501 Hạ Uyển Nhi nghe được lời này của Tần Mục mang theo vẻ trêu chọc, phun nhẹ đầu lưỡi liếc mắt nhìn chung quanh, phát hiện không ai chú ý nơi này, vì vậy vươn tay ra nhỏ giọng nói:- Trả tiền.
502 Lời nói của Doãn Chiếu Cơ như tỏ ra tín hiệu gì đó, tình huống của Hàn Tuyết Lăng bên Nam Phi cũng không hề lạc quan, bọn họ không thể tham gia vào chính sự của quốc gia khác, Tần Mục chỉ đành nghĩ biện pháp cứu viện Hàn Tuyết Lăng.
503 Đối với quyết định của Tần Mục tuy không hiểu nguyên nhân nhưng Ông Văn Hoa cũng không cách nào khác, dù sao theo pháp luật của Mỹ, Tần Mục hoàn toàn có tư cách đem cổ phần của mình tặng cho bất luận kẻ nào, cho dù là kẻ ăn mày bên đường cũng không thành vấn đề gì.
504 Diệp Thạch Bình nhìn quanh bốn phía, phát hiện Tần Mục còn chưa tới, vội vàng nói:- Mấy ngày nay Tần chủ tịch bận rộn vì chuyện sửa đường, hẳn là sắp đến.
505 Hắn vốn đã đem mình trích ra ngoài, tự nhiên không nhúng vào vũng nước đục này, trong lòng đắc ý với thủ đoạn của mình, hắn đã sớm chuẩn bị nước cờ này từ lâu, không nghĩ tới hôm nay phát huy hiệu quả.
506 Tên lưu manh vừa nghe Tần Mục nói như vậy, mặt đều dọa trắng, hắn lừa ăn lừa chút chi phí thì thôi, nếu bị án kiện hình sự phủ lên đầu chính là tội tử hình, nhất thời kêu to lên:- Tôi không biết gì hết, tôi không biết gì hết, đừng bắt tôi, các người đừng bắt tôi…Hạ Chân phẫn nộ quát:- Hiện tại lại thêm một tội vu cáo hãm hại cán bộ quốc gia, toàn bộ bắt lại!- Lãnh đạo, lãnh đạo, tôi không biết gì hết, đều chỉ lấy tiền làm việc thôi, có người gọi điện thoại dặn tôi làm như vậy đó.
507 Tần Mục hiểu rõ điều này, suy nghĩ cả buổi trưa mãi đến tối gọi điện cho Niếp Vinh Bình, nói rõ hiện tại huyện Thanh Thao không thể tiếp tục bị gây sức ép, hết thảy nên bằng phẳng thỏa đáng thì tốt hơn.
508 Tần Mục tổ chức ngôn ngữ, chậm rãi nói:- Cũng không phải không xem trọng bên kia, mà đối với ý nghĩ họ chế tạo trò chơi có chút không dám khai thông thôi.
509 Tần Mục còn chưa kịp uống miếng nước lại phải lập tức chạy ra phi trường quốc tế thủ đô. Ở nơi này có một đoàn tham quan hai mươi người đã sắp xếp xong, chờ đợi Âu Dương Bình cùng Tần Mục.
510 Âu Dương Bình lắc đầu nói:- Không có bất kỳ dấu hiệu tỏ rõ vị trí của đội du kích, tình huống cụ thể chỉ phải chờ sau khi hành động mới có thể phân tích.
511 Lời của Ông Văn Hoa đánh thức Tần Mục, yêu cầu của đội du kích quả thật lộ ra vẻ khó tin. Trong lòng hắn tính toán một chút, không khỏi thầm nói:- Có mưu kế phía sau?Ông Văn Hoa hài lòng cười khẽ, thấp giọng nói:- Càng kêu la được hung ác, kỳ thật nội tâm càng không nắm chắc, con nói có đúng hay không?Tần Mục vô ý thức gật đầu, ánh mắt chuyển qua trên bản đồ, lại nhìn hai địa phương kia vài lần, mới hỏi:- Thế nhưng mưu kế bên dưới lại là cái gì đây?Ông Văn Hoa nghĩ mãi không rõ vấn đề của Tần Mục, chỉ nhỏ giọng nói:- Tiểu Mục, nhất định phải cẩn thận.
512 Tần Mục chậm rãi dựa trên giường, cảm giác rét lạnh. Hắn cầm điện thoại, do dự hồi lâu rốt cục gọi cho Lưu Đan. Di động vang lên vài tiếng, đã được người đón nghe, lại là thanh âm một người đàn ông xa lạ.
513 Hắn đi tới bên cạnh Hàn Tuyết Lăng, tự giới thiệu:- Chào cô, Tần phu nhân tôn kính, tôi tự giới thiệu một chút, tôi là thương nhân Mỹ, tên là Feedney Douglas.
514 Tiếng Bắc Liêu thông tục dễ hiểu lại rất dễ học, Tần Mục ở Bắc Liêu thời gian dài như vậy thật dễ dàng lây nhiễm khẩu âm nơi đó. Lưu Đan ngồi một bên ngại ngùng nghe bọn họ nói chuyện, trong lòng không khỏi cảm thấy phiền muộn.
515 Hắn hỏi thăm tình huống của Chu Tiểu Mai, nghe nói Chu Tiểu Mai đang nghĩ cách khác cứu viện cho Hàn Tuyết Lăng. Khi Lưu Đan nói lời này có chút né tránh, Tần Mục cảm thấy nàng có chuyện gì giấu diếm mình.
516 Hàn Tuyết Lăng là phụ nữ, từ biểu tình Chu Tiểu Mai cảm nhận được điều gì đó, hỏi:- Cô không bị bọn hắn chiếm tiện nghi đi?Chu Tiểu Mai khẽ cười nói:- Đại tiện nghi thì không có, chẳng qua bị một tên hôn vào cổ, làm cho tôi chỉ hận không lột đi lớp da này của mình.
517 Âu Dương Bình lắc đầu, nhỏ giọng nói:- An toàn đầu tiên!Không bao lâu, hai đội viên đã đào ra cái hang sâu, thấy bên trong không có nguy hiểm mới đi ra báo cáo.
518 Tần lão gia tử lập tức hô to rất tốt, cũng đem chuyện xảy ra chỗ Âu Dương Bình nói cho Tần Mục nghe qua, sau đó dặn Tần Mục khi cuộc chiến bắt đầu phải trực tiếp lên trực thăng về nước.
519 Bàn tay hai cô gái nắm chặt lấy nhau, làm trong lòng Tần Mục vô cùng chua xót, vội vàng xoay người lại đi tìm bác sĩ phụ trách chữa bệnh cho Hàn Tuyết Lăng.
520 Chuyện này là nguyên nhân khiến Tần Mục hoàn toàn biến chất, chính bởi vì chuyện này hắn triệt để cảm nhận được hàm ý ông trời cho hắn sống lại, đem chuyện mình trọng sinh hoàn toàn bỏ qua, hoàn toàn đem tâm tư đặt trong quan trường.