21 Phong Tình Cổ Thi sầm sập bước vào thư phòng của Á Tiên. Lão đóng sập cửa lại :- Á Tiên!Phong Tình Cổ Thi thấy tấm rèm che tràng kỷ không nhích động liền cau mày :- Lão phu về sao nàng không ra đón mà cứ nằm ỳ trên tràng kỷ vậy?Tấm rèm được vén lên và đôi chân trần của Á Tiên thả xuống.
22 Lục Chỉ Thần Thâu nhìn tiểu hòa thượng Lỗ Trình :- Ngươi tính đội mãi lư hương này sao?Lỗ Trình đáp lại lão Thần Thâu :- Sư phục ép buộc Lỗ Trình rời khỏi Long Thiền tự, nhưng không giảm khinh hình phạt mà.
23 Tiếng hú lồng lộng của gã quái nhân khiến cho Khắc Thủy Phượng sợ hãi dịch sát vào Quân Đạt. Quân Đạt quay sang Khắc Thủy Phượng. - Có đệ bên cạnh, tỷ tỷ đừng sợ.
24 Cỗ xe song mã đen kịt, một màu đen tang tóc. Nhìn vào cỗ xe đó cũng có thể đoán biết chủ nhân là người lập dị hay là một người ưa thích màu đen, mà những người thích màu đen tâm tính cũng nhuốm đen, nhưng ngồi trên ghế xà ích không phải là một nam nhân mà là một nữ nhân ẩn trong mắt long lanh là sát khí lạnh lùng.
25 Xà lầu không phải là khối kiến trúc hình rắn, lầu cũng như tất cả những ngôi lầu bình thường khác, nhưng tại sao tòa lầu lại được cư dân trấn Hàm Đàm đặt cho cái tên Xà lầu?Vẻ bề ngoài trông rất bình thường, nhưng không thiếu nét khang trang, duy trên nóc và những mái vòm có những con rắn chạm trổ rất sinh động.
26 Lâm Diệp Tuyền dấn đến nửa bộ :- Ngươi muốn gì?Quân Đạt cười mỉm nhìn Tích Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyền :- Tại hạ đoán không lầm thì nhị vị trưởng bối đây là Tích đảo chủ và Lâm phu nhân.
27 Trở lại với tình huống của Vũ Văn Tiểu Vĩ. Khi ánh chớp bạc thoạt biến mất chẳng khác nào một vì sao băng thoáng hiện và thoáng mất. Còn Vũ Văn Tiểu Vĩ thì đứng bất động như pho tượng, tay chặn ngang yết hầu, những sợi tơ phủ lên mu bàn tay.
28 Thường Luân và Á Tiên quay trở lại Lạc Hoa viên. Khi hai người vừa mở cửa thư phòng thì chạm mặt ngay với Tri Ngộ Năng đang ngồi đợi sẵn trong phòng. Thấy Thường Luân, Tri Ngộ Năng cau mày.
29 Quay trở lại Hàn Quân Đạt. Khi nghe tiếng rên kia, Quân Đạt không khỏi ngạc nhiên bồi hồi. Rõ ràng là tiếng rên của một người mang trọng thương sắp vong mạng.
30 - Hàn đại ca. . . Hàn đại ca!Tuyết Trâm nhìn quanh. Nàng biết được mình vừa thoát chết bởi phía dưới vực là đống dây leo lâu ngày bện thành một võng lưới đỡ lấy họ.
31 Khu đất rộng trên trăm mẫu, nhưng chỉ có một thứ hoa duy nhất, đó là hoa thược dược. Cả một rừng hoa thược dược trắng tinh mà bất cứ ai lạc vào cũng đều sững sờ bởi màu trắng tinh anh của nó.
32 Lỗ Trình đẩy cành củi khô vào bếp lửa, trên bếp có chiếc niêu sôi sùng sục, bốc mùi thơm lừng. Lục Chỉ Thần Thâu nhìn chiếc niêu đất mà hai cánh mũi phồng to hít lấy hít để.
33 Cái chết đến với lão thần thâu mười mươi. Lục Chỉ Thần Thâu chỉ kịp nghe một âm thanh như tiếng chuông ngân phát ra ngay trước mặt mình. - Coong. . . Cùng với âm thanh đó thì tiểu hòa thượng Lỗ Trình té vào mình lão thần thâu.