâuNhững chi tiết bên dưới vô cùng nhạy cảm và có cảnh người lớn.
26 A~ ta phải đen tối không tưởng tượng được mà vẫn thấy nó chưa được tốt lắm. Mong là các cô không chê trình độ viết H kém cõi của tôiCơ mà cho nó kích thích hơn thì khuyên mọi nguời nên đọc lại chap trước rồi hãy đọc tiếp chap này nha~ =3=À còn nữa, những bạn nào ko thích đọc có cảnh người lớn thì cuws việc click back.
27 Một ngày mới lại đến, ánh ban mai rực rỡ chiếu những tia nắng ấm áp làm vạn vật đều trở nên có sức sốngTrong căn hộ chung cư ba người. . . Ánh nắng lọt qua khe cửa chiếu vào làm cậu khẽ hé mắt, nhìn thấy Khải bên cạnh, đột nhiên trong đầu chạy dọc lại cảnh tối hôm trướcĐỏ mặt a đỏ mặt! Làm sao mà không ngượng ngùng được a? Nhưng mà cậu lại cảm thấy thực hạnh phúc vì có thể được ở bên anhNguyên xoay người nằm đối diện vào anh, nhìn chăm chú người đang say ngủ, lòng lại tràn đầy cảm giác hạnh phúc ngọt ngàoNhìn ngắm đã mắt, nhịn không nổi cậu vươn tay ra khẽ chạm vào mặt anh, hơi ấm từ bàn tay chạm vào da thịt mát lạnhĐột nhiên người kia mở mắt làm cậu không khỏi giật mình, tay không tự chủ định thu về lại bị người kia áp tay mình lên, giữ nguyên ở đó, còn dụi dụi vào tay mìnhCứ im lặng như thế, cả hai nằm nhìn nhau, có bao nhiêu lời yêu cũng không cần nói.
28 Sau tiếng hét thất thanh của bé con, hai người lớn lập tức lo lắng chạy quaĐang cùng nhau đi đến hướng đó, thấy xa xa có một cậu bé khác, ngồi chồm hổm trước mắt Tiểu Anh, vẻ mặt áy náy đưa tay quẹt quẹt lên mặt béKhải lại giữ tay cậu lại, hai người đứng ở khoảng cách nhất định nhìn tình hình của hai đứa trẻ, chứng kiến toàn bộ cuộc nói chuyện của chúngTiểu Anh: Hức.
29 Câu chuyện nhỏ số 1. . . Vương Nguyên chà chà cọ cọ cái nồi trong tay, rống to ra phía ngoài"Vương Tuấn Khải, chiều nay anh đón con!""Hôm nay đến lượt em mà?""Chiều nay em có một việc rất gấp! Anh đón thay em đi!""Em gấp việc gì? Sao em không đón?""Em phải về sớm""Làm gì?"".
30 Hiện tại, sau một thời gian ngâm ủ đầy đủ, jay đã có thể hoàn bộ truyện này rồi. Theo yêu cầu thì Jay đang tiến hành một bộ mới. Là [Fanfic KaiYuan] It's too late to apologizeFic mới này có lẽ sẽ gây cấn và nhiều tình tiết hơn hai fic trước của mìnhMong mọi người tiếp tục ủng hộ và góp ý để mình có thể cải thiện và viết tốt hơnCuối cùng là, cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã đồng hành cùng bộ truyện này đến cuối cùng.