1 Và Đây là phần đầu. và là quá khứ về tuổi thơ của em. Em sinh ra và lớn lên ở một vùng nông thôn. Ngày ấy gia đình em cũng khá giả với lại là thằng cháu đích tôn lên được cưng chiều từ nhỏ chắc là vì vậy em lớn lên chỉ trong sự đùm bọc từ gia đình.
2 Được 1 lúc thì thấy từ trong nhà có một ông bác tấm hơn 50 đi ra. Tuy đã đứng tuổi nhưng bác lại có một thân hình khá tắn chắc vạm vỡ. Lúc này ông già tôi đamg định nói gì đó thì bác đã lên tiếng trước.
3 Vì lúc ấy tôi còn nhỏ "5 tuổi" nên sư phụ bảo ônh già cho tôi ở đấy học luôn. Sau hơn một năm học thì lúc ấy tôi có thể đánh ngang cơ vs. . . . . . Bé linh rồi =) Nhưng rồi tôi phải về nhà để bắt đầu đi học và anh Huy cũng vậy.
4 Năm lớp 8 tôi vì mải chơi bời đánh nhau nên gần như mất hết kiến thức, chả nghe ai khuyên bảo với lại không chịu thay đổi. cánh cửa THPT gần như quá xa xôi với tôi cuối lớp 8 chỉ đủ điểm lên lớp.
5 Sau sự cố ấy tôi mới như sực tỉnh sau cơn mê thực sự suy nghĩ rất nhiều về những người thân xung quanh tôi. Những thứ họ cho tôi, rất nhiều mà tôi thì làm được gì, chỉ gây ra rắc rối nỗi buồn và sự thất vọng.
6 Xe vào tới thủ đô thì tôi cũng tỉnh giấc. Bắt một chiếc taxi rồi tôi đến nhà bác S. Tôi cũng đã vài lần đến nhà bác, bác cũng rất quý tôi ngày bé bác về thăm lần nào cũng có quà, lớn hơn thì không có quà nữa nhưng thay vào đó là những lời tâm sự và dạy bảo từ bác.
7 Sáng hôm sau thức dậy chào ngày mới cuộc sống mới. Dậy sớm vscn tự chuẩn bị bữa sáng. Chuẩn bị tinh thần cho một việc mà mình đã chuẩn bị từ lâu.
Gọi sp xin địa chỉ.
8 Sau khi rõ mọi chuyện với anh Huy thì tôi ở lại ăn cùng gia đình anh và bé Linh. Bữa tối có cả bố mẹ Linh. Ăn mà toàn bị tra hỏi như tra khảo ấy. ( Sau này mới biết là vì bé Linh) còn sp chỉ là bố nuôi của Linh và anh Huy thôi.
9 Vì em viết bằng đt và đảm bảo để đăng nên từ chap này trở đi sẽ hơi ngắn mong ae thông ass à nhầm thông cảm nhá.
Sau khi thành tâm điểm của quán thì em rẽ vào luôn một ban trong góc gần phía cửa sổ nhìn ra đường.
10 Ngồi một lúc thì chán quá ngó sang bàn bên thì em ý đang nhìn mình. Ủ ôi mặt xinh vờ lờ nếu không phải đang ở trình độ bơ gái ( mất niềm tin vào c. gái chắc vì người yêu cũ) thì chắc cũng mê luôn.
11 Nghe luôn máy:
- Alo, sếp có việc gì mà gọi con thế.
- Mày đi đâu về mở cửa không hay là bắt hai cái thân già này đứng hóng gió đây?
- Ấy con về ngay đây.
12 Sáng thì 5 h đã dậy rồi qua bố mẹ cũng mang cho mấy đồ tập võ với mấy quả tạ tay. Nên phi vào tập tành tý đã. Xong xuôi 5h45' ra chuẩn bị đồ ăn sáng mở tủ lạnh thì nhìn như tích đồ tránh bão ý kín hết ngăn trên ngăn dưới toàn thức ăn, mẹ mình lo xa quá.
13 Thế là lại có người quen ở quán coffe rồi.
Hà - Bạn quen anh L chủ quán à?
- Ừm. Trước ở nhà có chơi vơi em anh ý, thấy chơi hợp lên anh em khá thân.
14 Ngủ luôn tới 5h, căn bản là không quen ngủ chưa. Dậy chuẩn bị bữa tối rồi ra tập tành tý, cứ đều như thế này thì làm sao mất 6 núi được cơ chứ. hehe
Ăn xong ngồi CF tiếp.
15 Đấy trông quán mới vl chứ. Vẫn vắng khác nên ba con vịt kia kéo vào hỏi han luôn.
- Em sn mấy? Học ở đâu? Em pha coffe giỏi lắm hả? Em quen hai anh chị chủ hả? Mà sao đẹp trai lại ít nói dữ.
16 Từ ngày hôm đấy trở đi thì không gặp gái ở quán coffe nữa, hay là ghét hay giận gì em nhỉ, mà mình có làm gì đâu cơ chứ, mà cũng chẳng là gì để mà giận cả.
17 Vâng vậy là mùa hè thả cmn ga của em đã hết ngày hôm nay 5/8 đã bị lôi đi học 1 tuần quân sự. hự hự Lại chuẩn bị võ trang
Đi học thì vẫn gần như hôm qua nhưng khác màu và đi đôi giày của lính mua được khi đang đi chợi.
18 Ai hôm qua có đọc chương 17 thì cho em xin lỗi nhá. Hôm qua mệt quá up chap đọc lại thấy chán quá. Em đã sửa lại ai quan tâm thì có thể đọc lại nha.
Nay 6/8 lại công cuộc chống lại cái chăn và thoát khỏi chiếc giường dậy sớm 5h tập tành tí rồi tắm rửa.
19 Nay sáng ra có điện thoại của sp. Sao lạ vậy, hay là có chuyên gì mà hôm nay sp gọi. Bắt máy nghe:
- Dạ con nghe sp.
- P đấy à.
- Dạ.
- Con đang làm gì đấy.
20 Hôm sau em cũng không nghĩ thêm gì về ngày hôm qua. Sáng vẫn chuẩn bị như thường nhưng hôm nay là đi học thêm rồi, học một tuần phụ rồi học chính luôn.