41 Tạ Tầm cảm thụ hoa huyệt Tống Như Oản co thặt lại, hắn hạ thấp phần eo, hưng phấn áp hai chân nàng thành một đường thẳng tắp. Lúc này, Tống Như Oản đành bất lực, tùy ý để nam nhân ra vào cơ thể.
42 Hôn kỳ của Tạ Tầm và Phù Xu được định vào này mùng một tháng năm tới, trong cung ban thưởng không ngừng tới phủ Ninh Quốc công, nhưng tân lang lại thập phần lãnh đạm đối với mối hôn sự này, cho dù là ở trường hợp công khai gặp mặt Phù Xu công chúa, Tạ Tầm vẫn làm lễ bình thường, không hề có ý tứ thân cận.
43 Trước ngày thành hôn của Tạ Tầm và Phù Xu, một binh lính tay cầm phong mật thư từ biên quan gửi về, chạy thật nhanh từ cửa cung tới trước mặt hoàng đế.
44 Tống Như Oản đứng ở trên sân nhìn một đám gia nô trong phủ Tạ Tầm khiêng những rương sính lễ vào trong phủ của nàng, đột nhiên Vệ Mạn Vũ xông vào!
Nhìn Vệ Mạn Vũ với tư thế hùng hổ, Tống Như Oản tiến lên: “Biểu tỷ, tỷ làm sao vậy?”
Hốc mắt Vệ Mạn Vũ hồng hồng, xông thẳng vào hỏi: “Muội thật sự muốn gả cho Tạ Tầm?”
Đời trước cũng như thế này, khi Vệ Mạn Vũ biết được Tạ Tầm muốn cưới nàng, cũng tìm nàng nháo một trận, khi đó nàng ta còn hung hăng khóc một hồi.
45 Ngón tay Tạ Tầm thăm dò hoa huyệt ướt át của Tống Như Oản, tiếp theo nhẹ nhàng luật động ra vào. Môi mỏng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, ngậm lấy hai cánh môi mềm mại mà liếm láp, sau đó lại dùng đầu lưỡi cạy hàm răng ra, dò xét đi vào, quấn lấy chơi đùa với cái lưỡi đinh hương.
46 Tạ Tầm tiếp tục dùng sức va chạm, thân thể Tống Như Oản run rẩy đón nhận, mị thịt ấm áp bao bọc lấy côn thịt đang trừu động không ngừng. Tối nay, ái dịch của nàng đặc biệt nhiều, theo động tác của Tạ Tầm mà phát ra tiếng nước "phụt phụt".
47 Sau mấy chục giây, thân thể Tạ Tầm mới chậm rãi buông lỏng, hắn ghé vào hõm cổ Tống Như Oản thở hổn hển, hơi thở nóng rực phả vào vành tai mẫn cảm của nàng.
48 Ninh Vân Tự, Vệ Mạn Vũ bắt lấy cánh tay của Tống Như Oản: “Như Oản, muội nên tin tưởng ta, ta thật sự nhìn thấy Tạ thế tử và Phù Xu ở phía sau núi hẹn hò.
49 Tạ Tầm nắm chặt thanh kiếm trong tay, gắt gao nhìn chằm chằm thanh đao trên cổ Tống Như Oản, cưỡng chế trấn định nói: “Rốt cuộc ngươi muốn như thế nào? Chỉ cần ngươi thả phu nhân của ta ra, cái gì ta cũng đáp ứng ngươi.
50 “Oản Oản!” Giờ khắc này, Tạ Tầm như quên mất hô hấp, hắn thả người về phía trước, trước tình cảnh nghìn cân treo sợi tóc đã tiếp được thân thể Tống Như Oản.