161 - Sao. . . Xảy ra chuyện gì?Lăng Tiếu không rõ tình huống. Nhưng mà tình huống bết bát nhất cũng không xảy ra. Hạt châu màu xám này tỏa ra khói đen bao trùm thân thể của Lăng Tiếu thân.
162 Lăng Tiếu ở trong bí cảnh không kiếm được thứ gì, nhưng mà ở bên ngoài lại thu được tiên thiên âm phong sát khí, trong thời gian ngắn đột phá lên Huyền Sĩ trung giai, thật sự làm cho tâm tình của hắn thoải mái.
163 Ấu kỳ lân trợn mắt nhìn qua Lăng Tiếu, sau đó nhắm mắt lại ngủ đi, dường như đặc biệt yên tâm với Lăng Tiếu. Lăng Tiếu đành phải ôm nó đi vào động phủ.
164 Ở trước mặt của hắn là một con Liệt Viêm Hổ cấp ba khổng lồ. Nhưng mà Liệt Viêm Hổ đã chết, trên cổ vẫn còn chảy máu tươi, hiển nhiên vừa mới chết đi.
165 - Lam huynh ngứa tay ta biết rõ, nhưng mà trước khi tìm được bí cảnh, chúng ta nên bảo trì thực lực đi, lần này Lăng gia cùng La gia xuất động không ít người đấy.
166 Thanh Viêm Lang phản ứng trì độn, hung tính trong mắt của nó nồng đậm, nó nhìn qua Lang Vương kim sắc phía sau bị bức chật vật như thế, trong miệng phát ra tiếng tru dài.
167 - Có cái gì đáng thương, chúng vốn là dã thú diễn biến thành, dã tính khó thuần, nếu như ngươi một mình chạy trong sơn mạch, chỉ sợ không qua một giờ dã bị linh thú ăn thịt, những linh thú này có đồng tình với ngươi sao?Lão bà bà nhìn qua thiếu nữ áo đỏ giáo huấn.
168 Lão bà bà dường như không lo lắng, ngược lại trêu ghẹo cháu gái của mình. - Nãi nãi. . . Ngươi không đi ta đi!Thiếu nữ áo đỏ dậm chân một cái lao tới.
169 Trước khi đi Lý Nguyên Long trừng mắt Lăng Tiếu, xoay người sang chỗ khác mang theo Lý gia cùng Lam gia rời đi. Lúc này Lăng Tiếu sâu kín nói ra:- Chuyện này còn chưa xong, các ngươi đã muốn chạy đi?- Được rồi Tiếu nhi, chuyện hôm nay dừng ở đây thôi.
170 Trên mặt Lý Nguyên Long tái nhợt tới cực điểm, lúc này hừ lạnh nói:- Chúng ta đi!- Chậm đã, ta cho các ngươi đi sao?Lăng Tiếu mở miệng lần nữa. Ta cho các ngươi đi sao?NẾu như lời này là từ miệng của cao thủ Linh Sư giai nói với đám người Lý Nguyên Long thì đám người này sẽ không cho rằng có gì đó không ổn, nhưng mà từ trong miệng của một tên Huyền Sĩ trung giai nói ra thì mọi người cảm thấy quái dị, tuy nói có hai mươi bốn hổ vệ của Lăng gia ở đây, thế nhưng mà hai nhà Lý Lam lại không sợ, nếu thực sự đánh nhau sống chết thì không ai biết là bên này sẽ chết.
171 - Xú tiểu tử, khôi phục chút ít thực lực thì cuồng vọng tự đại, ta nhìn thấy ngươi trở về bàn giao với tộc trưởng gia gia như thế nào. Lăng Viễn tức giận mắng.
172 Lăng Viễn phân phó Hổ vệ phân thịt Kim Nhãn Linh Trư ra, ăn thịt heo nướng. Lăng Tiếu móc một viên thú đan cho tiểu gia hỏa ăn, thế nhưng mà ấu kỳ lân lại không chịu ăn, nghĩ tới hôm nay nó vừa ăn thú đan của Liệt Viêm Hổ còn chưa tiêu hóa xong.
173 Lúc này Lăng Tiếu nhìn thấy nàng sợ hãi, vì vậy bắt lấy bàn tay kiều nộn của nàng đặt lên đầu Lang Vương và nói. - Có ta ở đây đừng sợ, tiểu kim thật biết điều.
174 Hắn là Huyền Sĩ cao giai tự nhiên không sợ gấu chó, hơn nữa còn có hai tên phó đoàn trưởng Huyền Sĩ cấp thấp và một đám huynh đệ. Thời điểm cho rằng thắng chắc rồi, không nghĩ tới trong động còn có một con gấu chó khác.
175 Trong dịch trạm có hai ba trăm dong binh, muốn từ đó tìm ra hung thú sát hại gấu chó là không thể. Đám dong binh, mạo hiểm giả trong dịch trạm nhao nhao chỉ vào Lăng Tiếu cùng Lang Vương kim sắc, mỗi một đều tràn ngập hiếu kỳ và hâm mộ.
176 Phùng Đức nhìn qua những thi thể dưới đất, lại nhìn qua bóng màu vàng lướt đi trong bóng tối. - Chỉ sợ thành Vẫn Thạch sắp biến thiên rồi. Lúc này cơ hồ tất cả dong binh cùng với mạo hiểm giả thảo luận như tạc nồi.
177 Lăng Tiếu cưỡi Lang Vương kim sắc đi tới cách chỗ hai tên kia năm mươi mét và hét lớn. - Thanh Lang trốn lâu như vậy có mệt không?Tên Thanh Lang từ trong đám cỏ tạp nhảy ra, nói:- Không nghĩ tới bị ngươi phát hiện, ngươi quả nhiên là Lăng gia Lăng Tiếu, đây là thời điểm kết thúc mối thù ở Mê Huyễn Cốc.
178 Thanh Lang bị Lăng Tiếu một kiếm giết chết. Lăng Tiếu lập tức chạy ra khỏi công kích vài bước, quay người trở lại liên tục phản kích. Đao kiếm chém lên người bốn tên này, bốn tên này khó ngăn cản lại bị Lăng Tiếu bồi đao vào người.
179 Lúc này trên người Lăng Tiếu xảy ra chuyện kỳ dị. Chỉ thấy trong thức hải của Lăng Tiếu có Thiên Âm Phong Châu tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, một đạo hấp lực hút lấy khói đen trong người của Lăng Tiếu.
180 - Tốt, đều trở về rồi hãy nói!Lăng Thương theo bên cạnh nói ra. - Chờ một chút, ta phải đi thu thập chiến lợi phẩm. Lăng Tiếu gật gật đầu, sau đó bắt đầu kiểm duyệt chiến lợi phẩm hôm nay.