21 Thứ hai phải đi học, mặc dù Hứa Viên không muốn quay về trường, nhưng cũng vẫn phải về.
Chủ nhật cô ở nhà ngủ suốt, thứ hai dậy rất sớm, vội vàng về trường.
22 Điện thoại thông, Hứa Viên vừa muốn nổi giận, đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói không phải của Tô Huyền, đột nhiên khiến lửa giận của cô nén lại.
23 Hứa Viên cúi đầu, giờ khắc này cô bỗng cảm thấy cuộc sống này khắp nơi đều có những tình tiết cứ như trên phim.
Trước kia, cô hao hết tâm tư để tình cờ gặp được Lâm Thâm, trước tiên phải chuẩn bị bài vở rất nhiều, cố lắm mới có thể gặp được anh.
24 Hứa Viên trở về phòng, nằm trên giường, lòng buồn bực không thôi.
Lớn như vậy rồi, nhưng cô chưa bao giờ gặp nhiều chuyện kì quái như dạo này, đè ép khiến cô sắp không thở nổi.
25 Hứa Viên kinh ngạc không dám tin, Tô Huyền đến nhà cô?
Sao anh ta lại đến nhà cô?
Cô nghĩ mình nghe nhầm, lập tức hỏi: “Bà nội, bà nói gì ạ? Bà nói lại lần nữa đi.
26 Cái gì? Anh ta ở dưới công ty?
Hứa Viên kinh hãi, suýt nữa đụng đổ chiếc ghế ở bên cạnh.
Cô nhanh chóng liếc nhìn Lâm Thâm, thấy anh bưng cà phê lẳng lặng nhìn cô, sắc mặt cô hết sức khó coi, cô cầm di động đi ra xa mấy bước, nén sự tức giận lại, “Anh đừng đùa nữa.
27 Thời gian trôi từng chút, đêm dần sâu.
Có lẽ Tô Huyền thật sự mệt mỏi, cho nên sau khi nằm một lát trên sô pha thì yên lặng ngủ.
Hứa Viên gặp phải vấn đề trong tài liệu, cô cố hết sức đè thấp giọng, khẽ thảo luận cùng Lâm Thâm.
28 Hứa Viên trợn mắt, không dám tin nhìn Tô Huyền.
Tô Huyền quay đầu nhìn cô, bật cười, “Em dùng vẻ mặt này nhìn anh làm gì? Giống như anh làm chuyện tội ác tày trời ấy.
29 Tô Huyền dự tính đàm phán một tiếng là xong, nhưng qua hai tiếng, mấy người vẫn còn chưa tận hứng.
Hứa Viên nghĩ, xem tình hình này, chắc là bàn đến lúc tối mịt luôn rồi.
30 Hứa Viên túm Tiểu Thu vào nhà vệ sinh, đẩy cô nàng dựa vào tường, khoanh tay trợn mắt nhìn cô nàng.
Tiểu Thu lập tức kinh sợ, lấy lòng nhìn cô, “Viên Viên xinh đẹp Viên Viên tốt bụng, tôi như vậy không phải là suy nghĩ cho hạnh phúc của bà sao?”
Hứa Viên không trúng kế, “Nói, bà đã nói với anh ta những gì?”
Tiểu Thu cẩn thận hỏi ngay: “Có phải thẳng thắn được khoan hồng kháng cự xử nghiêm minh không?”
“Phải!”
Tiểu Thu ho khan mấy tiếng, nói nhỏ: “Chuyện xảy ra mỗi ngày ở trường của bà mấy năm nay, đều nói hết…”
“Cái gì?” Tuy Hứa Viên đã sớm dự đoán được cô bị bán đứng hoàn toàn, nhưng không ngờ lại hoàn toàn như vậy, nhất thời kinh hoàng.
31 Tô Huyền xoay người lên tầng.
Lam Lam và Tiểu Thu nhìn nhau, sau đó cùng nhìn về phía Ngô Hi Đình.
Ngô Hi Đình nhún nhún vai, tỏ vẻ lực bất tòng tâm.
32 Hứa Viên mở to mắt nhìn Tô Huyền.
Hôm đó buổi đấu thầu cô và Lâm Thâm đã chuẩn bị trước cả nửa tháng trời, vất vả từ giữa trưa đến tối mịt, vẫn không thành công, thì ra là bởi anh.
33 Hứa Viên kinh sợ mở to mắt.
Để Tô Huyền ở đây? Ở nhà cô?
Cô lập tức túm bà cụ, vươn tay sờ trán bà, “Bà nội, bà không sốt chứ ạ?”
“Cái con bé này, bà rất khỏe, sốt cái gì?” Bà cụ gạt tay cô ra, “Mau tránh ra, con chắn ở cửa, Tiểu Huyền lái xe vào thế nào được?”
Hứa Viên không cảm thấy bà cụ phát sốt, nhưng cách làm của bà thì rõ ràng là đang phát sốt, cô đứng im, phản bác, “Không được, anh ta không thể ở đây.
34 Hứa Viên lên xe với tâm tình không hề tốt.
Sau khi cứ vậy mà bị chỉ định tuần sau phải ra ngoài, tâm tình cô thật sự không thể nào tốt được.
Nhất là đến nhà của Tô Huyền nữa.
35 Đều nói đời người nơi đâu không tương phùng, trước kia Hứa Viên không tin câu này, hiện giờ xem như cô tin!
Trước kia, lúc cô chạy theo Lâm Thâm, mỗi ngày đều tìm kiếm bóng dáng anh khắp nơi, từ căng-tin trường, thư viện, phòng tự học, phòng học, mỗi góc đường đến dòng người dòng xe đến đi trên đường, nhưng luôn thất vọng vì không nhìn thấy anh.
36 Ăn cơm trưa ở nhà Tôn Phẩm Đình xong, bố cô nàng còn muốn kéo Tô Huyền chơi cờ tiếp, đúng lúc Tô Huyền nhận một cuộc điện thoại, công ty có chuyện gì đó.
37 Hứa Viên đưa Tô Huyền vào, chính là ý này.
Cô thích Lâm Thâm, đã là suy nghĩ cố chấp, từ bỏ cũng được, ánh mắt tiếp tục dõi theo cũng thế, ít nhất, trong khoảng thời gian ngắn, cô không tự lừa dối bản thân mình được.
38 Nụ hôn đầu thì giỏi lắm à!
Ai không phải nụ hôn đầu chứ hả!
Hứa Viên vừa định phản bác rồi mắng chửi lại, còn chưa mở miệng, di động “ting” một tiếng, đen màn hình.
39 Cô thích Lâm Thâm, nhưng vậy thì sao?
Có thể thế nào?
Cô có thích hơn nữa, Lâm Thâm cũng không thích cô. Huống hồ, ba năm rồi, cô có thích hơn nữa thì cũng mệt.
40 Hứa Viên không biết mình rời khỏi phòng làm việc như thế nào, trong đầu cô không ngừng vang lên lời của Lâm Thâm.
Sổ hộ khẩu, chứng minh thư, thẻ ngân hàng, nhẫn kim cương.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50