1
Vương thượng, không tốt, không tốt……. ”
Một nội thị áo xanh một đường hô to gọi nhỏ mà xông vào tẩm cung Ma quân Phong Ly, lại bị quan nội thị bên trong mắng một phen: “Vương thượng còn chưa có dậy, ngươi hô to gọi nhỏ như vậy còn thể thống gì, đển tột cùng xảy ra chuyện gì?”
“Đại nhân, ngài không biết, dạ oanh hoa mà vương thượng thích nhất….
2
Sương mù ẩm ướt hơi phiêu tán trong không khí, mơ hồ mà mang theo mùi bùn đất cùng với mùi hoa thanh khiết.
Một màng lớn tầng tầng bụi hoa thấp bé, những bông hoa nhỏ màu đỏ nhạt nở đầy đầu cành, những đóa hoa mang theo một tầng hơi nước trong suốt trở nên mượt mà mà khéo léo, mông lung bồng bềnh mang theo ôn nhu cùng tinh thuần, ngượng ngùng mà mê hoặc, tựa như một mỹ nhân thướt tha, thâm tình, dịu dàng, tươi cười mềm mại đáng yêu, tản ra vô hạn phong tình.
3
Cố sức mà bay lên cửa số, nương theo cửa sổ màu đen mà che giấu thân mình, trộm nhìn vào trong.
Hôm nay thị vệ trong tẩm cung ma quân đặc biệt nhiều, nghe nói là vì nghênh đón nhiếp chính vương cùng vương phi sắp trở về, cũng chính là tiền nhiệm ma quân cùng ma hậu.
4
Beta: Ly nhi
Nhẹ nhàng mà tựa vào bảo tọa rộng lớn, Phong Ly lộ ra vẻ mặt vô vị tươi cười, con ngươi màu tro ánh vàng có chút thả lỏng cùng lo lắng, nhưng biểu tình trên mặt vẫn là nhàm chán làm càn không chút nào để ý, hắn đã chọc giận người trước mặt, vẻ mặt vốn tức giận trở nên âm trầm lại càng thêm khủng bố.
5 Khi cửa ám lao mở ra, Phong Ly còn thực sự ảo não, tuy rằng hắn muốn nhìn thấy bộ dạng bị tra tấn thê thảm của Thiên Càn Khôn, nhưng tự mình đến đây hắn cũng không tránh khỏi nôn nóng, thật có vẻ như hắn rất coi trọng Thiên Càn Khôn.
6 Nhẹ nhàng vỗ về một mảnh hoa đào, Càn Khôn đứng trong hoa viên trầm tư, tuy rằng hắn luôn miệng nói muốn hấp dẫn Phong Ly, nhưng hắn càng hiểu được Phong Ly không phải dễ dàng hấp dẫn như vậy, nhu tình bất quá chỉ là một loại ngụy trang, ôn nhu kia chỉ là vẻ bề ngoài, trong ánh mắt vẫn luôn là bình tĩnh kiềm chế, ngay cả ánh mắt cũng chưa từng thay đổi.
7 Cả vườn hoa đào như phẫn nộ, sắc hồng vừa lạnh nhạt vừa ngượng ngùng lại kiêu ngạo, cành nhánh lần lượt rung động, đóa hoa tranh nhau rơi, từng mảnh sắc hồng như mỹ nhân kiều diễm, nhẹ nhàng nhảy múa, uyển chuyển mềm nhẹ, gió thổi vào cành đào tạo thanh âm sàn sàn, như nhu tình mật ngữ nhẹ nhàng truyền đến, giống như ngay tại bên tai, lại như xa cuối chân trời.
8 Lần đầu tiên cảm thấy vô cùng buồn bực, lần đầu tiên cảm thấy không biết theo ai, tả hữu trong lòng có một loại cảm giác dục vọng bộc phát. Không thể phủ nhận, lời nói của Thu Nhan Thứ làm trong đầu hắn có một gợn sóng nho nhỏ, đã chậm rãi lan thành sóng lớn đáng sợ.
9 Hơi mở ánh mắt mê muội mông lung, hai cánh tay mảnh khanh linh hoạt mà cởi bỏ y phục trên người mình, y phục rộng thùng thình trên người theo động tác tao nhã mà mê người của hắn tạo nên tầng tầng cuộn sóng, ngón tay hắn bắn ra, áo ngoài liền phiêu nhiên rơi xuống đất, thân thể tuyệt đẹp ẩn hiện dưới tầng áo lót kia càng khiếm người ta tơ tưởng.
10 Toàn bộ người của ma cung đều cảm thấy được vương thượng thay đổi. Vương thượng chưa từng tức giận, hiện tại thường xuyên nổi trận lôi đình, nghe nói hết thảy chuyện này đều bắt đầu sau khi vương hậu Thiên Càn Khôn chạy trốn.
11
“A cha, ngày đó thiên đế cùng ma quân rốt cục là ai thắng?”
Hài đồng đáng yêu tóc tết bím, đội vòng cổ vàng, ngồi ở trên ghế, hai tay nhỏ bé gắt gao cầm tay vịn, tò mò mà hỏi nam tử mỹ mạo ngồi trên ghế trúc.