41
Xuân về hoa nở cuối tháng tư, Mạc Tố Viện gọi điện đến, thanh âm bà vẫn như trước đầy tràn sức sống lan ra bốn phía.
“Dạo này có bận không?” Mạc Tố Viện dường như đang ở phòng trà, Quý Khâm Dương có thể nghe được nhạc nền bài “Một đoá nhài đẹp xinh”, “Con đó, chẳng chịu về nhà, lại còn gửi tiền nữa chứ, nhà có thiếu tiền đâu mà gửi.
42 Ở Iraq hơn một năm, Trương Giang Giang đã có thể sử dụng thành thạo tiếng Ả Rập thường ngày. Hiện tại trên người gã cũng sẽ trang bị súng, khi đi chụp hình ở dã ngoại hoặc chiến khu đều có thể chú ý tư thế, gắng sức nằm sấp hoặc chổng mông lên, tránh không bị đạn lạc từ đâu đó dội trúng.
43 Sở Khang Lâm vào năm tiếp theo thì xác nhận chuyển sang chi nhánh khác làm giám đốc, trước khi đi còn đề bạt Tạ Mạnh vào vị trí quản lí. Tối hôm ấy đồng nghiệp trong công ti mở sâm panh chúc mừng hai người, Tạ Mạnh còn nhận được một bó hoa to.
44 Ba ngày sau, ở phòng làm việc đã bị dọn trống không của mình, Quý Khâm Dương được chạm mặt cái người mà Bánh Quy gọi là chú, Lý Phương Hà. Đối phương thấy hắn cũng coi như lịch sự, nói vài câu khách sáo, mới vào chủ đề chính.
45 Thật ra Quý Khâm Dương cũng không uống nhiều lắm, lúc hắn viết nhạc thường thích uống rượu, đặc biệt trong mấy năm gần đây tửu lượng đã vô thức luyện được rất cao.
46 Sau khi tỉnh lại, Quý Khâm Dương vừa cúi đầu liền nhìn thấy Tạ Mạnh đang ngủ trong lòng mình. Hắn nhìn một lát, không động đậy, chỉ hôn khẽ lên trán đối phương.
47
Khi Hùng Bảo Bảo biết bọn Tạ Mạnh muốn về Tô Châu, cảm giác ấy quả thật hệt như sét đánh ngang tai…
“Tôi còn muốn Quý Khâm Dương viết bài hát cho phim tiếp theo của tôi nữa mà!” Hùng Bảo Bảo đau lòng gần chết, “Các cậu không cần tôi nữa à?!”
Tạ Mạnh bị câu “các cậu không cần tôi” kia dội một kích mất nửa cái mạng… Tiêu hoá nửa ngày mới an ủi bảo: “Viết nhạc ở đâu chẳng được, giống như cậu quay phim ấy, cũng có thể đến Tô Châu lấy cảnh mà.
48 Vì từng có kinh nghiệm làm việc ở Bắc Kinh nên khi về Tô Châu, công việc của Tạ Mạnh cũng không gặp quá nhiều khó khăn. Quý Khâm Dương bắt đầu trở lại weibo cá nhân của mình, bất ngờ phát hiện đã có hơn ba vạn fan, cũng không ít người để lại bình luận ở weibo được đăng gần đây, quan tâm hắn tại sao chưa ra ca khúc mới.
49 Lần này Hùng Bảo Bảo đến Tô Châu để quay một bộ phim nghệ thuật kinh phí thấp. Lúc đưa kịch bản cho Quý Khâm Dương xem, y tỏ ra rất đắc ý: “Tôi đây là ‘mười năm mài một kiếm’[1] đó.
50 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc tỉnh dậy, Trác Tiểu Viễn không sao biết được bấy giờ là sáng hay tối.
51 Trương Giang Giang vẫn luôn cảm thấy, quan hệ giữa mình và Hàn Đông giống như một hình tròn, hai người rẽ sang hai hướng, nhưng cuối cùng vẫn về với nhau.
52 Trác Tiểu Viễn không biết rốt cuộc mình có phải là gay hay không, nhưng thói quen hình thành trong thời gian dài, dẫu sao cũng khiến gã để ý đến nam giới nhiều hơn nữ giới.
53
Ngày 6 tháng 9 năm 2015
“Tháng năm qua” đã kết thúc lâu như vậy mà tôi vẫn chưa tổng kết chính thức gì cả. Thật ra trước đây mỗi một câu chuyện kết thúc, dù có ngắn, thì tôi cũng đều tám dài dài dài luôn, bày tỏ tình cảm nè.