1 Vạn vật từ hồng hoang, dần dần diễn tiến lột xác, cả đời vạn vật thế gian. Trong vạn vật, lấy nhân loại làm đứng đầu, còn lại là côn trùng cá chim thú, tiếp theo là hoa cỏ cây rừng.
2 Bông tuyết lạnh lẽo nhẹ nhàng tung bay theo gió, chỉ chốc lát, trong ngọn núi cây cối bụi cỏ, tất cả đều trải lên một lớp bông tuyết. Con rắn nhỏ màu vàng trượt ở trên mặt tuyết, tuy nói nó có ngàn năm đạo hạnh, đã sớm có thể biến hóa ra hình dạng loài người, nhưng là mỗi khi loài người nhìn đến diện mạo của nó, vô luận là đực hay cái, cũng đều từ trong miệng chảy ra nước miếng, dính hồ hồ ghê tởm muốn chết, bằng không chính là từ miệng lên phía trên, trong hai cái lỗ tối om gọi là mũi, chảy ra máu đỏ đỏ.
3 Sau khi tỉnh lại, Hoàng Lãng nhận mệnh tiếp thu hiện tượng siêu tự nhiên trước mắt này. Bằng không làm sao bây giờ? Đưa đi vườn bách thú? Kia vạn nhất nó biến thành hình người, tuyệt đối có thể hù chết một đám bạn nhỏ đi thăm động vật máu lạnh.
4 Tiểu Xà vẻ mặt chịu đựng bộ dáng như vợ bé, mắt to ngập nước thẳng ngó chừng trước mắt “quái vật nọ” mãnh liệt nhìn. Ô… quá xấu. Chủ nhân vì sao muốn người ta cùng loại đồ xấu giao tiếp thôi! Chán ghét chán ghét chán ghét, chủ nhân gần đây càng ngày càng đáng ghét! Lần trước là cái quái vật phun nước kêu “máy uống nước”, lại đến một cái tên là “máy ”, tên quái này sẽ phát ra ánh sáng chói mắt, hiện tại… Không công, miệng thật to thật to, trong đầu miệng còn có một đống nước, mới vừa rồi cùng nó giao tiếp chào hỏi cũng không để ý người ta, cách vách cũng có mấy đồ xấu lớn lên giống nhau như đúc chỉ cần có người đi vào, không lâu sau đó còn có thể phát ra tiếng quái ào ào.
5 Thật vất vả kết thúc hội nghị cả ngày không ngừng, Hoàng Lãng mệt mỏi xoa mí mắt, khước từ khách hàng mời đi khách sạn mua vui thuận đường bàn bạc làm ăn.
6 Tiểu Xà ngơ ngác nhìn chằm chằm màn ảnh TV, đầu ngón tay lướt qua đôi môi nhỏ bé, lầm bẩm nói: "Nguyên lai. . . . . . Này tên là 『 hôn 』!" Trên màn ảnh nam nữ cổ trang đang thâm tình liếc mắt nhìn nhau, đôi môi nhẹ nhàng tới gần nhau mà tiếp xúc, hình ảnh duy mỹ lưu tiết kèm theo nhị hồ kéo tấu thê mỹ.
7 Hoàng Lãng vẻ mặt quái dị mà đem đầu hướng phía trái di đi, nghiêng mắt nhìn thủ phạm cả người từ trên xuống dưới lộ ra cổ quái. Cuối cùng xảy ra chuyện gì? Vừa mới bắt đầu là ngẩn người du hồn, kể từ khi cùng nam tử tóc vàng rắm thui kia bỗng nhiên chạy đi ăn cơm trưa sau, Tiểu Xà lại bắt đầu nhìn mình chằm chằm mãnh liệt nhìn, cũng không biết cậu rốt cuộc ở nhìn cái gì? Vốn đang cho là ảo giác, sau mấy lần quay đầu lại đều nhìn thấy Tiểu Xà hai mắt toàn bộ chăm chú vào trên người mình, người đần độn nữa cũng biết Tiểu Xà căn bản là đang nhìn hắn.
8 Đài truyền hình XX phòng chụp ảnh thứ sáu- Tuấn nam mỹ nữ nhìn nhau thâm tình chân thành, cô gái chậm rãi nhắm hai mắt lại, sợ hãi ngẩng đầu, nam tử nhẹ nhàng nâng khuôn mặt cô gái lên, động tác chậm gần sát, đang định dâng lên một nụ hôn đẹp.
9 Thân thể hảo chìm. . . . Ngực đau khó chịu, tựa như có đồ vật gì đó đặt ở trên người, ngay cả hít thở cũng có chút khó khăn. Không thể nào? Chẳng lẽ đụng phải.
10 Quân thiên trường công ty thiết kế- Tiểu xà nhanh như chớp mắt to nhìn chằm chằm màn hình máy tính tinh thể lỏng xem, một tay còn thật nhanh di động chuột, hoàn toàn đắm chìm ở trong thế giới quái lạ của internet.
11 Năm mươi năm sau – "Lai Tây đời thứ hai, quản tốt con của ngươi, nó nếu là dám chạy loạn nữa, khuya hôm nay liền cho nó làm thịt chó kho tàu. " "Ô. . .