561 Sau khi báo được thù, Truy Phong đối với Trương Dương có vẻ càng thân mật, chở Trương Dương không ngừng chạy như bay trên thảo nguyên. Tình cờ có người bình thường qua đường, hoặc là dân du mục nhìn thấy bọn họ, đều sẽ không nhịn được mà dụi lại hai con mắt, tốc độ của Truy Phong quá nhanh, trên thảo nguyên chỉ thấy là một điểm trắng di động rất nhanh, sau một lúc thì sẽ không còn thấy bóng, mấy người này đều coi là tự mình hoa mắt.
562 Về đến nhà, Trương Dương trước tiên là nghỉ ngơi hai ngày. Trong hai ngày này hắn lại phối chế một lò linh dược cùng hai lô dược hoàn xa hoa, lần này phối dược hắn phát hiện, sau khi lên tứ đẳng hiệu suất phối dược đã lại tăng lên không ít, hơn nữa bây giờ lúc phối dược tâm tình của hắn cũng đặc biệt dễ dàng ổn định lại.
563 Vò rượu hầu nhi tửu không lớn, một vò chỉ được ba cân, nhiều người như vậy, cũng đều là cao thủ về tửu lượng, chắc chắn uống không đủ. Uống rượu này, mọi người đều không còn hứng thú gì uống rượu khác, khó lắm mới có một lần tan tiệc mà chưa có ai say.
564 Trương Dương lái xe Benz, Long Phong thì lái Hummer đi theo sau. Trong Hummer, Truy Phong nằm nhàn nhã, xe Hummer lớn, đầu Truy Phong vốn nhỏ, cải tạo bên trong một chút có thể để nó ngồi vừa, đương nhiên, trong tất nhiên phải đặt một cái đệm lót lông mà nó ưa thích.
565 Dư gia trả thù, Dư gia dù sao cũng phải có khả năng này mới được. Trương Dương không truy cứu trách nhiệm của bọn họ, cũng đã là may mắn của họ rồi. Dư gia còn dám trả thù, bọn họ sẽ hoàn toàn xong đời.
566 Mễ Chí Thành bị hoảng sợ, ông ta không ngờ Trương Dương lại nói ra thân phận của mình trước mặt mọi người như vậy. Lời của Trương Dương quả thực khiến ông bác sĩ trung y kia chú ý tới, xảy ra chuyện lâu như vậy, quán ăn chỉ có một người quản lý, hơn nữa đến đây không lâu liền đi mất, sau đó vẫn không liên lạc lại được.
567 Hai y tá đưa bệnh nhân này đi, bệnh nhân sắc mặt đã khôi phục bình thường, hô hấp đều đặn. Cô y tá nãy giờ cứ túc trực ở đây vô cùng kinh ngạc nhìn người trước mặt, cô hiểu rất rõ tình hình của bệnh nhân này, người phải cứu nhiều vô số, bệnh viện này không thể chữa hết được, lại không có người nhà đưa bệnh nhân đi chuyển viện khác, điều này đồng nghĩa với bó tay rồi.
568 Hách Hâm lạnh lùng nhìn Chủ nhiệm Ngô đang tức giận mình. - Còn nữa, cậu có biết, cậu giả mạo chữ ký của tôi, đây là một hành vi trái pháp luật, nếu xảy ra sự cố trong phẫu thuật, cậu còn phải gánh vác trách nhiệm hình sự, cậu đang phạm tội, là phạm tội đấy có biết không hả?Chủ nhiệm Ngô kêu to, dường như không ngừng tăng volume để thể hiện quan uy của mình.
569 Chủ nhiệm Ngô thấy mơ hồ, con gái của Chủ tịch huyện Mễ bị gã mắng, còn người bị gã gọi là có dụng tâm xấu, không ngờ lại là con rể của Chủ tịch huyện, dù da mặt của gã rất dầy đi nữa thì lúc này cũng chẳng biết nên nói gì mới đúng.
570 Đưa ra ý kiến đó xong, Mễ Tuyết còn nhìn Trương Dương một hồi. - Đi đến chỗ Tạ lão gia cũng được, bây giờ chúng ta đi luôn, buổi trưa sẽ ăn cơm ở đó. Buổi tối thì về nhà.
571 Vị Trương tiên sinh mà Tạ lão gia nhắc đến tất nhiên chính là Trương Đạo Càn. Trương Đạo Càn là anh ruột của Trương Đạo Phong, cũng tức là cụ kiếp trước của Trương Dương.
572 Điều đầu tiên khiến Trương Dương nghi ngờ là kiếp trước hắn chưa từng thấy phương pháp phối chế linh dược này. Điều này rất bất hợp lí. Kiếp trước Trương Đạo Càn không hề chết vì chiến tranh mà ngược lại, sống rất lâu.
573 Huyện Liệt Sơn nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. . . Mễ Chí Quốc công tác tại Liệt Sơn đã hơn hai mươi năm, Ngô Phượng Lan càng là từ nhỏ lớn lên ở Liệt Sơn, thân thích bằng hữu của hai người ở đây tự nhiên rất nhiều.
574 Ông chồng của dì Hai tên là Liễu Minh, công tác tại đài truyền hình, vốn chỉ là phó ban, gần đây đột nhiên thời cơ xoay chuyển, chính thức trở thành trưởng ban.
575 Chu Quốc Thành sửng sốt trong giây lát, Dư Văn Sinh cũng khẽ nhíu mày. Bí thư Trương Khắc Cần, đây chính là “sếp tổng” của cả tỉnh này, giờ hẳn phải ở Trường Kinh mới đúng, sao lại xuất hiện ở huyện Liệt Sơn bé tí này của bọn hắn.
576 Bọn họ nhìn thấy gì đây trời?Trương Khắc Cần đang thân mật bắt tay với Mễ Chí Quốc, trước đó bọn họ vẫn còn một chút hoài nghi có phải là Trương Khắc Cần hay không, dù sao không có tận mắt nhìn thấy, nhưng hiện tại thì lại hoàn toàn xác nhận tính chuẩn xác của tin tức kia.
577 Ở nhà Mễ Tuyết hơn một tuần lễ, sau khi nhận được rất nhiều chúc phúc của các bậc thân thích, Trương Dương cùng Mễ Tuyết lại trở về Trường Kinh. Đã quyết định muốn đính hôn, quan hệ của hai người cũng không cần như trước đây nữa, có thể hoàn toàn thoải mái ở chung một chỗ, ngày đính hôn cũng cách có mấy ngày nữa, vừa nghĩ tới ngày này thì nơi khóe miệng Mễ Tuyết đã nhoẻn ra nụ cười ngọt ngào.
578 - Công tử!Xe vừa đến nhà, Trương Dương còn chưa kịp xuống xe Khúc Mỹ Lan đã từ trong nhà kích động chạy ra. Lần này về nhà Mễ Tuyết không đưa theo cô ấy, để cô ấy ở nhà trông nhà, trong nhà có không ít đồ tốt, linh dược và những dược liệu hiếm có dù đều đã được giấu đi, nhưng mấy thứ dược liệu có giá trị cũng có rất nhiều, để Khúc Mỹ Lan ở nhà trông nhà cũng tốt.
579 Sáng sớm, mặt trời mới buông những tia nắng đầu tiên, chiếu vào phòng qua khung cửa sổ. Mễ Tuyết vặn vặn lưng, trong giây lát như thể cô nghĩ ra điều gì đó liền ngoảnh người lại nhìn.
580 Trong lòng anh ta đang nghĩ, sau này cũng mua một cái áo đuôi tôm phong cách, để Tiểu Ngốc cũng mặc bộ lễ phục xinh đẹp như Dương Linh, hai người cùng đi bộ trên phố, thật là phong cách.
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350