1221 Diệu Đế cũng có chút gật đầu:- Sư đệ ta cũng nghĩ thế! Vì vậy chưa từng có ý tiếp xúc với hắn. Lưu ý đề phòng là được --Lần này tới, một là vi tìm kiếm, hai là vi khuyên bảo, ba là vi chăm sóc.
1222 Lúc này trong Thương Sinh khung cảnh, mặc dù cũng có không ít đồng môn Tiên giai, nhưng lại không có Thánh Cảnh Tôn Giả, những người này thì không thể biết được hành tung của hắn được.
1223 Tư chất Tịnh Âm vốn rất không tệ. Có thể dùng phàm nhân chi thân, lại nắm giữ dự ngôn chi lực, có thể nói là rất biến thái. Theo Tông Thủ tính ra thì sau khi dùng Trụ Thư gia tốc thời gian thì Tịnh Âm mới có thể trong vòng nửa năm, kết thành pháp tướng.
1224 Một con kiến, ôm chí bảo như Trụ Thư nhảy vào trong đám người. Có thể nghĩ đến kết quả của hắn sẽ thế nào. Trừ phi là Long Ảnh tự mình ở đây, mới có thể triệt để tuyệt tham niệm của đám người kia --Hắn thân có Trụ Thư, tuy là đã không sợ người biết được không sai, nhưng thế cục càng hỗn loạn, đối với hắn mà nói lại càng bất lợi --Vốn tính toán của hắn là chờ ở chỗ này, xem thử có vị sư môn trưởng bối nào gần đây trở về không.
1225 Nhưng người hắn muốn phục sinh dù sao cũng là một vị Thánh Cảnh đỉnh phong. Bắt tay vào làm nơi nàng tử vọng, chẳng những có thể giảm xuống phong hiểm, cũng dễ dàng hơn nhiều.
1226 Tới cảnh Thánh Tôn. Ngược lại không còn lo lắng vì thọ nguyên nữa, nhưng dù vậy vẫn khiến Chân Nguyên suy yếu, khí mạch tổn hao nhiều. Cho nên trong Thương Sinh Đạo tuy có Huyền Mệnh Kim Sách.
1227 Trận mưa này giống như tơ mỏng, phảng phất chỉ cần gió thổi qua một cái liền có thể tán đi. Nhưng ai có thể nghĩ đến trong đó lại cất dấu lực lượng mênh mông như thế chứ?Mỗi một giọt mưa nước, cơ hồ có thể sanh với Linh Pháp Tướng của tu giả Thần giai --Tông Thủ cũng vô ý thức nhìn lại chung quanh.
1228 Khổ vậy, cũng không biết phải chống đến khi nào? Cần bao lâu nữa mới dừng lại a?Theo thời gian trôi qua. Tông Thủ chỉ cảm thấy tâm niệm của mình càng ngày càng mệt mỏi.
1229 Cuối cùng ánh mắt, lại lần nữa dừng trên người Tông Thủ. - Ngươi là người phương nào? Là hậu bối đệ tử của Thương Sinh Đạo ta sao?Tông Thủ trong lòng nghĩ đến bộ dáng của Huyền Sương tán nhân, nghĩ thầm sẽ không phải cũng là huyết mạch Tuyết Sư đấy chứ?Thoạt nhìn, như thế nào cũng rất giống tiểu hài tử a?Nhớ rõ Huyền Sương chân nhân lúc độ kiếp đã có hơn ba nghìn tuổi rồi.
1230 Mà thôi! Cũng nói ngươi, coi như là nhân họa đắc phúc. Ai gia ngược lại thực chưa từng ngờ tới, trong Thương Sinh Đạo còn có nhân vật kinh tài tuyệt diễm như ngươi.
1231 Ngươi coi như xong! Ngươi tên đồ nhi này cũng quá không thành thật, tâm không thành ý. Những lời này còn không bằng không nói! Kỳ thật như vậy cũng không tệ, thật đợi sư huynh ra tay, cũng không biết phải bao năm sau nữa.
1232 Tông Thủ lắc đầu, buộc mình không nghĩ thêm nữa. Vô luận như thế nào, Lâm Huyền Sương mỗi ngày giảng đạo, trình bày chi pháp, đều là hàng thật giá thật.
1233 Thiên Hồ huyết mạch và bản tính?Tông Thủ nhíu mày, nghe giọng điệu này, chung quy cảm thấy có chút không đúng. Bất quá nếu chỉ là huyết mạch Thiên Hồ tựa hồ cũng không có gì lớn,Linh Dược bực này có chút hậu hoạn, cũng là bình thường.
1234 Nếu là cơ thể Chí cảnh thật sự, cho dù huyết mạch Cửu Vĩ Hồ của Tông Thủ đạt đến cực đỉnh cũng không thể ảnh hưởng đến nàng. Lại lo lắng thở dài, hôm nay suýt chút nữa đã phạm phải một sai lầm lớn, làm sao có thể không nhớ về chuyện của phu quân? Nếu không ý niệm Chí cảnh.
1235 Trong nào hải vô thức hiện lên một bóng người. Tông Thủ chỉ biết không ngừng cười khổ, không ngờ sư tôn lại tính toán với đồ đệ của mình như vây?Trong lòng rốt cuộc đã hiểu triệt để vấn đề, Tông Thủ định phát lực đánh ngất Tịnh Âm, sau đó dựa vào lí trí ngăn chặn triệt để bản năng của mình.
1236 Tịnh Âm sớm đã nước mắt lã chã, nghe vậy lại nước mũi sụt sùi mà lắc đầu. Lúc này dù có đơn thuần đến đâu cũng biết mình bị vị sư tôn này của tt tính toán khi dễ.
1237 Không khỏi nhẹ giọng thầm than, chẳng lẽ dâm niệm này chính là kiếp nạn của mình?Nhưng nó từ đâu mà đến, rồi phải thế nào mới có thể hóa giải được, đều không có manh mối gì.
1238 Nhưng phải tự mình đến đây mới biết được sự ác liệt của Cửu Tuyệt tử ngục vượt xa sức tưởng tượng của hắn. Nơi đây mới là bên ngoài của Cửu Tuyệt tử ngục mà thôi, còn chưa phải là bên trong tử ngục.
1239 Thói quen của Lục Vô bệnh chính là Khích Tự chân pháp, bản lĩnh trên phương diện này còn cao hơn cả hắn. Lại mở mắt nhìn bức bích trướng ở tử ngục. Nhưng khoảng thời gian tiếp theo mới là lúc gian nan nguy hiểm nhất.
1240 Tông Thủ kinh ngạc, tản mát ra thần niệm, tỉ mỉ quan sát. Chỉ trong giây lát, sắc mặt hắn ngưng trọng lại. Lúc trước còn chưa phát hiện ra, vì lúc đó trong người hắn còn có chân lực, hồn thức, nhưng giờ đã bị cắt ngang, tựa như bị khóa lại vậy.
Thể loại: Huyền Huyễn, Xuyên Không, Võng Du, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50